41 Ưng đen ba móng, là một loại ác điểu to lớn, móng nhọn, mỏ cong, lông vũ sắc bén như đao, ưng đen ba móng trưởng thành sải cánh ra dài hơn mười mét. Kinh khủng hơn chính là, phía dưới cánh của nó còn có hai cái trảo ưng, dị dạng giắt dưới hai cánh, khiến người ta khó mà phòng bị.
42 Tát Tư không khỏi buồn cười, suy nghĩ đến con Tuyết Mao Hống trước kia chưa hóa hình thường rắm thúi hò hét dựng cái đuôi to đầy lông lên đi tới đi lui, con mắt đều không nhìn người, nay nhìn lại người lãnh đạo bộ lạc càng ngày càng trầm tĩnh trước mắt, đột nhiên có một cảm giác tang thương khi nhìn đứa trẻ lớn lên.
43 Ma Da dẫn đội ngũ xếp thành hàng dọc đuổi theo mùi của bộ lạc, ưng đen ba móng chết đi trở thành con mồi bị bọn họ cõng ở trên lưng, tốc độ cũng không chậm.
44 Người tới có một mái tóc ngắn màu xám tro, vô cùng bình thường, cả người nhếch nhác biểu hiện hắn đã gặp không ít khó khăn, cho nên, đối với có vẻ vô cùng cảm kích khi bộ lạc Mộ Sắc nguyện ý cung cấp che chở tạm thời cho hắn, khi hắn phát hiện người lãnh đạo tạm thời của bộ lạc này là một giống cái, hắn lộ ra một chút kinh ngạc, sau đó tò mò nhìn Tát Tư hai lượt, lúc này mới đi về phía Tát Tư với thân mình khổng lồ.
45 Ban đêm, âm thanh sàn sạt truyền vào trong tai, Lý Mộ Tư phí sức mở mí mắt nặng trĩu nhìn về phía nguồn gốc âm thanh, nỗ lực nhiều lần mới khó khăn mở ra một đường nhỏ, thấy một cái bóng mơ hồ đi tới bên cạnh của cô.
46 Tề Cách Nhĩ không quản được mấy ý niệm kinh khủng của Lý Mộ Tư, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí, một khi các người thú thoát khỏi khống chế, hắn chỉ có thể chờ chết, ý niệm muốn ký sinh của hắn thì càng không thể nào.
47 Có lẽ vì để dễ dàng nhanh chóng cắm vào Cúc Hoa, nên mặt ngoài ống dẫn trứng có một tầng dịch nhờn trong suốt, vừa trơn vừa ướt, điều này làm cho Lý Mộ Tư không thể không vô cùng dùng sức mới có thể cầm được, cho nên cũng đầy đủ cảm thụ được cảm giác nhơ nhớp ghê tởm này, tựa như.
48 Nhóm Ma Da trở lại rất vội vàng, nhưng hiển nhiên vừa đúng lúc, cơ hồ là ở khoảnh khắc Tề Cách Nhĩ công kích đã đụng hắn bay ra ngoài. Mà bắt đầu từ thời khắc các người thú trở v, cuộc chiến này đã trở nên không đáng lo lắng chút nào.
49 Sau tảng đá to bộc phát ra những tiếng rống ừhm ưhm a a, các người thú ước ao ghen tị lật người bò dậy, tức miệng mắng to về phía tảng đá, có lẽ qua hơn một giờ, Lý Mộ Tư mới đỏ bừng mặt bò dậy từ phía sau tảng đá, liếc mắt liền thấy một đám người thú bắp thịt cuồng loạn dữ tợn nổi giận ghen tỵ mắng, cái cây cột chỉa lên giữa hai chân đỉnh váy da thú lên hoàn toàn mất đi tác dụng nó nên có.
50 Mặc Ai bị nước bọt của Địa Long ăn mòn nửa người, tuy rằng nhờ Lý Mộ Tư ngựa chết làm như ngựa sống chữa bừa bảo vệ được một cái mạng, nhưng phân nửa bên trái thân thể lại vẫn bị hỏng rớt hơn phân nửa huyết nhục, hôm nay khó khăn lắm mới vảy kết, nhìn như nửa bên thây khô, cũng chưa hoàn toàn khôi phục.
