Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phò Mã Cũng Là Hoa Nhi

Thể loại: Xuyên Không, Bách Hợp
Số chương: 85
Chương mới nhất: Chương 85
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Xuyên không, cung đình tranh đấu, nữ phẫn nam trang, hài hước, hoan hỉ, oan gia, 1x1, HE. Editor: CinnieTa bất ngờ xuyên về quá khứ nhưng lại đến một triều đại lịch sử không rõ ràng, càng trở thành một giấc mộng của mỗi nam nhân - Phò mã gia.

Danh sách chương Phò Mã Cũng Là Hoa Nhi


Chương 1

1 Ta điên rồi.

Đây là cái ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu sau khi ta vừa tỉnh lại.

Thử nghĩ xem, sau khi ngươi tỉnh ngủ mở mắt ra, chuyện đầu tiên nào mà khi nhìn thấy thì ngươi sẽ cảm thấy bản thân mình điên rồi? Ngươi phát hiện ngươi không có ngủ ở phòng mình sao? Hay là ngươi phát hiện ngủ bên cạnh ngươi là một tên nam nhân xa lạ?

Không.


Loading...

Chương 2

2 “Nhìn ngươi. ” Ta cứ như vậy trả lời nàng.

Vừa nghe ta nói hai chữ này, đầu tiên là nàng vẻ mặt không thể tin nâng lên hai hàng lông mày, sau đó xuy một tiếng cười nhạo, lúc này mới nói “Nghe người nói ngươi mất trí nhớ, ta còn không tin, thì ra ngươi lại yếu ớt đến như vậy sao? Bị bổn cung đánh một chưởng liền mất trí nhớ?”

Ta bị lời hù dọa này của nàng làm cho sợ hãi, thân thể bất giác liền cách nàng xa một khoảng.


Chương 3

3 Lúc chủ nhân của thân thể này - cũng chính là ta bây giờ, được sinh ra, Tam tỷ cũng đã vào cung được hai tháng, nhưng thời điểm tuyển tú, nàng lại không được Hoàng đế nhìn trúng, bị phân làm cung nữ.


Chương 4

4 Có thể có trò gì hay chứ?

Không lẽ ta bị đánh bại xong, lại còn phải nghênh đón cái mùa xuân thứ hai trong cuộc đời sao?

Nga. Đúng rồi, trò hay chính là sau khi ta bị đánh te tua tơi tả thì được cái rắn rết tiểu mỹ nhân chú ý.


Chương 5

5 Dùng xong bữa tối, ta bị Quả Đào mạnh mẽ ép buộc đi ngủ, nguyên nhân tất nhiên là bởi vì ta là bệnh nhân, cần được nghỉ ngơi nhiều hơn.

Ta thuận theo nằm xuống giường, thế nhưng lại không có nửa điểm buồn ngủ.


Chương 6

6 Ta chỉ cảm thấy sau ót đều là mồ hôi.

Tên Doãn Hiếu Ân tiền nhiệm, suy nghĩ của người này thật không giống với người bình thường, ta thật tâm lo ngại không biết nàng có làm cái chuyện gì để khiến người ta tưởng lầm là có bệnh tâm thần chưa, mà với tình huống hiện tại, người chịu tiếng xấu chính là ta.


Chương 7

7 Ta trừng mắt nhìn nàng thế nhưng ngoài miệng cũng không dám mắng nàng, ta không biết tất cả có phải do nàng cố ý sắp đặt hay không, cũng không biết nàng sắp đặt như vậy rốt cuộc là có ý gì.


Chương 8

8 Quả Đào không nói gì.

Cách một lúc lâu sau nàng mới hỏi ta: “Đông Phương Bất Bại là ai?”

Ta tức giận: “Gay!”

Quả Đào có vẻ còn muốn hỏi tiếp, lại bị ta trừng một cái.


Chương 9

9 Cửu công chúa vẫn không nói lời nào nhưng ta thấy nàng hình như kìm nén rất vất vả.

Ta thở dài, đi đến ngồi xuống bên cạnh nàng: “Cho dù ta cùng Bát công chúa thật sự có cái gì thì chuyện đó cũng sẽ không có khả năng.


