61 Ngưu Thông bị trói cột chặt vào cây cột trong nhà Viên ngoại. Viên ngoại nhắc ghế ngồi trước mặt Ngưu Thông bảo gia nhân lấy roi gai ra đánh. Vừa nói vừa mở trói, lấy y phục mặc cho Ngưu Thông, rồi trách móc: - Thế sao Ngưu huynh không nói họ tên ra cho sớm để đệ mang tội nhiều quá vậy? Ngưu Thông nói: - Đã không biết thì tội lỗi gì, ngặt một điêu là đánh ta chưa đã ngứa.
62 Miếng đất mà Nhạc An chọn quả là nơi đặt phần mộ hiếm thấy, có tả long, hữu hổ, tiền áng, hậu minh đường, quả là một địa thế hết sức đẹp. Hai bà phu nhân trong lòng vui mừng liền dắt nhau trở về quán dịch rồi sai Nhạc An đi mời Lý quan nhân đến thương lượng.
63 Khi tỉnh rượu thức dậy, bọn coi ngục trong thành Qua Châu hồn siêu phách lạc, thấy cửa ngục trống không, chạy vào thì Âu Dương Tùng Thiện cùng Nhạc Lôi đều biến mất.
64 Sông rộng, không có thuyền bè, họa là có cánh mới qua sông được. Bảy người thất vọng đành dắt nhau đi dọc theo mé sông. Đi hồi lâu bỗng thấy bốn năm chiếc thuyền câu cột dưới mé nước, ngoài khơi có mấy chiếc thuyền lớn quan quân thả neo cách bờ độ vài ba con sào.
65 Nói vừa dứt lời, Củng thị phu nhân lao đầu vào thềm đá toan tự vẫn, nhưng các tì nữ đã nhanh tay nắm lại cứu khỏi. Trương Anh giận quá, lướt tới chỉ vào mặt Châu Trí hét: - Tên cẩu quan kia, sao mi dám vô lễ như vậy? Phen này ta phải liều mình với mi mới được.
66 Tiểu thư Loan Anh mang giáp, lên ngựa dẫn quân ra ải quyết sống chết với Ngưu Thông một phen. Ngưu Thông đang đứng trước ải vung tay hùng hổ, mắng chửi om sòm, bỗng thấy tiểu thư Loan Anh từ trong kéo binh ra, mặt nàng như hoa chớm nở, đôi mắt phượng nấp dưới đôi mày tằm đẹp đẽ muôn phần, khiến Ngưu Thông không khỏi nao nao trong dạ.
67 Chủ tiệm nói: - Lôi đài đặt trước cửa chùa Chiêu Khánh còn người giữ lôi đài là Trương Quốc Càn, tính tình ngang ngược lại là quý tử của quan Hậu quân Đô đốc Trương Tuấn.
68 Chùa Linh Ân hôm ấy nhộn nhịp tổ chức buổi lễ trọng, chúng tăng ra tận ngoài cổng chờ nghênh tiếp vợ chồng Thái sư. Vị hòa thượng trụ trì dẫn vợ chồng Tần Cối bước vào đại điện, lạy Phật rồi bảo chúng tăng ra ngoài hết.
69 Ngồi giữa Nhân An điện, Miêu Vương sải tả hữu dẫn Nhạc Lâm vào. Nhạc Lâm đứng hiên ngang không chịu quỳ. Miêu Vương hét lớn: - Mi là loài mao trùng ở đâu dám đến đây giết chết tướng tiên phong của ta.
70 Các quan lại địa phương tới tấp gửi chỉ làm bổn chương báo cáo về dinh thừa tướng tâu chuyện Hắc Man Long kéo binh qua khỏi Tam Quan đã truyền hịch cho dân chúng biết mục đích của đoàn quân này là đi bắt cho được Tần Cối để bảo thù cho Nhạc Nguyên soái.
71 Triều đình tạm giấu chuyện thừa tướng Tần Cối vừa qua đời sợ lòng dân sinh biến. Lúc bấy giờ trong thành Lâm An có một vị tú tài tên Hồ Địch biệt danh là Mộng Điệp từ ngày thấy cha con Nhạc Phi bị hại, trong lòng vô cùng uất ức nên lúc nào cũng nói: "Trời đất có riêng, quỉ thần chẳng công ".
