1 Kiều Mục biết được chuyện Lộ Vọng Xuyên thầm mến hắn thật ra chỉ là ngoài ý muốn, dù vậy sau khi hắn hỏi thăm những người khác, bọn họ đều là một dạng biểu tình sao mày lại có thể không biết.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói đến cuộc gặp mặt của Kiều Mục và Lộ Vọng Xuyên, đó tuyệt đối là nghiệt duyên, nếu là tiểu thuyết, như vậy tiêu đề đại khái là: Điểu ti nghịch tập thông đồng Cao Phú Soái đi đến đỉnh cao nhân sinh! Tuy hướng trọng tâm hình như hơi lệch một chút, nhưng tốt xấu gì cũng là trọng tâm.
3 Lục Chí lớp trưởng trường cấp 3 không biết thông qua phương pháp gì mà thăm dò được số điện thoại của hắn, giọng điệu thanh khẩn ở đầu bên kia điện thoại mời hắn tham gia họp lớp.
4
Đó là một thực tế xã hội.
Ví dụ như hiện tại sự chênh lệch giữa hai bên tương đối rõ ràng. Bên cạnh Lục Chí có một vòng người lớn vây quanh, ở bên Kiều Mục lại chỉ có một Lộ Vọng Xuyên.
5
Uống nước nhiều quá nên phải đi WC, Kiều Mục nói với Lộ Vọng Xuyên bên cạnh một cái, y hiểu rõ gật đầu, nhưng Kiều Mục lại cảm thấy y hình như đã hiểu lầm cái gì rồi…
Chỉ có thể nói nhà hàng mà Lục Béo chọn cong cong quẹo quẹo quá nhiều, được sự chỉ dẫn của tên nhân viên phục vụ mù đường hắn thật vất vả mới tìm được WC, kết quả vừa nhìn, Kiều Mục tức giận tới méo miệng.
6
Kiều Mục nghĩ nửa ngày cũng không có kết quả, dứt khoát ném qua một bên, hắn vốn vô tâm vô phế.
Lộ Vọng Xuyên cũng không chọc thủng, hắn ngu ngốc chọc thủng tầng giấy này làm gì.
7
Bất quá hắn cảm thấy kể từ khi biết được bí mật này thì có cái gì đó đã trở nên không giống như trước.
Hắn bắt đầu thường xuyên đánh giá Lộ Vọng Xuyên, loại cảm giác này rất mới lạ.
8
Tuy Kiều Mục đã cố gắng khiến bản thân cư xử như thường ngày, nhưng Lộ Vọng Xuyên đã chơi từ nhỏ tới lớn với hắn làm sao có thể không phát hiện.
Rốt cuộc có một ngày Lộ Vọng Xuyên chặn Kiều Mục lại.
9
Kiều Mục rất săn sóc chọn một buổi sáng không có người để đi cọ uống.
Chu Hâm mặt không biểu tình chùi lau chai rượu trong tay, Kiều Mục một bản mặt không thể nào thích được đang uống nước trái cây, bình thường hắn cũng không muốn uống rượu, mà nước trái cây ở chỗ Chu Hâm đều là chuẩn bị cho hắn.
10
Lúc Kiều Mục nhận được điện thoại của Lương Giai Ngọc thì có chút ngoài ý muốn.
Bọn họ từng có qua một đoạn thời gian, cuối cùng chia tay trong hòa bình.
11 Cuối tuần Lộ Vọng Xuyên kéo Kiều Mục đi câu cá, Kiều Mục đã quen ở nhà, nhưng Lộ đại thiếu lại rất kiên quyết muốn hắn đi, lý do là sợ hắn có ngày đột tử trong nhà.
12
Sau khi ăn uống no say hai người liền lái xe trở về, những người khác vốn muốn bọn hắn ở lại chơi đánh bài, bất quá Kiều Mục bị biên tập hối thúc bản thảo hối đến đau đầu, còn Lộ Vọng Xuyên…
“Tao đưa mày về.
13
Kiều Mục cẩn thận ngẫm lại, dường như cuộc sống của hắn đều bị Lộ Vọng Xuyên chiếm đầy.
Dạo phố, đi chơi, xem phim.
Không chỉ một lần bị người khác trêu chọc là đôi tình nhân, nhưng Kiều Mục lại hoàn toàn chưa từng để ý.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Mục và Lộ Vọng Xuyên cùng đi trung tâm tập thể hình.
15
Kiều Mục 100% xác định Lộ Vọng Xuyên biết chuyện hắn biết chuyện y thích hắn rồi.
Tuy nghe có vẻ hơi rồi, nhưng chuyện chính là như vậy.
Lý do sao… Bởi vì Lộ Vọng Xuyên mới vừa quyến rũ hắn.
16
Kiều Mục về nhà lật luận văn mình viết ở năm tư tiểu học ——《 Xu hướng giới tính và định hướng phát triển tương lai của con người 》.
Lúc ấy hắn đối với con gái không có hứng thú mà chỉ cảm thấy phiền, vì vậy mới viết ra một thứ như vầy, đương nhiên sau đó phát hiện chuyện mấy bé gái hỉ mũi chưa sạch không có lực hấp dẫn với hắn không có liên quan gì tới xu hướng giới tính
Kiều Mục nhìn một hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên giấy, lâm vào trầm tư.
17
“Này, Lộ Vọng Xuyên à. ”
“Chuyện gì?” Lộ Vọng Xuyên nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt hẹp dài càng có vẻ quyến rũ.
Kiều Mục sờ mũi: “Mày không phải quen biết rất nhiều nữ sinh sao, giới thiệu một em đi.
18 Kiều Mục vừa gãi chân vừa gõ bàn phím viết một câu chuyện tình yêu đầy nước mắt và vô cùng rối rắm của một cô gái bình thường bị hai Cao Phú Soái tranh đoạt, sau đó phát triển đến chân trời xa xăm.
19
“Mẹ. ”
“Chuyện gì?”
“Tại sao lại sinh con anh tuấn soái khí như thế?”
“Chẳng lẽ tôi lớn lên khuynh quốc khuynh thành bế nguyệt tu hoa (hoa nhường nguyệt thẹn) là lỗi của tôi sao?”
“… Thực xin lỗi, mẹ.
20
Ý của Chu Hâm là, dù sao hắn cũng không chán ghét tiếp thu được mà, bọn hắn cứ như vậy gã nhìn cũng thấy phiền.
Kiều Mục quyết đoán phản bác: “Cái rắm ấy, kéo bạn tốt lên giường, tao là loại người không có tiết tháo như vậy sao?”
Chu Hâm dùng ánh mắt biểu đạt ý của mình.