1 Mình sẽ viết truyện theo ngôi thứ 1 và thứ 3, mong mọi người cùng đọc !!
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại căn biệt thự nguy nga mang tên Virode
-" Yori, em ra ngoài đi, đừng tự nhốt mình như thế nữa"_ bóng dáng một cậu bé đang ra sức đập cửa, vâng đó là anh trai của nó- Virode Toshiro.
2 -" Cậu. . . . Yên tâm đi. Nước mắt của tôi, ko thể rơi nữa đâu. !"
Nói rồi nó đứng dậy, xoa đầu nhỏ mỉm cười nhẹ
-" Tạm biệt, mai tôi lại đến"- rồi bình thản bước đi ko làm nhỏ ko kịp ú ớ.
3 Giới thiệu nhân vật
- Gen Sakura
_ Bằng tuổi, bạn mới của nó
_ Tính cách nhút nhát nhưng vì nó bắt nên buộc phai thay đổi
- Tadashi Dan
_ Lớn hơn nó và Sakura, bạn mới của nó
_ Tính cách thất thường, trước hay tạo cho mình vỏ bọc khó gần.
4 -" Quả. . . Quản gia? Giống. . . Cha tôi? Vậy người là. . . . là Niran Yuuki, tân tộc trưởng của gia tộc Vĩnh Cửu!?!??
-" Ừm"- câu trả lời nhẹ nhàng như gió thoảng phát ra từ nó, đến rồi đi nhanh chóng.
5 Đến cánh cửa cuối cùng- cánh cửa thứ 7, nó nhập một dãy mật khẩu dài 72 kí tự rồi tự động mở ra. ( Đừng hỏi mình 6 căn phòng kia, mình sẽ nói sau. )
Bước vào trong, căn phòng lại được ngăn ra làm 2 bao phủ bởi màu đen và cách nhau bởi cái rèm đen nốt.
6 'Đã tự hứa với lòng sẽ cứng rắn, sẽ lạnh lùng nhưng. . . . Sao không làm được'
--------------------------------------
Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, nó thức dậy, đợi phát cơm ăn sau đó lại xin ra ngoài.
7 Sau khi mở cuộc họp cổ đông, nó không ra mặt mà toàn bộ để cho Zen đảm nhiệm. Người trong tập đoàn đã được nó thay đổi, người ta gọi nó là Vị Chủ Nhân Bí Ẩn của vì nó điều động tất cả qua camera quan sát.
8 -" Yuuuuuuuu. . . . . . Cậu đâu rồi!!!!?!??"- tiếng hét thất thanh của Sakura vang vọng khắp sân sau của trại.
'Phụt. . . '
Ngụm nước từ trong miệng nó phun hết ra ngoài vì giật mình.
9 Sau cái sự kiện ở căn tin ấy nó lầm lì hẳn ra, ai bắt chuyện cũng chỉ ậm ừ vài câu. Zen chán nản úp mặt xuống bàn, cũng nhờ vậy mà cậu bị vạ lây. Cả tuần nay nó hay cáu gắt, việc gì cũng không vừa ý mà nguyên nhân to đùng bởi hai đứa nhóc không nghe lời kia.
10 . . . . . Trường Quốc Tế Royal. . .
Nó lết cái thân xác vào trường cùng nhỏ và cậu. Uể oải ném cái cặp vào phòng, thảnh thơi gác chân bàn, nó chán nản nhớ tới cái cảnh mỗi sáng phải trở thành tâm điểm của trường.
11 Một buổi sáng đẹp trời. . . . . Nếu như không có tiếng hét oanh vàng của hai người nào đó
-"Yuu. . . . . . . . . . Có chuyện lớn rồiiiiiii. . . . . "
-" Yuu.
12 Đêm về, từng đợt gió lạnh ùa về. Ánh đèn đường chập chờn in bóng của ba đứa trẻ đang đi trên phố.
-" Ne ne, Yuu-chan, hát cho bọn tớ nghe đi"
Sakura níu lấy tay nó mè nheo.
13 Một hôm nào đó như bao hôm nào. Hôm nay nhỏ và cậu được nó ban lệnh về nhà trước vì phải đến tập đoàn có việc bận.
-" Là là lá lá là la lá la la. .
14 'Có lẽ em đã đủ trưởng thành mà không cần anh nữa rồi nhỉ. Quản gia hết mực trung thành thế cơ mà. '
Anh khó hiểu nhìn Toshiro, không những cậu không trả lời mà còn cười nữa chứ
-" Giờ thì ta có thể an tâm rồi.
15 'Cạch'
Nó mở cửa nhẹ nhàng đi ra ngoài gặp Zen đang chuẩn bị đi vào
-" Người còn đau không ạ?"
Nó lắc đầu
-" Đỡ rồi. Đừng gọi ta như thế, không cần tỏ ra kính trọng thế đâu, xưng hô gì chả được.
16 Nó ngồi trước giường nhỏ và cậu, tay xem đồng hồ. Đã 22g39p. Nó sắp đi rồi, đi xa lắm. . . . Rời khỏi nơi này và rời xa nhỏ và cậu. Nó. . . Không cam tâm nhưng cũng đành im lặng.
17 2g47p sáng. Đây đã là lần thứ 3 nó thức dậy trong đêm. Mỗi lần nhắm mắt lại là nó lại nhìn thấy nhỏ và cậu nhưng. . . . . Trong bộ dạng đầy máu. Mơ cùng một giấc mơ mà đến những 3 lần? Nó có bao giờ thế đâu chứ! Hay là một điềm báo.
18 -" Chết đi! Chỉ khi ngươi chết thì cậu ấy mới không cảm thấy hối hận. . . Mới trở về với chúng ta. . . . Chết đi. . . !"
Tiếng hét thất thanh của một cô bé có mái tóc đỏ hồng vang vọng khắp tầng hầm của quán Bar.
19 '-Nè nè Yuu-chan cậu có nhận ra giọng của tớ không?? Sakura nè, thu vào đây kì quá hen. . Này Dan cậu cũng nói đi.
-Ờ. . Này giọng của tớ, Dan. Là Tadashi Dan đấy nhá! Cậu đừng có nhầm đó nghe.
20 'Reng. . . Reng. . . Reng'
Anh nó khó chịu nhìn đồng hồ, đã hơn 1g sáng mà ai lại gọi điện vào giờ linh này chứ
-" Tôi nghe"
-". . . . . . . . .