661 Tô Việt cười cười, hướng Hoàng Phủ Cẩn thi lễ,“Điện hạ, vậy tiểu sinh phải đi nhìn xem. ”Ra đại sảnh, Vương Minh Chí oán hận nói:“Ngươi cũng đi theo đến quấy rối.
662 Chỉ ngóng trông hắn sớm một chút thành thân, giúp Vương gia sinh vài tôn tử. Con bất thành, chỉ có thể dựa vào tôn tử. Hắn oán hận nói:“Ngươi mau chóng đi theo các tiên sinh đọc sách đi, sau đó đi tới hộ bộ tặng lễ cho Trương đại nhân, dập đầu, để hắn bảo đảm cho ngươi tiến vào Thị Mậu Tư.
663 Lưu Xuyên vội cảm tạ, sai người hầu hạ Khâu công công lên kiệu. Mà Hoàng Phủ Cẩn xoay người nhảy xuống ngựa, đem cương ngựa ném cho người sai vặt đi nhanh vào hậu viện đi thay quần áo.
664 Nói xong đưa cho Tô Mạt bản vẽ nàng đưa cho hắn trước đây lại hỏi vài chi tiết nhỏ. Kim Kết bĩu môi, ý không vui nói:“Ngũ điện hạ còn hỏi cái gì chứ, vài vị tỷ tỷ kia đều đan được rồi.
665 Khiến cho hoàng đế và văn võ bách quan càng thêm coi trọng hắn. Thử nghĩ, thái tử một lòng nghĩ như thế nào phòng bị người khác đoạt quyền. Mà ngũ điện hạ biểu hiện ra ngoài là thản nhiên thỏa mãn, là đối với hoàng đế cùng lê dân thương sinh quan tâm.
666 Thái giám nghiêng ngả lảo đảo, lập tức ngã xuống đất. Tô Mạt quan tâm tới Hoàng Phủ Cẩn, vội vươn tay ra đỡ hắn,“Tiểu Phúc Tử công công, rốt cuộc sao lại thế này?”Nàng còn suy nghĩ Hoàng Phủ Cẩn về trễ, khẳng định ban đêm sẽ đi tìm nàng.
667 Nhưng nữ nhi còn nhỏ như vậy, sao có thể xác định được thích hay không thích chứ. Nhưng là hắn lại cảm thấy nữ nhi cùng nữ hài tử khác bất đồng, không thể theo lẽ thường để phỏng đoán.
668 Hoàng quý phi khẳng định sẽ châm chọc khiêu khích Mạt nhi. Nàng ta làm sao có thể hỗ trợ?Đến lúc đó còn không nhất định phải ép Mạt nhi cầu xin gì nữa.
669 Tô Nhân Vũ không cách nào, nghe thấy khẩu khí tràn đầy tự tin của nàng, chỉ phải ép mình tin tưởng một lần. Nữ nhi trước nay luôn thông minh, không biết từ khi nào thì bắt đầu.
670 Tuy rằng người của hoàng quý phi có thay đổi một ít, những người không bị đổi, nàng vẫn nhận ra họ. Đắc Thắng không nghĩ tới Tô Mạt còn nhớ rõ hắn, không nhất định có cảm tình gì.
671 Mọi người ai làm việc nấy, không ai quan tâm đến ai. Tô Mạt đi theo tiểu thái giám xuyên qua rất cánh cửa. Ban ngày đến, đều là đi cửa chính cung, hiện tại là đêm, cửa cung đóng.
672 “Công chúa điện hạ, người nếu như có ý kiến gì đối với thần nữ, ngày khác chúng ta ngồi xuống tán gẫu cùng nhau kĩ hơn. Tối nay cũng không thể trì hoãn.
673 Nhìn bộ dáng nàng ta đắc ý dào dạt, thật giống như là thật sự nhìn thấy Tô Mạt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ vậy. Tô Mạt giương mi,“Thập tam công chúa, ngươi còn nhỏ, rất nhiều chuyện không hiểu.
674 Hoàng Phủ Giới hướng Hoàng Phủ Kha hừ một tiếng, lôi kéo Tô Mạt bỏ chạy,“Ta dẫn ngươi đi. ”Hoàng quý phi cũng không ở tại tiền điện, cũng không ở trung điện, mà là ở phía sau trong thiên điện, chính điện đều giữ lại dùng để ban ngày đãi khách nghỉ ngơi.
675 Đáng tiếc là, Tô gia không có ai tìm đến. Nàng có suy nghĩ rằng có khả năng bọn họ đi tìm Hoàng Phủ giác cùng Lương phi, nhưng tin tức báo về là không phải.
676 Hoàng Phủ Giới gò má đỏ hây hây, mấp máy môi, nói: "Ta chỉ chọc ngươi thôi. Chẳng lẽ cứ như vậy làm khó dễ ngươi sao. Ta chỉ là muốn ngươi về sau tiến cung nhiều hơn, hai ta cùng nhau đọc sách.
677 Hoàng Phủ giới ngày thường chỉ đọc sách, kỵ xạ, không hiểu điều này, chỉ mở to mắt ngó nàng. Cảm thấy nàng so với trước kia càng đẹp hơn, hơn nữa có một loại khí chất nói không nên lời.
678 Sinh con xong lại muốn tìm mọi cách để con mình có những điều tốt nhất. Tô Mạt đã sớm nhìn thấu nàng ta. Cho nên trong sự quyết đấu của hai người, Tô Mạt đã lường trước được mọi chuyện.
679 Nàng cười nói:“Nếu như ngươi đã nói như vậy, một tên vương gia vô dụng như thế, phế thì phế đi. Có cái gì thiệt hại chứ. ”Tô Mạt trong lòng cười lạnh, hai con nguơi trong veo, thâm u như hải, mênh mông như trời.
680 Nàng tiếp tục nói:“Hắn không phải là sự uy hiếp. Quý phi nương nương cũng không cần luôn nghĩ như thế nào lôi kéo, phòng bị hắn kết minh với ai. Hắn chính là bóng dáng đơn độc trên trời cao, con sói cô độc trên thảo nguyên, là con cá mập cô độc dưới biển sâu.