1 Bốp! Bốp
Tiếng đánh nhau vang lên, sau đó ba bốn tên nam sinh người ôm bụng, kẻ ôm mặt nằm dưới đất rên hừ hừ!!
Chỉ có một cậu con trai cả người tỏa ra khí tức nguy hiểm, từ trên cao nhìn xuống đám gà chết này, đoạn từ từ đi tới, dùng chân đạp lên bụng của một tên bị đánh cho trào cả máu miệng, giọng lạnh băng nói
- Lần sau nếu muốn thể hiện thì chọn người yếu hơn mình mà đánh.
2 Tiếng chuông vào học vừa vang lên, các học sinh nô nức kéo nhau vào lớp để ổn định trật tự. Giáo viên chủ nhiệm lớp 10A là Giang Thanh ung dung cầm giáo án bước vào kiểm tra số lượng cùng nề nếp của học sinh , phía sau cô còn có một học sinh thân hình nhỏ nhắn, nhưng mặt lại toát lên vẻ thuần khiết còn có chút trẻ con khiến người ta vừa nhìn vào liền thích, Cô giáo vừa mở cửa vào, các nữ sinh cùng nam sinh liền nháo nhào về chỗ của mình, Giang Thu cười nói
- Cả lớp yên lặng nào!! Hôm nay chúng ta rất vinh dự vì đón một học sinh mới, các em hãy cho một trành vỗ tay nào!! Mạnh Nhi vào đi em!!
Nhóc con đứng ở cửa hít thật một hơi thật sâu, cả người hồi hộp chậm chậm bước đến bục giảng, ở phía dưới vừa nhìn cậu bước vào các nữ sinh liền nói
- Úi mẹ ơi!! Nhìn mặt cưng chưa kìa, này tớ chắc chắn là thụ, là tiểu mỹ thụ đó!!!
Những nam sinh vừa nhìn Mạnh Nhi có kẻ còn không ngừng cảm thán
- Mặt dễ thương thật nhỉ?? Nhìn chẳng khác gì còn nít cả!!
Cậu bị mọi người nhìn ngó đến bàn tay bắt đầu tiếc ra mồ hôi, Giang Thu nghiêm giọng chỉnh đốn lớp
- Các em im lặng, để trò ấy giới thiệu một chút nào.
3 Giang Thu cảm thấy hoa mắt chóng mặt vô cùng, đứa học sinh lưu manh của lớp thì giờ đã bắt đầu phát điên, lại con nhóc học trò thành thật vô cùng này nữa.
4 Qua giờ nghỉ trưa, các học sinh lại kéo nhau chạy ùa về lớp để học hai tiết cuối cùng trong ngày, chỉ cần qua một tiếng rưỡi đồng hồ nữa thôi là họ có thể quang minh chính đại mà trở lại với cuộc sống ăn chơi sa đọa về đêm của mình
Trong khi mọi học sinh đang nói chuyện sôi nổi cùng với nhau, thì một lần nữa khoảnh khắc Khúc đại thiếu gia bước vào, cả lớp liền im như thóc, ánh mắt dõi theo con người lạnh lùng này, chờ đợi hắn khi nào úp mặt xuống bàn ngủ rồi mới dám tiếp tục làm chuyện riêng của mình
Nhưng mà lần này mọi người đã lầm, hắn kiêu ngạo đi về ghế ngồi của mình, nhưng lại không có úp mặt xuống bàn rồi ngủ mà là hai tay khoanh trước ngực, cái lưng thì ngã ra sau chỗ dựa, đầu trực tiếp quay sang trái tập trung nhìn con người đang chăm chú đọc sách kia
Cả lớp lại một lần nữa bị dọa có mất hồn
- Mạnh Nhi!! Nhóc đã làm gì khiến tên kia mắt nhìn em đến không nhắm vậy hả?? Tên này là chúa thù dai đó, có khi nào hắn bây giờ không đánh nhưng mà buổi tối sẽ phía người đến nhà nhóc ấy rồi giết người mất xác luôn không?? ( = ̄ω ̄=)
Nhưng mà ý tưởng đó liền bị bác bỏ ngay, bởi vì hình như là Chính Quân chỉ nhìn nhóc con ấy thôi, chứ khuôn mặt hắn lại không hề lộ ra sát khí nào giống như với những kẻ từng bị hắn cho ăn đập.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối hôm đó, không hiểu sao trong lòng của Mạnh Nhi cứ thấp thỏm không yên, ngâm mình trong bồn nước tắm, trí óc bỗng nhiên nhớ đến hành động áp sát người của Chính Quân, bàn tay cậu lại một lần nữa đặt lên cánh môi mình xoa xoa, trong lòng tự hỏi
- Anh Quân làm vậy là có nghĩa gì chứ??
Cốc! Cốc!! Cốc
Tiếng gõ dội vào phòng tắm, tiếp theo sau đó là một thanh ầm mềm nhẹ của Lục Tiểu Thiên vang lên
- Con trai!! Đã tắm xong chưa!! Cha con đang ở dưới phòng ăn chờ hai chúng ta đấy!!
Âm thanh của baba thành công kéo hồn của cậu đang quẳng ở chín tầng mây mau mau trở về, lắc lắc cái đầu nhỏ của mình, cậu đáp
-Ba Thiên!! Mạnh Nhi tắm xong rồi, người xuống trước đi, con thay đồ rồi xuống ngay!!!
