1 Lại là cuối năm của một năm tới rồi, dưới chân núi Ngọa Ngưu Sơn, trong làng Đại Loan, một gia đình họ La, cũng giống từng nhà trong làng cũng đang chuẩn bị ăn tết, nhưng bầu không khí của nhà này lại có vẻ có chút khác biệt so với nhà người khác.
2 La Mông xuống xe lửa, lại tới bến xe chuyển sang xe khách, sau ba giờ thì xuống xe ở thị trấn, lại leo lên xe tuyến từ thị trấn đi tới trấn Thủy Ngưu.
3 La Mông dắt trâu, lúc rốt cục khi đi tới cửa nhà mình thì ông La đang ngồi ở cửa rít thuốc lào không biết đang suy nghĩ cái gì, lúc nghe thấy tiếng động ngẩng đầu nhìn thì thấy con của ông đã trở về, hừ một tiếng, liền chắp tay sau lưng đi vào nhà, về phần hai con trâu kia thì hình như ông không thấy.
4 “Con có chuyện gì sao?”. Lưu Xuân Lan vội vàng đứng lên kéo La Hồng Phượng tới bên cạnh bàn ăn, lại mang chén đũa lên cho ba mẹ con, nghĩ rằng bọn họ một đường đi tới cũng mệt mỏi, La Mông liền muốn bế đứa bé trong lòng chị anh, nhưng đứa bé kia có chút sợ người lạ, chết sống không chịu.
5 “A?”. La Mông bị hỏi tới không hiểu ra sao, lại nhìn người trước mắt này, cảm thấy có chút nhìn quen mắt, trong đầu giống như là chiếu phim bình thường, trí nhớ bắt đầu quay ngược.
6 Lúc đám trâu này vào làng, lại đưa tới không ít dân làng vây xem, có chút người nói La Mông có tiền đồ, chính là người làm việc lớn, vô luận làm cái gì, động tĩnh liền đều lớn hơn so với người khác.
7 Việc này một truyền mười, mười truyền một trăm, cuối cùng ồn ào tới sôi sùng sục, ngay cả Bành Lão Cửu cách làng họ thật xa đều gọi điện thoại cho La Mông, hỏi La Mông con nghé con kia có thật thần kì như vậy hay không, trong giọng nói đều lộ ra tiếc nuối, nói nhà họ Bành gã không phúc khí, mấy thế hệ nuôi trâu hơn trăm năm, cũng chưa có thể giữ chân trâu thần này.
8 Hôm nay đi ra ngoài xem trâu lại không có thu hoạch, lúc trở về đi qua thị trấn Vĩnh Thanh, La Mông thấy ngoài bến xe rất nhiều xe Liuzhou Wuling* đậu ở ven đường chờ khách.
9 La Mông về tới trong nhà, bánh bao chay bánh bao nhân đậu xanh còn lại cũng đều hấp không sai biệt lắm, La Hồng Phượng trực tiếp khiêng lồng hấp chứa bánh bao chay, bánh bao nhân đậu xanh lên trên xe ba bánh, chuẩn bị trực tiếp chở tới tiệm trên trấn để bán, sẽ không dùng cái sọt, đỡ phải chuyển tới chuyển lui.
10 Từ khi Tiếu Thụ Lâm và Vương Tương Dương đi một chuyến tới nhà La Mông thì về sau mỗi buổi sáng liền đều tới làng Đại Loan chở hàng, chính gã tiện thể tới đây ăn sáng, lúc đi còn có thể mua một ít bánh bao chay bánh bao nhân đậu xanh.
11 Bất kể hai người Lương Đức Hỉ và Bao Kì Phú nói như thế nào thì La Mông cũng không chịu làm ra nhượng bộ, ở nơi này của bọn họ, mặc kệ ai tới mua thứ gì đó, cho tới bây giờ đều không có kiểu nói bao giá, chỉ có giá bán sỉ và bán lẻ.
12 Trong nhà thêm mười con trâu, La Mông quyết định đều cung hàng cho Nhị Cao, Tam Cao, cứ như vậy, mua bán của Tiếu Thụ Lâm lại nhiều hơn, sáng sớm mỗi ngày lại đây chở hàng đi, lúc chở đi đều là một xe tràn đầy cái sọt.
13 Gần đây Tiếu Thụ Lâm có chút phiền muộn, gã chẳng qua là mang bữa sáng một lần cho các anh em trong công ty, kết quả liền biến chính mình thành nhân viên mua bữa sáng.
14 Tiếu Thụ Lâm tới vào lúc này làm cho La Mông nghĩ thông một việc, đó là cùng với cả ngày nhìn chằm chằm người này, chẳng thà kinh doanh thật tốt một mảnh núi hoang chính mình nhận thầu này.
15 ( dùng lực lượng rất nhỏ giải quyết vấn đề rất lớn; lấy ít thắng nhi ều)
Cả ngày này Bao Kì Phú cũng không chủ động liên hệ La Mông, càng miễn bàn tiền hàng, ngày hôm sau sau khi La Mông bê hàng của Nhất Cao, Tam Cao lên xe của Tiếu Thụ Lâm, thuận tay liền tắt di động của chính mình.
16 Sau khi trải qua sự kiện ngừng hàng của trường Nhị cao thì La Mông ở trong huyện cũng bắt đầu có chút tên tuổi. Học sinh Nhị Cao, phụ huynh học sinh Nhị Cao, thân thích nhà học sinh Nhị Cao, cơ bản đều biết La Mông người này, biết anh ta nuôi trâu, còn làm bánh bao chay bánh bao nhân đậu xanh, cung hàng cho ba trường cao trung trong huyện.
17 Ôm mấy con chó con về nhà, hai chị em Mĩ Linh Mĩ Tuệ rất thích, vây quanh nhìn thật lâu, đáng tiếc không thể nuôi ở nhà, La Mông đã hạ quyết tâm muốn mấy con chó con này ngủ chuồng gà, lúc anh vừa mới trở về, ông La nói với anh tự anh đi đếm gà con một chút đi, giống như thiếu mấy con.
18 Mùa xuân La Mông ngoại trừ trồng hoa màu trên ruộng bậc thang và dưa hấu trên ruộng dốc, ngoài ra còn trồng không ít dưa và trái cây, rau củ, dưa leo cà chua khẳng định là không thiếu được, tiếp qua mấy tháng thời tiết liền nóng lên, tới lúc đó vừa lúc bắt kịp đám dưa leo cà chua này thành thục (chín, trưởng thành), mỗi ngày cho đàn trâu ăn một ít, giải khát giải nhiệt.
19 Gần đây Tiếu Thụ Lâm lại buồn phiền, mấy hôm trước có người anh em nói với gã, gần đây anh chủ thay ban thay thật lâu, bây giờ cũng không bận rộn như hồi Tết, muốn điều một anh em khác lại đây làm thay anh hay không.
20 Buổi sáng hôm nay làm xong bánh bao, Ngô Đông Mai cầm mấy cái bánh bao chay bánh bao nhân đậu xanh liền vội vàng đi trở về, mấy ngày nay cô đã không lại tới làm việc ở khối núi kia của La Mông, lúc này đã tới vụ cấy mạ rồi, mấy mảnh đất nhà cô cũng phải nhanh chóng trồng trọt.