41 “A!” Linh Lung chợt ngồi thẳng người, đột nhiên tới tim đập mãnh liệt làm cho nàng ngủ say thì bừng tỉnh, mới chú ý tới cả người đổ mồ hôi lạnh. Bàn tay nhỏ nhắn che ngực run rẩy không thôi.
42 Khương Thị sợ hãi nhìn hơi thở mong manh của Tần Công, cho dù xé váy nàng cột lại thành tấm vải dài cột vào hông của hắn,nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn không ngừng chảy máu.
43 Linh Lung tràn ngập hận ý chế giễu,“Nhưng mà bá bá không có làm như vậy, bởi vì bá bá yếu đuối sợ chết!”. “Đúng…… con mắng rất đúng…… Ta là người yếu đuối…… Sợ chết…… Nhưng mà ta vẫn còn…… Vẫn làm đúng một chuyện……” Tần Công giơ tay phải suy yếu lên, chỉ hướng vách núi,“Con đi qua…… Sờ sờ xem…… Có khối đồng nhô ra…… đem dịch chuyển khỏi……”.
44 “Mẫu hậu nói mau!” Nạp Lam theo trực giác thúc giục nói. Hoàng thái hậu buồn bực chính mình thật là thông minh cả đời nhưng hồ đồ nhất thời. “Ai gia là lo lắng Linh Lung đứa nhỏ kia muốn báo thù cho cha.
45 “Lo lắng nhất không phải chúng ta,mà là hoàng thượng. ” Ngài ấy ở ngự thư phòng,“Cô mau đi vào gặp hoàng thượng, chỉ cần thấy cô hoàn hảo vô khuyết trở về, hoàng thượng tài năng mới an tâm xử lý quốc sự.
46 Tam Vương Gia lộ ra vẻ mặt kinh ngạc,“Thích khách? Ở nơi nào?”. “Ngay tại tiền viện. ” Thị vệ chỉ về hướng đó nói. Tam Vương Gia trừng lớn mắt, tức giận hừ hừ nói:“Là ai có lá gan lớn như vậy? Ngay cả vương phủ của bổn vương mà cũng dám xông vào! Bổn vương cũng muốn xem là nhân vật nào.
47 “Ngươi rốt cục thừa nhận giết cha ta ?” Linh Lung thầm nghĩ nghe đáp án này. Tam Vương Gia kinh ngạc vô cùng trừng lớn tròng mắt. “Cha ngươi đã chết? Tại sao như thế? Hắn chết như thế nào?”.
48 Linh Lung ngây ngốc mở mắt to nhìn phía trước thật lâu, khuôn mặt nhỏ tinh xảo nhắn hàm chứa đau đớn, tất cả tri giác trong nháy mắt trở lại trong đầu.
49 “Mẹ……” Nàng không thể ngã xuống, nếu không sẽ không còn được gặp lại mẫu thân. “Mẹ đang đợi nànàng không thể chết được…… Thù cha còn chưa báo…… nàng càng không thể chết……”.
50 “Nói bậy! Trẫm không cho nàng nói xui xẻo như thế!” Nạp Lam ôm chặt nàng thân thể mềm mại khẽ run, hốc mắt đỏ theo,đầu mũi cũng chua,“Trẫm là hoàng đế, trẫm nói nàng sẽ không chết, nàng sẽ không chết, nghe thấy chưa nha?”.
51 “Chúng ta đã lâu không có luyện tập , không bằng đến rèn luyện, rèn luyện gân cốt, để tránh cho lâu năm rỉ sét. ”. “Ách…… Hai ngày nay trẫm cảm thấy thắt lưng hơi đau, vẫn còn yếu lắm.