1 Lý Mộ Tư rất vô tội, cô chỉ lặn nước mà thôi, sao thói đời lại thay đổi thế?Cô mặc một bộ bikini, mái tóc ngắn ướt nhẹp, há hốc mồm nhìn một đám đàn ông cao lớn khiến cô phải ngẩng đầu nhìn đến đau cả cổ đang vây quanh cô chỉ chỉ chõ chõ, kinh hãi lo âu.
2 Có một câu gọi "Nhìn núi làm ngựa chết", Lý Mộ Tư rốt cuộc cảm nhận được thắm thiết. Thật ra thì cô sớm nên nghĩ tới, nếu mấy người đàn ông ở đây cao lớn thế, phòng ốc của bọn họ khẳng định cũng sẽ không nhỏ, cho nên, mấy căn phòng ốc nhìn có vẻ không lớn lắm lại không xa lắm thật ra không hề gần hồ!Lý Mộ Tư mặc bikini, chân trần, tận lực đuổi theo bước chân của Lạc Nhĩ 1m8, luôn bị mặt đất lồi lõm cấn đến nhe răng trợn mắt.
3 Đây là lần đầu tiên Lý Mộ Tư được hưởng thụ một đám nam nhân túm tụm, không không không, không nên hiểu lầm, quan trọng không phải số lượng mà là chất lượng —— nếu như cầu xin có được số lượng này, còn không bằng cô tự chen chúc trên xe lửa mùa xuân! Nhưng ạn cứ nhìn mấy người bên cạnh cô xem, ai yêu ơ, đám đàn ông này quả thật muốn dáng người có dáng người muốn khuôn mặt có gương mặt! Dĩ nhiên, khẳng định không có nhiều hơi thở đàn ông như đám đàn ông cao lớn hở ngực lộ vú kia, nhưng, ai bảo cô là một người e thẹn chứ? Che mặt thẹn thùng liếc ngang ~Được rồi, không nên nhìn cô khinh bỉ như vậy, thừa nhận thì thừa nhận, không.
4 Người ở dưới mái hiên. . . . . . Lý Mộ Tư rơi lệ đầy mặt lắc đầu, dối lương tâm gắng gượng nhếch khóe miệng lên, cười dữ tợn với Mễ Hiết Nhĩ bị tiéng thét chói tai của cô dọa sợ: "Không có sao!"Mễ Hiết Nhĩ nhìn cô một lát, vèo trốn ra sau lưng A Lạc, một hồi lâu, mới thận trọng thò đầu ra nhìn cô.
5 Mặc dù vẻ mặt Ân Lợi Nhĩ sa sầm rõ ràng không quá vui mừng, nhưng Tát Tư đồng ý vẫn khiến cho gian kế của Lý Mộ Tư được như ý. Lạc Nhĩ và Mễ Hiết Nhĩ rất là lưu luyến, mặc dù chung đụng chưa quá lâu, nhưng Lý Mộ Tư tin chắc mình không cách nào cảm nhận được những tình cảm mặt trái như dối trá, lợi dụng từ trên người của bọn họ, điều này khiến cô trăm mối vẫn không có cách giải.
6 Trận đại chiến giữa rắn và chó này Lý Mộ Tư không xem được, nhưng tiếng nổ rầm rầm làm lỗ tai cô đau nhức vô cùng, may mà Tát Tư săn sóc che lỗ tai của cô, nhanh chóng dẫn cô cách xa chiến trường.
7 Lạc Nhĩ kéo kéo một sọt lá cây về bên này, liếc mắt liền thấy Lý Mộ Tư ngồi nghiêm chỉnh mắt nhìn thẳng như lão tăng đang ngồi thiền, không khỏi bật cười, dùng bả vai đụng cô, liếc mắt đưa tình nói: "Hắc Mộ Tư, sao tỏ vẻ mất hứng thế? Tối hôm nay phải vui vẻ lên chút, mới có thể gặp được đàn ông tốt!"".
8 Nếu như cạnh tay cô có một cây súng, có lẽ cô sẽ bắn thủng đầu của bọn nó trong khoảnh khắc bọn dã thú nhào lên —— giết một con đủ vốn, giết hai con có lời; nếu như cô có một cây đao, cô sẽ nắm chặt nằm vật xuống, cho đến phút chốc bị xỏ xuyên, cho đến khi những dã thú này lộ ra cái bụng mềm mại của chúng thì sẽ đâm mạnh vào trái tim của bọn nó.
9 Lý Mộ Tư nhắm mắt lại giả chết ở trên giường, thỉnh thoảng hí mắt rình coi, những mái tóc đầy màu sắc kia ánh vào mắt làm cô càng thêm kiên định giả làm đà điểu.
10 Vừa nghĩ tới mỹ nam lạnh lùng trước mắt này thực tế là một con chó Samoyed vô cùng lớn, cả người Lý Mộ Tư run lên, lông cả người đều bị dựng lên giống như đang nhảy bài nobody, trong nháy mắt, cô bộc phát —— nhân thú cái gì, quá nặng miệng!Mà phụ nữ bộc phát thường rất kinh khủng, bạn xem, cả Khổng Tử một người đàn ông nổi tiếng trong và ngoài nước cũng lưu luyến lệ rơi đầy mặt ngửa mặt lên trời rống to: "Cũng chỉ có cô gái và tiểu nhân là khó nuôi!" Có thể thấy được phụ nữ đã tạo ra vết thương nghiêm trọng cỡ nào trong lòng đàn ông —— trước mắt, Lý Mộ Tư chính là một người khó nuôi.
