201 Tô Mạt thì liên tục tò mò nhìn Hồ tiên sinh,“Hắc hắc, sư phụ, thì ra người không biết võ công nha. ”Hồ tiên sinh lúng túng sờ cằm,“Này,điều này có cái gì kỳ quái chứ.
202 Hai người kia ngơ ngác nhìn nhau, có điểm như không tin, thậm chí lập tức tự động tách ra khoảng cách xa nhau một chút, sợ Tĩnh thiếu gia đột nhiên làm cho bọn họ tự giết đối phương mới có thể đi.
203 Tô Mạt thở dài:“Ai, đi suốt một đêm như vậy, địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng. Tóm lại không phải biện pháp a. Ta đoán thời điểm chúng ta rời thuyền, khẳng định là bị người ta theo dõi rồi.
204 Đi khoảng thời gian rất lâu, Tô Mạt bị hắc y đại hán vác trên đầu vai xóc lộp cộp rất không thoải mái, đành phải làm bộ tỉnh lại, sợ hãi kêu một tiếng,“A, các ngươi là ai?”Đại hán kia thấy nàng tỉnh lại, cũng không sợ hãi, bất quá là tiểu nha đầu tám tuổi, có thể làm được cái gì.
205 Vào chính phòng, vị Giang thúc thúc kia của Tô Mạt đem Tĩnh thiếu gia vất xuống đất, bên này vị Hoàng thúc thúc đem Tô Mạt nhẹ nhàng mà buông xuống, còn cầm điểm tâm trên bàn cho nàng ăn,“Lát nữa nhìn thấy đại công tử chúng ta, ngươi phải ngoan ngoãn một chút.
206 Nàng cười hì hì nói:“Ngươi thật sự rất đẹp. ”Đáng tiếc!“Đáng tiếc, ngươi không thấy được vầng thái dương của ngày mai!”Nguyên bản đang nằm sấp trên đất Tĩnh thiếu gia đã từ từ đứng lên, ngọn đèn trong suốt, tuấn nhan cặp mắt lạnh lẽo, hắn sát khí nổi lên bốn phía, khí thế kia như Tu La đoạt hồn, tuyệt sắc thiếu niên kia sao có thể so sánh.
207 Tô Mạt quệt miệng,“Cũng phải có chút an ủi phí chứ. Ngươi không phải biết đại công tử là ai sao?”Tĩnh thiếu gia rũ mắt nhìn nàng, trong ánh sáng ảm đạm, cặp mắt kia của nàng giống như vì sao tinh tú, mà hắn nội lực hùng hậu, dù đang ở trong đêm đen cũng nhìn rất rõ ràng.
208 Từ nam chí bắc khách thương tập hợp như mây lại đây, ngựa của phương Bắc, đồ sứ lá trà của phía Nam, bảo thạch hương liệu của Tây phương, đồ vật tinh xảo của phương Đông, rực rỡ đủ loại cái gì cũng có.
209 Có người xông tới phía dưới Tụ Tiên lầu, hướng về phía chưởng quầy kêu la, chưởng quầy lập tức phái tiểu nhị lên lầu tiếp đón,“Khâm sai đại nhân muốn trưng dụng tửu lâu, thỉnh các vị khách quan sớm lảng tránh cho kịp, ngày khác lại đến.
210 Tô Mạt cười hì hì khoát tay,“Ai nha, ta lại không biết chữ, thôi ngươi nói phải thì là phải. ”Tên sai dịch kia nổi giận,“Ngươi muốn như thế nào!”Nam nhân một thân cẩm bào màu xanh ngọc kia nhìn Tô Mạt, khinh trách mắng:“ Chấp nhặt cùng đứa nhỏ làm chi.
211 Tô Trì hành lễ,“Chưa từng nghĩ ở đây gặp gỡ được nhị công tử, không bằng cùng nhau đồng hành, đến lúc đó có thể cùng nhau đi về phía bắc, cũng bảo đảm an toàn cho công tử.
212 Tô Trì vội bảo hắn vào trong khoang thuyền nói chuyện,“Rốt cuộc bệnh gì, ngươi tỉ mỉ nói ta nghe. ”Người này là do Tô gia phái đến, cố ý tới đón tiếp đại thiếu gia, muốn cho hắn mau chút về nhà.
213 Tô phủ lão phu nhân phái nhị thiếu gia dẫn theo nhiều gia đinh mụ mụ tiến đến nghênh đón. Tô Mạt thấy được nhị thiếu gia Tô Việt. Huynh đệ hai người đứng chung một chỗ, quả thật có đối lập.
214 Tĩnh thiếu gia nhéo nhéo chóp mũi của nàng, cười nói:“Nàng làm cho hắn bị oan uổng nha. Hắn trước nay mắt cao hơn đỉnh, tự cao tự đại, ngoài tam đệ, hắn trong mắt cũng không có người khác.
215 Tô Việt lập tức phân phó gã sai vặt đổi cỗ kiệu, mời Tĩnh thiếu gia cùng Tô Mạt đến Nhã Uyển trước làm quen một chút, sau đó mới đi gặp lão phu nhân. Vì Tĩnh thiếu gia không muốn gây chú ý, Tô Trì tự nhiên biết ý tứ của hắn, cũng không nói cái gì, chỉ nói là một người bạn tốt trên kinh thành, tiện đường lại đây du ngoạn, không dám để lộ thân phận thật của Tĩnh thiếu gia.
216 Tô Việt cho bọn họ ở trong tòa viện có 3 cửa tiến vào, Tĩnh thiếu gia đãi khách ở trung đình. Tô Mạt chạy một hơi tới, ở đại sảnh không thấy hắn, liền đi đông sương thư phòng, nàng lập tức vọt vào, khiến mấy người đang nói chuyện bên trong hoảng sợ.
217 Lập tức một gã sai vặt sợ hãi rụt rè đi ra, cười thở dài cúi chào,“Tiểu nhân là phụng mệnh tới hầu hạ, xem Tĩnh thiếu gia cùng Dư tiểu thư có thiếu cái gì không.
218 Tuy rằng “ người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì cương”, nhưng nếu người không có cái loại khí chất cao quý, mặc vào long bào cũng không giống hoàng đế. Một oa nhi còn mùi sữa, bình thường sẽ theo phong cách dễ thương đáng yêu phục sức, nếu quá mức đẹp đẽ quý giá, sẽ rất giả tạo, thậm chí thành tên hề.
219 Sau khi rượu quá ba tuần, lão phu nhân nói:“Không bằng để Dư tiểu thư ngủ cùng ta, Trì nhi các ngươi chiêu đãi Tĩnh thiếu gia tốt vào. ”Tĩnh thiếu gia không đáp ứng trước là nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, thấy nàng mỉm cười, biết ý nàng, bèn nói:“Đa tạ lão phu nhân, chính là nha đầu ngang ngược, còn thỉnh lão phu nhân khoan dung.
220 Một đêm không nói chuyện, ngày thứ hai Tô Mạt đi theo lão phu nhân, mụ mụ của Vương phu nhân đến thỉnh an nhưng chính mình thật ra không có tới. Tô Mạt ngáp một cái, nghe thấy được bên ngoài màn mụ mụ thỉnh an, nhỏ giọng hỏi lão phu nhân:“Vương phu nhân là con dâu cả, thế nào không tự mình đến thỉnh an? Ngày đó mợ ta trời chưa sáng đã đến nhà bà ngoại thỉnh an, hầu hạ.