51 Người thú vĩnh viễn không thể nào hiểu sự chán ghét của phụ nữ dành cho sắc lang và ngựa đực, bởi vì bản thân bọn họ đang thời thời khắc khắc phát dương quang đại tác phong này.
52 Sau khi William được Tát Tư chăm sóc tỉnh lại, bộ lạc đã thu thập xong, hắn được an trí đến trong nhà Tát Tư để Tát Tư dễ dàng chăm sóc hắn. William mới vừa tỉnh táo còn hơi mờ mịt, phản xạ có điều kiện cầm tay Tát Tư sờ sờ, cho đến phát hiện cảm giác không đúng mới bật dậy, ánh mắt hoảng sợ liếc hướng tiểu JJ của Tát Tư, rồi ngó ngó bụng của hắn, tin chắc không có phình lên, lúc này mới len lén thở ra một hơi dài, lau sạch mồ hôi trên trán, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đã từ từ khôi phục màu sắc.
53 Lý Mộ Tư không biết mình rốt cuộc có thể trở về hay không, cũng không biết mình có nên trở về hay không, dù sao, cô bây giờ đã không phải một mình rồi, trong bụng của cô còn thêm một đứa, khiến cô lo lắng là, cô thậm chí không cách nào bảo đảm cái đứa trong bụng sinh ra có hình dạng con người hay không.
54 Sau một trận yêu tinh đánh nhau lao tâm lao lực, Lý Mộ Tư nằm ở trên giường như con chó chết, thở o o —— đáng chết, hôm nay cô lại không hơi sức tiếp tục xuống đầm nước thăm dò rồi.
55 Chẳng được bao lâu, từng con thỏ liền thò đầu ra khỏi phòng. Đối với việc bị mọi người thấy được hình thú không cường tráng lắm của họ, đám thỏ hiển nhiên có chút xấu hổ, gương mặt nào cũng ửng đỏ, cộng thêm da bọn họ mềm mại, màu da trắng nõn, lại thuộc kiểu người thú nhanh nhẹn, cho nên dáng vẻ mảnh khảnh, đám thỏ này đều là mỹ nam một trăm phần trăm, hết sức đẹp mắt, dáng vẻ ngượng ngùng muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào này, khiến Lý Mộ Tư nhìn mà mắt lấp lánh.
56 William từ trong hôn mê tỉnh lại, cảm thấy cả người cực kì khó chịu, đầu có chút hỗn loạn, chỉ là, khi hắn nỗ lực mở mắt ra, hắn nhìn thấy mỹ nữ hắn thích nhất đang nửa che nửa lộ làm dáng trước mặt hắn.
57 William cũng mặc kệ nhiều như vậy, trong miệng lầu bầu lẩm bẩm nói tùm lum, liền chuẩn bị vác súng ra trận. Tắc Nạp thầm mắng đáng chết, nhưng vừa nghiêng đầu, thấy Tắc Nạp Lí Tư, hắn đột nhiên có ý tưởng.
58 Lạc Nhĩ đã bị Phí Lặc nóng lòng như lửa đốt ôm lấy, ùng ùng vọt vào phòng sinh do Tát Tư đặc biệt chuẩn bị. Các người thú rất nhanh vây thành một vòng quanh phòng, ngó dáo dác vào trong phòng.
59 Phí Lặc cười ngây ngô, vô sỉ thẹn thùng, xoa xoa tay, thận trọng đến gần bên giường, thả con gấu nhỏ chừng bàn tay vào trong lòng bàn tay, một cái tay khá sờ mó trong túi quần, không biết từ chỗ nào lấy ra một quả màu trắng sữa.
60 Lúc Bảo La tìm được Tát Tư, Tát Tư đang trò chuyện với đám thỏ thật vui. Đây là một chuyện rất hiếm trong những bộ lạc khác. Bởi vì giống cái vô cùng trân quý, nên giống đực luôn đi đến lấy lòng, nhưng dưới tình huống bình thường thì không bao lâu các giống đực sẽ bắt đầu đánh nhau, mỗi lúc này, người thú khác đều sẽ ở một bên vây xem trầm trồ khen ngợi —— quả quyết không hài hòa!Nhưng có lẽ không ai nghĩ đám thỏ là giống đực, cho nên, mặc dù bọn họ luôn có quan hệ không tệ với cả đám giống cái, cũng không xuất hiện chuyện bị ai quấy rối.