1 Hừ! Các ngươi còn dám tự xưng là đại nội cao thủ,dưới ba chiêu đã bị trẫm hạ,thật sự là vô dụng!”Thiếu niên cẩm y đứng chính giữa Điện Văn Hoa đảo ánh mắt qua,uy phong lẫm liệt quát.
2 “Lão thần đó thật là thông thái rởm, bất quá, tất cả bọn họ đều trung thành và tận tâm đối với Hoàng Thượng, tuyệt không hai lòng, cái gọi là lời thật thì khó nghe chính là như vậy.
3 Hoàng thái hậu mừng rỡ ngồi nhìn ở một bên vừa uống trà vừa ăn hạp hạt dưa xem kịch vui, đáy lòng càng ngày càng tán thưởng tài trí của Linh Lung. Nếu chiếu theo kế hoạch của bà tiến hành, không lâu sau nàng sẽ là cô vợ tốt, không chỉ có hiểu rõ tâm ý tiên đế, cũng có người giúp bà quản thúc tiểu hoàng đế muốn làm gì thì làm, thật sự là nhất cử lưỡng tiện nha.
4 Nàng gật đầu,“Linh Lung sẽ đến đúng hẹn. ”. “Trẫm cũng không tin nàng dám không đến. ” Vì tranh chấp một hồi,để củng cố tôn nghiêm đế vương, Nạp Lam quyết định tìm sư phụ lãnh giáo phương pháp đánh bại nàng,cho đến đạt được thắng lợi cuối cùng mới thôi.
5 “Mẹ, dùng bữa. ” Linh Lung hiếu thuận giúp mẫu thân chia thức ăn, đem tất cả các món ngon để trong bát bà. Thấy dáng vẻ mẫu thân như có tâm sự nặng nề, trong lòng nàng càng nghi ngờ.
6 Linh Lung còn chưa trả lời,Tiểu Thuận Tử đã cướp lời ,“Hoàng Thượng,việc này trăm vạn lần không được. ”. Nạp Lam tức giận liếc hắn hỏi:“Vì sao không được? Chẳng lẽ trẫm muốn dùng bữa nơi nào cũng không được sao?”.
7 Vẻ mặt Tiểu Thuận Tử có chút đồng tình dìu chủ tử rời khỏi Điện Văn Hoa. Tiểu hoàng đế này cho rằng thiên hạ chỉ có mình hắn là nhất,vừa ra đời đã được phong làm thái tử, có thể nói là được nhiều người nuông chiều, cuộc sống tôn quý, không có người nào không nịnh bợ hắn, chỉ sợ hắn có một chút không vui,hắn chưa từng có chịu qua thất bại, nay lại bị một tiểu cô nương cùng tuổi đánh cho thất linh bát lạc, mất mặt hết, xem ra đây chính là cửa ải khó khăn nhất của tiểu hoàng đế từ lúc đăng cơ cho tới này.
8 “Mau mau đứng lên. ” Hoàng thái hậu vội vàng khom người nâng Khương Thị dậy. “Công Tôn phu nhân, hôm nay ta chỉ là tới bái phỏng lão bằng hữu, không phải ở trong cung, cũng đừng hành đại lễ.
9 Đoán không ra trong hồ lô của Tiểu Thuận Tử bán thuốc gì, Nạp Lam hừ lạnh một tiếng, rồi đi vào Cam Lộ Điện, tuy rằng chưa từng nghỉ chân nơi này nửa bước, nhưng mà, hắn thoáng nhìn bố trí bên trong và Hoàng Cực Điện không khác nhau lắm, nghĩ rằng dù sao ngủ ở chỗ nào đều giống nhau, hắn cũng lười hỏi nhiều.
10 “Hoàng Thượng,để cho nô tỳ đến hầu hạ ngài, chờ qua đêm nay, Hoàng Thượng có thể trở thành nam tử hán chân chính. ” Triệu Ngọc Phân đem nhai gò bồng đào áp tới, không sợ gian nan cởi bỏ long bào thượng.