Chương 10

10 Nhìn căn phòng rỗng tuếch, lại nhìn hai quyển bí tịch võ công khó hiểu cũ nát trong tay ta, trong lòng lại tưởng tưởng đến dáng vẻ tu luyện đắc đạo xưng vương xưng bá võ lâm của ta sau này, không lâu sau thì ngủ mất.


Chương 11

11 Ta quay lại chỗ Lão Cửu, cũng không để ý gì cầm tay nàng chạy ra bên ngoài.

Nhưng rốt cuộc có lẽ hôm nay ta là bước chân trái ra đường hay sao ấy, lúc cả hai sắp chạy ra khỏi tửu lâu thì lại bị ngăn cản.


Chương 12

12 Cước bộ của ta bị kiềm hãm.

“Xử lý sạch sẽ? Ý ngươi là giết chết tất cả sao?” Ta hỏi nàng.

Cửu công chúa cũng không trả lời, ta lại đưa ánh mắt chuyển hướng quản gia, lúc này tất cả mọi người cũng dừng bước, đứng ở giữa đại viện, không khí có chút cứng ngắc.


Chương 13

13 Phòng rất mau chóng đã được chuẩn bị tốt, là ở trong một góc hẻo lánh của Phò Mã phủ, gian phòng này trước khi được ta phát hiện chỉ sợ là một gian tạp phòng, bên trong chồng chất không ít đồ cũ đã vứt đi.


Chương 14

14 Xem ra, ta có nên hoài nghi, Quả Đào có lẽ cũng là xuyên đến đây không, bất quá ta là từ hiện đại, còn nàng có lẽ là từ cái thời đại mà so với triều đại này còn lạc hậu hơn.


Chương 15

15 Bất quá tuy là nghĩ như vậy nhưng trong lòng lại vẫn không yên.

Đứng bên ngoài tẩm cung của Cửu công chúa, hít sâu mấy lần, nhưng thủy chung vẫn không thể đưa tay đẩy cánh cửa mà lúc bình thường không cần tốn chút sức lực nào cũng có thể đẩy ra.


Chương 16

16 Xú lão đầu kia sau khi nghe thấy ta gọi, cũng không quản đau đớn, nhanh chóng bật dậy nhào đến che miệng của ta.

Ta cảm thấy sắc mặt của ta hiện tại nhất định đã sắp từ xanh biến thành màu đen.


Chương 17

17 Phương pháp này của ta vô cùng mạo hiểm, chỉ cần có một chút sơ suất, thực sự thời gian tử vong có thể sẽ còn nhanh hơn người trúng độc. Nhưng cũng không còn cách nào, phương thuốc ta chế ra xác thực có tỷ lệ thành công rất cao, hơn nữa người trúng độc vốn cũng nhất định phải chết, nếu là thật sự không được, sử dụng phương thuốc này, mặc dù trị không hết cho hắn, nhưng cũng có thể làm cho hắn không phải chịu giày vò.


Chương 18

18 Xú lão đầu thật sự đi rồi, ta nhìn cửa sổ bị mở ra một nửa, cũng vẫn chưa thể hoàn thần. Kỳ thật trước kia ta cũng đã nhận ra, chỉ là lúc đó còn có lão nhân hắn, ta không muốn nghĩ nhiều, đáy lòng tổng cảm giác có hắn ở đây rồi.


Chương 19

19 Kéo thân mình nặng trĩu, từng bước từng bước trở về phòng.

Căn phòng trống trãi, chỉ có một mình ta. Ta ở chỗ này đi đi một chút, lại ở đằng kia chạm chạm một chút, nhưng chung quy vẫn cảm giác đứng cũng không được, ngồi cũng không xong, lúc này ta có lại có chút tâm tình của học sinh tiểu học, làm chuyện xấu gì đó, bị lão sư gọi lên văn phòng đợi trách phạt, chỉ là lúc đến trường ta nhiều lắm cũng chỉ bị mời phụ huynh, mà bây giờ chính là mạng nhỏ khó bảo toàn a.


Chương 20

20 Từ sau khi ta biết chuyện Cửu công chúa cũng biết thân phận nữ nhân của ta, ý niệm chạy trốn trong đầu ta hoàn toàn bị đánh mất. Hai ngày sau, nghĩ lại chuyện này, trái lại cảm thấy hành động của ta lúc đó quả thực rất lỗ mãng.


Loading...