1 "Lục Tử Ngạn, anh còn định ngủ đến bao giờ? " Cố Thanh Vũ đá mạnh vào cái giường, nhíu mày nói lớn. Đã hơn 7 giờ sáng mà anh còn chưa tỉnh. Định bùng tiết sao? Người nằm trên giường không thèm nhúc nhích.
2 Chuông reo giờ ăn trưa vừa reo lên, đám bạn Cố Thanh Vũ vui vẻ đi xuống căn-tin, thường ngày cô hay cùng anh ăn trưa nhưng hôm nay tốt nhất thì mặc kệ anh.
3 Tan học xong, Cố Thanh Vũ đi đến siêu thị mua đồ về làm bữa tối, cứ coi như là bù cho anh nên phải mua nhiều môt chút. Như thường ngày đi làm về, câu đầu tiên anh nói sẽ là "Vợ ơi, vợ ơi.
4 Đám của Cố Thanh Vũ ngồi trên sân thượng, nghe cô kể đứa nào cũng rất biểu cảm, không tin được, lúc đầu còn nghĩ cô bị ảo tưởng giống Hiểu Ái. Nói đến Phong Hiểu Ái, nó như bật khóc khi biết Cố Thanh Vũ đã lấy Đại Thần của mình.
5 Tay Cố Thanh Vũ run lên, cố ghì chặt chiếc áo, li hôn? Cô không tin nổi những gì mình vừa nghe. Lúc trước cô có nghe Lục Tử Ngạn nói gia đình anh là quân nhân.
6 Theo như cô nhớ thì bây giờ anh không có tiết, vậy sẽ ở phòng làm việc. Cố Thanh Vũ vui vẻ nhanh chóng chạy đến phòng làm việc của anh, cô nhẹ nhàng mở cửa, bàn tay phút chốc cứng đờ, nụ cười trên khuôn mặt cũng biến mất.
7 Dầm mưa quá lâu khiến cơ thể Cố Thanh Vũ bị mất sức, về đến nhà lại "lỡ dại" cùng anh mây mưa cuối cùng đến sáng nằm bất động một chỗ, nhiệt độ tăng cao, cả người nhức mỏi.
8 Đám cưới của chị họ, cô và Lục Tử Ngạn đều được mời. Trước khi đi, anh đứng trước gương ngắm ngang ngắm dọc rồi bắt đầu tự mãn "Tuyệt, không một khuyết điểm.
9 Lần đầu tiên anh đưa cô về nhà cùng ăn cơm, vì là lễ tết nên ba mẹ anh đều ở nhà. Biệt thự nhà anh rất rộng, có vài bảo về và người làm đi qua đi lại, Cố Thanh Vũ chỉ biết ngạc nhiên đi theo anh vào nhà.
10 Có lần anh cùng cô ngồi xem bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết ngôn tình, thấy nam chính gọi nữ chính là "Tiểu Bảo Bối", khiến cô ấy đỏ mặt e thẹn vô cùng dễ thương.
11 Cô gọi cho anh "Ngạn tử, anh có muốn ra ngoài ăn tối không?"Lục Tử Ngạn ở đầu dây bên kia thắc mắc "Không phải em đang đi chơi à?""Em về sớm. ""Hà hà, nhớ anh chứ gì?"Cô cảm thán, anh bị ảo tưởng à? "Anh có đi không? Không thì em cúp máy đây.
12 Vì anh mà cô phải bỏ tiết về nhà, buổi chiều, Lục Tử Ngạn đang nằm dài xem TV điện thoại gọi đến, anh lười biếng bấm nút trả lời để loa ngoài, cất tiếng "Tôi nghe.
13 Thử váy cưới, Lục Tử Ngạn xem một lượt, hỏi cô "Em thấy thế nào?"Cố Thanh Vũ ngắm nghía một chút "Được đấy. " Đó là bộ váy cưới màu pastel, lớp ngoài là vải voan mỏng.
14 Kết thúc tuần trắng mật, Cố Thanh Vũ bắt đầu đi làm. Cô may mắn được Thẩm Duy Thiên giới thiệu vào công ty của anh làm bộ phận nhân sự. Bạn bè Cố Thanh Vũ cũng đi làm.
15 Bạn của anh đến chơi, ngồi ôn lại chuyện cũ, bọn họ nói rất nhiều về chuyện cấp ba, thấy vậy cô hỏi nhỏ “Cấp ba anh thế nào?”Lục Tử Ngạn mỉm cười “Rất tuyệt.
16 Hôm nay là ngày nghỉ nên Cố Thanh Vũ ngủ nướng đến hơn 8 giờ mới dậy. Khi mở mắt thấy Lục Tử Ngạn vẫn ngủ. Cô tự hỏi hình như người này nếu không được gọi sẽ không chịu thức?? Cố Thanh Vũ ngồi dậy, leo xuống giường, đột nhiên áo bị nắm lại.
17 Vợ chồng Lục Tử Ngạn rãnh rỗi ngồi ngoài ban công ngắm trăng, hưởng gió. Cố Thanh Vũ cảm thấy cuộc sống của cô rất yên bình, có thể ngồi đây cùng anh ngắm trăng sao.
18 Năm thứ nhất đại học tôi gặp người đàn ông tên Lục Tử Ngạn, giáo sư trong trường đại học Thượng Hải. Khi được anh giúp đỡ, dọn về sống cùng anh, lần đầu tiên trong đời tôi biết rung động.
19 Mùa đông năm thứ tư, Cố Thanh Vũ bất ngờ mang thai. . . "Hai vạch!?" Cố Thanh Vũ đưa que thử thai lên xem. Sau đó, khuôn mặt ngơ ngác đi ra ngoài. Lục Tử Ngạn nằm ngủ trên giường, cô kéo tấm chăn ra khỏi người anh, bò lên giường "Ngạn tử.
20 Vợ chồng Lục Tử Ngạn lần đầu tiên đón chào cô con gái đầu lòng. Cô bé có tám phần giống Cố Thanh Vũ còn hai phần giống anh. Nhưng vì không niết cách chăm sóc trẻ con lại là người không thích tiếng ồn em bé nên hầu hết đều do cô và mẹ anh chăm nom.