11 “Phượng Minh Điện?” Tiểu Thuận Tử thất thanh kêu to,“Hoàng Thượng, ngài không phải là muốn……” Trời ạ! Nhưng Nạp Lam chỉ cười không nói, bất quá nụ cười kia có vẻ biến hoá kỳ lạ khó lường, làm cho Tiểu Thuận Tử nhìn thấy da đầu thẳng run lên.
12 “Cái gì?!” Mắt của nàng thấy một con rắn nhỏ bò vào trong bong tối, xác định nó có độc tính, liền lập tức điểm huyệt đạo Nạp Lam, tránh cho nọc độc chạy vào tim.
13 “A!” Từ lúc chào đời tới nay, Nạp Lam lần đầu buồn rầu như vậy. Tiểu Thuận Tử nghe tiếng thở dài, hai tròng mắt thiếu chút nữa rơi ra ra. “ Đang êm đẹp , Hoàng Thượng tại sao lại thở dài ?” Hay là muốn người hầu hạ ? Tiểu hoàng muốn gió được gió, muốn mưa được mưa lại thở dài,đúng là tin lạ nha.
14 “Tốt lắm. ” Thần sắc của Hoàng thái hậu khó chịu nói,“Đưa Tiểu Thuận Tử vào!”. Đi một vòng quỷ môn quan trở về Tiểu Thuận Tử quỳ bên chân hoàng thái hậu, trên mặt toàn là nước mắt,còn lại là nước mũi nói:“Hoàng thái hậu khai ân.
15 Trẫm lập lời thề với trời, từ hôm nay trở đi, tuyệt không tái phạm trò đùa dai hại người. Nếu trẫm nuốt lời sẽ khiến cho trẫm…… Tuyệt tử tuyệt tôn……“Đáng giận! Mẫu hậu dùng chiêu này đúng là quá độc ác, cư nhiên nguyền rủa trẫm đoạn tuyệt con nối dòng.
16 “Hoàng Thượng……” Trầm Hương vội quỳ trên mặt đất thỉnh tội, nước mắt rơi lã chã,“Đều do nô tỳ sơ sót, là lỗi của nô tỳ……”. Hai mắt của Nạp Lam chỉ nhìn nhìn thấy Linh Lung nằm ở trên giường nghỉ ngơi, thấy nàng mất hết huyết sắc, ngay cả môi cũng trắng, hắn cảm thấy giống như có người đập vào ngực hắn mấy cái, đau đến hắn thiếu chút nữa không thở nổi.
17 Linh Lung trừng lớn mắt hạnh, trào phúng đáp lại,“Dân nữ không nhận nổi. ”. Hắn dùng thái độc kiêu ngạo nhìn người trong lòng “Oan gia”,“Người thừa nhận không chịu nổi là hắn.
18 “Hoàng Thượng, ngài không đuổi theo Linh Lung cô nương sao?” Tiểu Thuận Tử trước hết phục hồi tinh thần lại,“Nô tài nghĩ đến Linh Lung cô nương không phải cố ý , nàng chẳng qua là thẹn thùng.
19 Thân thể mềm mại của Linh Lung chấn động, hai chân cũng bất động dính chặt trên mặt đất. Đây là thời cơ tốt để giết hắn, nhưng mà, lão thiên gia tại sao hết lần này đến lần khác chọn thời điểm nàng chưa khôi phục nội lực nha?Cả người nàng căng thẳng, nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn thấy một nam tử trung niên bước ra khỏi kiệu,cả người mặc cẩm bào hình rồng bên trong là một trái tim tà ác tham lam không đáy.
20 Thấy tiểu hoàng đế này tương đối quan tâm nha đầu kia. Tam Vương gia thờ ơ lạnh nhạt, đem tất cả dấu ở đáy mắt. Nàng cũng họ Công Tôn……Thà rằng sai sót một trăm lần cũng không thể buông tha đó luôn luôn là nguyên tắc làm việc của hắn.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 37