21 Tam Vương gia, như vậy hắn chính là người giết cha, một ngày nào đó con muốn báo thù!Con muốn báo thù –. “Con muốn báo thù,Con muốn báo thù……” Linh Lung đang ngủ thống khổ phát ra lời vô nghĩa, nước mắt rơi ra như hạt trân châu, không ngừng theo khóe mắt chảy xuống, ướt đẩm cả gối.
22 Linh Lung giống như nghe thấy Nạp Lam nói, không hề phát ra tiếng khóc và nói lời vô nghĩa, vẻ mặt cũng bình thản rất nhiều, lần này nàng thật đã ngủ, không hề mơ thấy ác mộng.
23 Đã lâu không có ngủ thư thái như vậy,sau khi Linh Lung tỉnh dậy, nhất thời cảm thấy thần thanh khí sảng, tiếp theo nàng hoang mang nhìn áo ngủ bằng gấm phủ ở trên người, còn cột giường được chạm trổ tinh tế.
24 Ngữ khí của Linh Lung bình thản:“Ngươi coi như ta không dám trèo cao, ta nghĩ hoàng thượng cũng sẽ không thích một cô nương giỏi công phu hơn hắn, lại còn không nghe lời.
25 “Hoàng, Hoàng Thượng nói……”. Nạp Lam không khỏi từ xấu hổ chuyển thành giận dữ mắng chửi,“Vẻ mặt của ngươi là sao nha? Trên đầu trẫm đột nhiên mọc ra một đôi sừng sao? Còn không mau nói!”.
26 Đầu vai của Trầm Hương co rúm lại một chút,“Thật đáng sợ!”. Hoàng cung quả nhiên là khối thị phi. Trong lòng Linh lung thầm nghĩ. Nàng hít sâu một hơi.
27 Tìm được đường sống trong chỗ chết Hạ Hiểu Đàm t ho khan vài tiếng, hai hàm răng trên dưới run rẩy, lại không chiếm được một tia ánh mắt thương tiếc của Nạp Lam, làm cho nàng thấy nản lòng thoái chí.
28 “Ta cũng không hiểu. ” Linh Lung bối rối nói. Trầm Hương giúp nàng mặc áo mỏng vào,rồi mặt thêm áo có hoa văn, đang muốn thắt lại vạt áo, chợt nghe tiếng bước chân nặng nề.
29 Một lát sau Linh Lung mới nghe thấy mấy chữ này. Thân thể cứng đờ giống như vừa bị tạt một gáo nước lạnh, lý trí cũng khôi phục bình thường. “Không! Ta không thể!” Nàng bất đắc dĩ khó có thể nói ra lý do.
30 Linh Lung nghi hoặc hỏi,“Vì sao?”. “Tam Vương gia không phải là người dễ đối phó, hắn tâm cơ rất lớn, làm việc lại cẩn thận, đối với diệt trừ người đối nghịch lại càng độc ác,con và mẹ con trốn hắn nhiều như vậy năm là vì cái gì? Cũng không nên bởi vì xúc động nhất thời! Cho hắn biết cha conchính là Công Tôn Uý, đến lúc đó chỉ sợ hắn muốn nhổ cỏ tận gốc, mà mẹ con lại đối mặt với ngày tháng chạy trốn,con dù sao cũng phải thay mẹ con suy nghĩ.
31 Trong long của Nạp Lam mừng rỡ, sau đó tức giận hỏi:“Tại sao không nói sớm nha?”. “Nếu hoàng thượng nhớ Linh Lung cô nương, nô tài sẽ triệu nàng đến ngự thư phòng.
32 Trong long của Linh Lung than nhẹ. Tiểu hoàng đế này thật đúng người thích tìm phiền toái. “Ta đi theo ngươi là được. ” Xem ra muốn cùng hắn phân rõ giới tuyến là không thể.
33 Linh Lung thấy khoảng cách không đến nửa tấc, mạo hiểm vạn phần tránh đi kiếm phong ngân quang. Là ai muốn lấy mạng của nàng? Vấn đề này ở trong đầu Linh Lung nấn ná không đi, động tác bởi vậy có vẻ chậm chạp chút, dưới tình huống song quyền nan địch tứ thủ, dần dần rơi vào hoàn cảnh xấu.
34 Vẻ mặt của Tiểu Thuận Tử cố gắng giữ bình tĩnh. “Trời ạ! Chảy nhiều máu như vậy? Các ngươi bảo vệ hoàng thượng như thế nào nha ?” Ô…… Chuyện hắn sợ hãi rốt cuộc vẫn xảy ra.
35 Không muốn đánh thức bọn họ, bà nháy mắt về phía Tiểu Thuận Tử, hai người một trước một sau ra cửa. Phun ra nuốt vào một chút, Tiểu Thuận Tử lộ vẻ mặt khó khăn hỏi:“Thái Hậu, có câu không biết nô tài có nên nói không.
36 “Ừm! Ta tin tưởng chàng. ” Cho dù nàng chỉ tạm thời chìm đắm trong trong mộng đẹp, chỉ cần thoáng một lát thôi cũng được. Hắn nâng lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng lên, nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng hé mở của nàng.
37 Màn đêm buông xuống,Hạ Hiểu Đàm được truyền đến Cam Lộ Điện thị tẩm, nàng trần như nhộng quỳ gối dưới đất lạnh lẽo, không được tự nhiên dùng hai tay bảo vệ nơi trọng yếu, giống tiểu bạch thỏ kinh sợ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể té xỉu.
38 Tiểu Thuận Tử dùng mũi hài đá nàng một cái,“Ngươi là ăn hùng tâm Báo tử sao! Cư nhiên dám ở sau lưng nói hoàng thượng nói bậy, muốn châm ngòi phá hoại cảm tình của Linh Lung cô nương và hoàng thượng à, ngươi không muốn sống lâu?”.
39 Lão thị nữ cũng không ngờ nàng lạc quan như vậy, nhưng mà không dội nước lã. Lúc này, sắc mặt Nạp Lam phẫn nộ lạ thường,Triệu Ngọc Phân thấy hắn vừa đến Trữ Tú Cung liền trực tiếp đến bên người, không khỏi mừng rỡ, lập tức tiến lên chào.
40 “Ngươi còn sửng sờ ở chỗ đó làm gì? Trẫm và Linh Lung hẹn ở Điện Văn Hoa bàn luận võ nghệ. Nếu để cho nàng chờ lâu, trẫm sẽ hỏi tội ngươi. Mấy ngày qua, trẫm trải qua một phen khổ luyện, hôm nay tuyệt đối có thể đánh thắng nàng.