72 Ngột Truật cho triệu tập các vị Vương tử như: Hoàn Nhan Càn Tự, đại Nguyên soái Chiêm Đắc Lực, Trương Báo Mã Đề Quốc, Nguyên soái Mạo Lợi, Yên Chi Quốc, Nguyên soái Hoàn Hắc Bửu, Hắc Thủy Quốc, Nguyên soái Hàm Lý Đóa; quân sự Hấp Mê Xi, mưu sĩ Hốt Mê Nhĩ đốc xuất năm chục vạn quân, rầm rộ kéo thẳng qua Trung nguyên.
73 Thì ra tiếng la hét om sòm ở ngoài chỉ là sự phẫn nộ của dân chúng muốn được tự tay trừng trị Trương Tuấn. Lát sau chư tướng vào bẩm: - Trương Tuấn ở tại Lâm An thường hay gian dâm vợ con người, lại còn ỷ quyền thế chiếm đoạt tài sản của dân lành, nên nay những người ấy đến coi hành hình Trương Tuấn, quyết ý báo thù, họ giành nhau chen vào mắng chửi Trương Tuấn không ngớt, họ lại còn muốn được ăn gan uống máu Trương Tuấn họ mới hả dạ! Nhạc phu nhân nói: - Người thù của hắn thì nhiều mà chém có một đao, trả sao cho đủ, vậy thì bắt Trương Tuấn giao cho dân chúng, muốn làm sao cho hả giận thì làm.
74 Ngưu Cao nghe tiếng quen quen, nhưng không rõ là ai cứ cắm đầu chạy và nói với lại: - Hiện giờ ta không thể nói chuyện với ai được cả, Phiên tướng dữ dằn lắm, hắn theo kịp kia kìa? Lại có tiếng gọi: - Ngưu lão tướng quân có cháu là Quan Linh đây! Tiểu tướng ấy chính là Quan Linh.
75 Khi biết Phổ Phong trốn về núi rồi. Ngột Truật thở dài thất vọng, vội viết bổn chương gửi về nước xin quân tiếp viện. Hôm sau, Nhạc Lôi thăng trướng truyền lệnh sai Quan Linh và Ngưu Thông lãnh ba ngàn quân làm đội thứ nhất, Lục Văn Long, Phàn Thành dẫn ba ngàn quân làm đội thứ hai, Kiết Thanh, Lương Hưng, Triệu Vân, Châu Thanh Lượng và Địch Lôi làm tả đội, còn Nghiêm Thành Phương và Ngũ Liên làm hữu đội; riêng Nhạc Lôi dẫn chư tướng đi sau, nổ ba tiếng pháo kéo thẳng đến dinh quân Phiên.
76 Phổ Phong cầm cây thiết trượng đàng hoàng bước vào dinh. Sau khi làm lễ ra mát xong, Sơn Sư Đà hỏi Phổ Phong: - Ngày trước tôi có nghe Chúa công bảo rằng: "Bửu Châu và Đà Long'' bị quân Tống phá hết nên Quốc Sư phải thua chúng rồi bỏ lên núi không một lời từ biệt.
77 Tây Vân tiểu muội làm lơ trước lời kêu gọi giúp đỡ của Hoàn Nhan Thọ, dẫn đến cái chết của y, nhưng trước nỗi đau đớn của Quận chúa lại làm ra vẻ thương cảm đến đỡ Quận chúa dậy, khuyên: - Xin Quận chúa bớt cơn bi lụy; để mai tôi ra trận bắt cho hết lũ Nam man để báo thù cho lệnh tôn công.
78 Tây Vân tiểu muội làm lơ trước lời kêu gọi giúp đỡ của Hoàn Nhan Thọ, dẫn đến cái chết của y, nhưng trước nỗi đau đớn của Quận chúa lại làm ra vẻ thương cảm đến đỡ Quận chúa dậy, khuyên: - Xin Quận chúa bớt cơn bi lụy; để mai tôi ra trận bắt cho hết lũ Nam man để báo thù cho lệnh tôn công.