11 Mới vừa bò ra ngoài một nửa, mắt cá chân của Lý Mộ Tư đã bị người ta bắt lấy!Nếu như là trước kia Lý Mộ Tư tuyệt đối sẽ nhảy dựng lên, nhưng những chuyện kinh sợ mấy ngày qua đã khiến cô bình tĩnh đến mức Himalaya sụp ở trước mặt cũng chĩ "A, 2012 tới rồi?", cho nên cô chỉ giãy giãy, phát hiện giãy không hết liền cúi đầu nhìn, kết quả thấy được Tư Nạp Khắc với cái đầu tóc dài màu xanh lá nằm ở trong một đống quà tặng đầm đìa máu trơ mắt nhìn cô, ngượng ngùng lại mong đợi uốn qua uốn lại: "Mộ Tư, quà anh tặng em có thích không?"—— tôi nói, anh rốt cuộc đang đợi cái gì!Lý Mộ Tư rất muốn gầm thét với hắn như vậy, nhưng nghĩ tới phải làm một "Giống cái" không khiến người khác chú ý, cô chỉ giựt giựt khóe miệng, không ngừng tự nói với mình "Đây là một con người, không phải một con rắn!", "Đây là một con người, không phải một con rắn!".
12 Khốn. . . . Khốn kiếp!Liếm đôi môi cái gì, anh muốn làm cái gì làm cái gì!Còn cho tôi xem nước chảy trên bắp thịt, vậy. . . . quá sắc tình rồi!Biết. .
13 Nước từ bốn phương tám hướng phía sau tiếp trước đè ép Lý Mộ Tư, cô chỉ phí công phịch một chốc liền bị kéo nhanh xuống đáy nước, lỗ mũi bị làm nghẹt đến đau nhói, nhưng Lý Mộ Tư từng có kinh nghiệm lặn xuống nước mặc cho nước mắt mình bị kích thích chảy ròng cũng không dám há mồm ra ho khan.
14 Bạch tuộc khổng lồ to như cái núi nhỏ gấp gáp loạn quơ múa vô số xúc tua, nhưng rất nhanh, nó đang hoang mang sợ hãi liền trấn định lại, dùng xúc tua khổng lồ của nó vô cùng dịu dàng nâng giống cái đang hôn mê lên, thận trọng giấu dưới thân thể của mình, sau đó, rất nhiều xúc tua cùng nhau đạp một cái.
15 Trận mưa đầu mùa mưa rơi ba ngày liên tiếp rồi khó khăn lắm mới dừng lại, khắp nơi đều là bùn lầy, giẫm một chân xuống là có thể bị lún hết lòng bàn chân, giống cái hơi sức nhỏ mà không cẩn thận thì sẽ không rút ra được.
16 Thứ gọi là Dực Tộc, thật ra thì chính là người thú có cánh, cũng chính là. . . người chim. A a, quả nhiên chỉ cần nghĩ như vậy, thì tiếng kêu to bén nhọn, nanh vuốt sắc bén đều là mây trôi thôi!Lý Mộ Tư lập tức dũng cảm.
17 Thần. . . . Cái gì đây? Đây rõ ràng là chủ nghĩa đàn ông rõ rành rành! Lại. . . . Lại còn dám quang minh chánh đại biểu hiện ra như vậy! (#‵′) hừ!Nhưng, một người đàn ông không thể dung tha phụ nữ, không phải do tấm lòng của người đó không đủ lớn, thì chính là do nhân cách của người phụ nữ đó quá vĩ đại!Lý Mộ Tư đắc chí, tự hào ưỡn cao 32C của cô!Đáng tiếc.
18 Lý Mộ Tư bị ném trên đệm da lông, từ dưới mà lên, cái thứ khổng lồ dữ tợn của Ma Da lập tức không chút khách khí xông vào tầm mắt của cô, mắt Lý Mộ Tư trợn to, lập tức, tất cả những sự chuẩn bị trong lòng đều thành mây trôi —— trời ạ! Cái gì "Sinh mạng là đáng quý"? Cái gì uất ức cầu toàn? Cô chỉ cần bị một cú thì đã "không toàn mạng" rồi, còn quý trọng mạng sống gì nữa!"Đi tìm chết đi tìm chết đi tìm chết! Tất cả hình phạt đều đi chết đi chết đi chết cho tôi! ! !" Lý Mộ Tư đột nhiên dũng cảm, diện mạo dữ tợn lật người nhảy lên, điên cuồng đạp căn nguyên độc ác làm cho cô căm thù đến tận xương tủy, nhưng.
19 Khi nước lũ rốt cuộc tràn qua miệng núi vọt vào đầm nước đen, cuộc di chuyển của bộ lạc Mộ Sắc không thể không bắt đầu. Lạc Nhĩ và Ma Da là con trai của tộc trưởng bộ lạc nên tạm thời thay quyền chỉ huy, dẫn cả bộ lạc tổng cộng 34 giống đực năm giống cái bắt đầu di chuyển gian nan.
20 Trên đường di chuyển, thỉnh thoảng nghỉ ngơi cũng đều chọn chỗ đất hơi cao. Không có thời gian đi tìm địa phương che mưa che gió, nhưng giống đực sẽ dùng thân thể cường tráng của bọn họ tạo thành lá chắn lấp kín, chỉ chừa ra 2-3 người tuần tra chung quanh, giống cái nắm chặt thời gian đắp da thú nghỉ ngơi một chốc.