21 “Ngươi, ngươi, ngươi. . . . . . ” Vừa thẹn vừa giận thật muốn cắn lưỡi tự tử.
Thân đã dơ bẩn bất kể rửa thế nào cũng không sạch, mỗi lần rửa sạch, xà yêu lại đem uế vật phóng vào trong thân thể hắn.
22 “Ngươi. . . . . . ” Không khỏi cảm thấy mất mác nhưng hắn lập tức thu hồi vẻ thất vọng, nhắm hai mắt nằm trở lại.
Mặc dù bây giờ không thể đi nhưng Tang nói ba ngày sau sẽ quay lại, mặc kệ thế nào hắn cũng phải hi vọng, hắn phải dưỡng tinh tụ thụy, nếu không đến lúc đó muốn đi cũng đi không được.
23 Sủng vật không nghe lời phải hảo hảo dạy dỗ, đợi khuất phục rồi từ từ hưởng dụng, trong xuân cung đồ có đến mấy chục loại tư thế, y muốn từ từ sử dụng trên người Quân Bất Phàm.
24 Hôn sâu môi hắn, hai bàn tay vuốt nhẹ làn da trơn nhẵn, một lần lại một lần cuồng nhiệt đưa đẩy bên trong thân thể như hướng hắn biểu thị công khai, tất cả những gì của hắn vĩnh viễn thuộc y.
25 “A. . . . . . A. . . . . . ” Hắn say sưa vặn vẹo, không hề kiêng kị.
“Hừ, lần này tha thứ ngươi, nếu có lần sau đừng trách ta hạ thủ lưu tình. ” Dùng sức ngắt khe mông căng tròn, rống to một tiếng, bắt đầu theo cách nguyên thủy nhất nhịp nhàng chuyển động.
26 Rời khỏi không bao lâu, Tang liền vội vã chạy đến, nét mặt lo lắng nhìn Quân Bất Phàm động cũng không động nằm trên mặt đất.
“Ê, ê, ta đến rồi. ” Nghĩ nửa ngày, hắn còn chưa biết Quân Bất Phàm tên gì, chỉ có thể gọi hắn “ê, ê”.
27 “Sao thế được, ngươi sẽ gặp nguy hiểm, ta sao có thể không quản, loài người các ngươi không phải có câu giúp đỡ phải giúp đến cùng sao?”
“Nhưng ngươi là yêu, ta là người.
28 Trở lại kinh thành, Quân Bất Phàm mới phát hiện tất cả đều thay đổi, tướng quân phủ của hắn giờ đây đã sớm đổi chủ, chán nản đứng trước cửa phủ đệ của mình.
29 “Hoàng thượng, thần. . . . . . ” Hắn đơn giản quỳ gối trên mặt đất, đầu không dám ngẩng.
“Có chuyện gì vào trong hẳn nói. ” Con ngươi đen sắc bén như chim ưng thoáng lóe tia sáng rồi lạu lập tức u ám.
30 Hắn không muốn nhắc tới xà yêu, mặc dù xà yêu với hắn đã làm chuyện không thể cho ai biết nhưng xem như cũng cứu hắn một mạng, hắn không muốn nhắc lại chuyện này.
31 Nửa đêm một cổ nóng bức từ trong lòng tràn ra tứ chi, nóng dữ dội khiến hắn nằm bất an, mồ hôi hột to như hạt đậu rơi xuống thấm ướt hơn phân nửa mặt đất.
32 “Ngươi hôm nay đã cười với ta, thật hiếm thấy. ” Con mồi trong lòng bàn tay, tâm trạng cũng tốt hơn.
Trước ngực hắn hai điểm màu nâu nổi lên tựa như quả nho vừa mới chín, dưới ánh mắt của y dần dần chín mùi, bóng loáng không tả nổi.
33 Không nghĩ đến hoàng thượngdám làm ra chuyện này, nếu thường ngày hắn nhất định sẽ tức giận đẩy ra nhưng bây giờ hắn lại không có hơi sức đó.
Hắn được giải oan, cha mẹ cũng còn ở trong cung, hắn không thể làm nhi tử bất hiếu!
“Trẫm làm gì khó xử bọn họ rồi? Trẫm chỉ nói ngươi đã trở về, ngày mai sẽ đưa bọn họ về với ngươi.
34 Đương lúc ngón tay càng lúc càng nhanh kéo ra đưa vào, hắn chỉ có thể hít thở bắt được cánh tay, thuận theo tần suất đong đưa thân thể.
“Muốn sao?” Đột nhiên dừng lại, quan tâm nhìn hắn.
35 “Làm sao đây, ta muốn thế nào cũng thấy không đủ. ” Thanh âm khàn khàn còn mang theo dư âm kích tình.
Không chỉ thỏa mãn với thân thể phù hợp, y còn muốn nhiều hơn, không ngừng ở việc muốn Quân Bất Phàm cười, y còn muốn.
36 “Gọi đi, gọi càng lớn tiếng càng tốt. ” Dùng sức ở đâm vào chỗ nổi lên, tròng mắt lấp lánh quang mang màu vàng.
Chỉ cần đè Quân Bất Phàm dưới thân thể mãnh liệt chinh phục sẽ tụ tập trong đầu, sau khi nghe Quân Bất Phàm rên rỉ dục vọng mới cảm thấy thỏa mãn.
37 Sáng sớm, Quân Bất Phàm trong lúc ngủ mơ từ từ tỉnh lại, cả người trên dưới như bị cự thú giẫm qua đau nhức vô cùng, đặc biệt thắt lưng như muốn gãy lìa.
38 “Ngươi đã là người của trẫm, trẫm phí tâm lo người mình là chuyện nên mà. ” Kéo tay hắn đem hắn đặt tại trên tường, nâng cằm hắn để mặt đối mặt y.
“Hoàng thượng, xin ngài quên chuyện đêm qua.
39 “Thần luôn một lòng trung thành hoàng thượng. ” Lãnh tướng quân cúi đầu gối quỳ trên mặt đất.
“Lãnh tướng quân mời đứng lên, đúng …thái hậu biết thiên triều chúng ta khó được có vị như Lãnh tướng quân mới muốn nhìn thấy ngươi.
40 “Thần. . . . . . ” Quân Bất Phàm lắp bắp, thiếu chút ngã xuống nước.
Hoàng thượng muốn hắn đấm bóp lưng, chuyện này chưa từng có qua ah!
Thật ra hầu hạ hoàng thượng tắm rửa không phải chuyện lớn, chỉ là qua đêm hôm qua hắn cảm thấy có chút không thoải mái.