41 “. . . . . . ” Hắn không dám nói tiếp, chỉ sợ lỡ lời.
Hơn nữa ──
Người kia đã rời khỏi nước, ngồi xuống bên cạnh hồ lộ ra vóc người cường tráng, xà căn khổng lồ đứng vững đúng là lớn kinh người, thuận theo y di động mà lắc lư.
42 “Trẫm sao lại muốn mạng ngươi, trẫm chỉ muốn hôn ngươi thôi. ” Nói hết nâng lên cằm hắn, bá khí mười phần che lại môi hắn, tha hồ mút vào môi mình.
“Ô.
43 Ngay sau đó, Quân Bất Phàm ngủ mê một ngày một đêm cũng chưa từng tỉnh lại, tim sợ hãi đập mạnh, đợi đến khi kiểm tra tỉ mỉ thân thể mới phát hiện hắn chẳng qua mệt quá mới bất tỉnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
44 Thì ra Phàm phàm cũng quan tâm y, thật sự rất tốt, sau này bọn họ cứ vui vẻ thế này, vĩnh viễn cũng không rời.
Không nhịn được cơn đói bụng, Quân Bất Phàm đầu tiên chuyển động chiếc đũa, khi món ăn xuống bụng sắc mặt hắn bỗng nhiên thay đổi, hét lên, ôm bụng ngã xuống đất.
45 Dùng tay chọc chọc gò má hắn, Tang khuôn mặt trẻ con ngồi chồm hổm trên long sàng giương mắt nhìn người sắc mặt không vui.
“Vương huynh, huynh nói Phàm Phàm bao giờ mới thức dậy.
46 Quân Bất Phàm gặp Lãnh Phong cũng không phải tình cờ, là thái hậu sai người cố ý đem Lãnh Phong đặt ở tại Quân phủ, còn căn dặn Lãnh Phong trưởng thành mới tìm hắn nói rõ ngọn nguồn thân phận thật mình.
47 “Không nhận ra. ” Tức giận lên tiếng phủ nhận.
“Không nhận ra, không nhận ra, Vương huynh không nhận ra ta. ” Tang lắc đầu lắc cả tay nói.
“Vương huynh? Ngươi gọi hoàng thượng là Vương huynh?” Trong lòng càng thêm nghi ngờ, hắn hỏi lại mắt chớp cũng không chớp.
48 “Hắn là hoàng thượng ngươi chứ không phải hoàng thượng ta, ta giấu hắn trong hồ đã tốt với hắn. ” Không vui cong khóe miệng, đứng lên đưa lưng lại.
“Mà thôi việc đã đến nước này tìm được hung thủ thật sự mới quan trọng.
49 Thong thả quay lại …quan tâm nhìn hắn, ánh mặt trời từ cửa sổ phía sau chiếu xạ vào tôn lên dung mạo y như tiên hạ phàm.
“Ngươi đang xin ta?” Nhìn không ra nét nhờ trên khuôn mặt ấy nhưng loáng thoáng thấy y đang cười.
50 Hai đùi thon dài bị người dùng chân mở ra, xà căn như băng lại như lửa chống đỡ ngay mông hắn, nhẹ nhàng lướt qua chứ không nóng lòng tiến vào.
“Không nên như vậy.
51 “Đương nhiên, ai dám giả mạo ta bộ không muốn sống sao. ” Hôn hôn khóe miệng hắn, cao ngạo ngẩng đầu.
“Nhưng ngươi. . . . . . ” Nhất thời chưa kịp thích ứng.
52 Nghịch ngợm cười, bàn tay gian tà thăm dò giữa hai chân cầm lấy hạ thân gắng gượng, một bên khác thì cúi đầu dùng lưỡi xà đỏ tươi liếm mút đầu nhũ cứng ngắc.
53 Trong khi ngón tay vốn trêu đùa ở hậu huyệt bỗng nhiên tiến về phía vực sâu nhanh chóng bị hậu huyệt ẩm ướt nuốt chửng, rất nhanh lại tìm được nơi nổi lên, dùng sức đè xuống.
54 “Muốn ta sao?” Trong miệng nhả ra dục vọng nóng bỏng, khàn khàn truy hỏi.
“Muốn. . . . . . không muốn. . . . . . ” Hắn rên rĩ nói trái lời trong lòng, thiếu chút bắn ra.
55 Thừa dịp trong lúc Quân Bất Phàm ngủ say đem đám người trong hoàng cung tẩy não một lượt chỉ để lại một mình Lãnh Phong trong thiên lao.
Quân Bất Phàm tỉnh dậy bên cạnh ngoại trừ màu vàng chói mắt ra không có bất cứ ai, hắn ý thức nhìn lại trong điện cũng không có bóng dáng ai kia.
56 “Thiên hạ có chuyện gì mà ta không biết, ngươi bày mưu giết phụ mẫu hay ca ca ngươi ta không quản nhưng ngươi tổn thương đến hắn thì không được. ” Quân Bất Phàm thấy đôi mắt xà tràn đầy sát khí, mái tóc dài đen tuyền nhẹ nhàng lay động.
57 Mấy ngày qua y đã qua kỳ phát tình mà Quân Bất Phàm phát tình thì đúng chánh trị cao phong, dục vọng dâng trào.
Đương nhiên Quân Bất Phàm sẽ không chủ động tìm y, bất quá chỉ cần y đụng Quân Bất Phàm, Quân Bất Phàm sẽ tự động đón nhận so với trước kia tốt hơn gấp trăm lần, cuộc sống hiện tại so với trước kia cũng thoải mái hơn nhiều.
58 Một tay cầm cứng rắng của hắn, một tay không ngừng vuốt ve vị trí nhạy cảm, đôi môi ẩm nóng nhanh chóng ngậm đầu nhũ màu nâu tham lam mút lấy.
Hắn bị tấn công mảnh liệt hóa thành một đầm xuân thủy, không ngừng rên rỉ xen kẻ thở dốc.
59 Thấy thời cơ đã đến, một tiếng trống làm tăng tinh thần đem tất cả đỉnh vào.
“Thấy không, không phải đã vào rồi sao. ” Thở dốc chôn trước ngực hắn, dùng lưỡi xà không ngừng liếm láp ngực hắn.
60 Quân Bất Phàm truyền ra rên rỉ đứt đoạn, thân thể mềm mại thấm đượm mồ hôi, trở thành mỹ vị ngon miệng của dã thú.
Miệng không ngừng bật ra yêu kiều mê hồn, Quân Bất Phàm cảm giác bản thân nhẹ bỗng như đang bay trên trời.