21 Lúc sắp đến Kiều gia, nhị phái Hoa Sơn và Không Động vì mải theo chân Thiết Xà giáo nên ít nhiều cũng gây kinh động đến những ai quan tâm. Vì vậy, không hề lạ khi hôm đó phái Hoa Sơn có thêm sự hiện diện của một nhân vật nữa.
22 Vệ Công Diện bỗng dừng lại, tỏ ý hầm hực lên tiếng:- Nếu giáo chủ không giải thích tường tận, bổn phái chẳng thể mù quáng, tiếp tục đi hầu như không chủ đích như thế.
23 Sau một lúc lâu vẫn tiếp tục bàng hoàng với cục diện đã xảy ra và hiện lại một thảm trường có quá nhiều nhân mạng bị sát hại, Vệ Công Diện là người đầu tiên nhớ đến sự lộ diện của Hồng Bảo Kỳ:- Hóa ra chính là ngươi?! Hay lắm, có phải ngươi đang chờ một lời cảm kích của Vệ mỗ, chưởng môn nhân Hoa Sơn phái chăng, Hồng giáo chủ?Hồng Bảo Kỳ gượng cười và lắc đầu:- Nhị sư thúc xin đừng quá lời, kỳ thực.
24 Ngay khi Hồng Bảo Kỳ chớp động, lão Tư Mã Lạc cũng chớp động, bất thần quật nhanh một bổng Phích Lịch Thiên Lôi:- Ngươi đừng mong chạy thoát! Đỡ!!"Ào.
25 Đang thả hồn thơ thẩn, bỗng xuất hiện một ngọn lãnh phong làm Hồng Bảo Kỳ rùng mình, ngỡ bị thấm lạnh. Ngờ đâu chỉ là một giọng nói nghe lạnh tợ băng:- Hồng thiếu hiệp sao vẫn ở đây? Chưa ăn tối ư?Hồng Bảo Kỳ giật mình quay lại và nhẹ thở phào khi lờ mờ nhận ra người lên tiếng chỉ là nữ lang từng đưa đường đến đây:- Ngỡ là ai khiến tại hạ giật mình hoảng hốt.
26 Lạc Yến Chi chợt dừng lại và cất giọng mệt mỏi:- Muội không thể đi được nữa. Nhưng để không làm chậm trễ mọi việc của Bảo Kỳ huynh, muội sẽ tạm lưu lại đây chờ đợi.
27 Thời gian càng trôi qua càng tạo nhiều khẩn trương lo lắng ọi người. Tuy vậy, chỉ với tám nữ nhân còn lại của phái Hải Hà, họ vẫn bảo nguyên thủ nhất, cố chuyên tâm chi trì kiếm trận đã lập từ lúc trời mờ tối hôm qua, dù mỏi mệt vẫn cố chịu đựng.
28 Thần Ưng bang với lũ Đại ưng là nỗi khiếp đảm đối với bất luận ai nếu không đủ bản lãnh lại vẫn liều lĩnh tiến nhập vào tận tổng đàn bang Thần Ưng. Tuy nhiên điều đó không hề chờ đón một nhóm nhân vật đều toàn là nữ nhân chỉ có duy nhất mỗi mình Hồng Bảo Kỳ là nam nhân.
29 Đang khẩn trương cùng Ngân Hoa, Yến Chi và Nguyệt Tuyết đi đến phái Thiếu Lâm. Hồng Bảo Kỳ chợt biến sắc, cước lực theo đó cũng chậm dần:- Chúng ta đã đến muộn?! Hoặc giả, thịnh hội võ lâm khai diễn sớm hơn, không đúng hạn kỳ từng ấn định.