Người ở ngoài cửa hài lòng gật đầu, đoạn căn dặn
- Cứ từ từ, không có gì phải vội, tính của con rất hậu đậu, phòng tắm lại có nước nên con cẩn thận đấy, ba xuống trước chờ con!
Khang Mạnh Nhi dùng khăn bông lau sạch nước trên cơ thể trắng mềm không tì vết của mình, đoạn lại vội vã mặc bộ đồ pijama hình con lợn màu hồng dễ thương, sau đó mới nhanh nhẹn hai ba bước xuống lầu
Tại bàn ăn của căn nhà, Cha Nghiêm và ba Thiên đã an tọa trên ghế từ lúc nào, vừa thấy cậu chậm chạp đi đến
Mạnh Nghiêm ôn nhu nói
- Tiểu Hạt Sen!! Mau đến ăn cơm!! Ba của con vì đợi nhóc mà đói sắp lã người rồi đấy
Mạnh Nhi rất ngưỡng mộ tình cảm của cha lớn dành cho ba nhỏ, nhìn hai người anh anh em trước mặt,trong lòng cậu thầm ước sau này cũng sẽ có một người yêu thương mình thật lòng như vậy!!
Lục Tiểu Thiên gắp một miếng thịt cá cho ông xã, rồi lại quay sáng gắp thêm một miếng nữa bỏ vào chén con trai, dùng giọng điệu cưng chiều hỏi cậu
- Hôm nay đi học ngày đầu tiên, có quen được bạn mới hay có ai ăn hiếp con không??
Mạnh Nhi bất chợt dừng đũa, hình ảnh Chính Quân nhéo nhéo môi cậu lại ùa về, khuôn mặt hồng hồng đáp
-Đi học rất vui, mọi người trong lớp tuy con không thân với ai, nhưng họ vẫn luôn xem con như là em trai mà bảo vệ!!!
Mạnh Nghiêm chăm chú lắng nghe, lại nhìn đến biểu hiện của Tiểu Hạt Sen, lần đầu tiên anh nổi hứng trêu ghẹo con trai
- Hửm!! Thế có để ý được ai trong lớp không!! Nếu có thì cứ quen rồi dắt về đây nhé!!
- Cha à!!
Nhi tiểu thụ của chúng ta không hiểu vì sao mà như cá lên thớt, liền cứng họng không biết nói gì
Tiểu Thiên hướng Mạnh Nghiêm nói
- Anh đó!!! Con nó còn nhỏ, vả lại nhóc ấy đều thua những người trong trường một tuổi thì lấy đâu ra yêu ai!!
Mạnh Nghiêm nhướng mày chất vấn
- Có nhầm gì không vậy bà xã!! Em không nhớ là năm xưa chúng ta từ cấp hai đã biết thương thầm nhau, lên cấp ba thì ngủ chung luôn à!!
- Anh.
6
Sáng ngày hôm sau, Khang Mạnh Nhi đến trường học rất sớm, lúc vừa mở cửa thì vẫn chưa có học sinh nào ở lớp đến cả, cậu cũng chẳng để ý nhiều, chậm rãi đi xuống chỗ ngồi của mình rồi lấy sách vở ra học bài
Nhưng mà chưa đầy năm phút sau, cách cửa lại bị một lực thô bạo mở ra, người bước vào không ai khác chính là Khúc Chính Quân, ban đầu cậu còn giật mình khi vừa thấy hắn, nhưng mà nhìn những vết thương chỗ bầm chỗ chảy máu khiến cậu hốt hoảng không ngừng, vội vã hỏi
- Anh.
7
Hai tháng học đầu tiên cuối cùng cũng trôi qua êm đềm, Mạnh Nhi vẫn thế, vẫn an an ổn ổn sống ở ngôi trường cấp ba này mà không có chút vấn đề gì xảy ra, cho dù có bị bạo long Chính Quân nhìn trúng thì cậu đây vẫn không hề bị tổn thất gì hết à nha!!
Nhiệm vụ chính của cậu khi phải nghe lời hắn rất dễ, đó là buổi sáng băng bó vết thương, buổi trưa gia nhập hội của Chính Quân cùng với hai người kia ăn cơm.
8
Khang Mạnh Nhi bị hắn nắm tay ngay trước cổng trường học thì vội vàng đỏ mặt, cậu muốn rút tay ra thì bị hắn liếc mắt hỏi
- Định làm gì??
Khang Mạnh Nhi rụt rè đáp
- Anh!! Buông tay em ra được không?? Như vậy kì lắm à!!
- Cậu không thích??
Ánh mắt dường như phát ra nộ khí khiến Mạnh Nhi co rụt người lại, lắp bắp trả lời
- Chỉ.
9
Khang Mạnh Nhi ôm tâm tình vui vẻ đi vào nhà, nhưng khi vừa bước đến đại sảnh liền bị ba Thiên chặn lại, vẻ mặt tò mò hỏi con trai
- Tiểu Hạt Sen!! Cậu trai ấy là người yêu của con??? Đẹp trai ghê nha!!!
Mạnh Nghiêm đang ngồi uống trà nghe vậy cũng liền đặt tách xuống luôn, hướng hai ba con nhà họ đáp
- Tiểu Thiên mau quay lại đây ngồi, không được chạy chân trần, qua đây anh mang tất cho em !! Hạt Sen cũng ngồi xuống luôn, kể cho cha nghe về người đưa con về nào!!
Mạnh Nhi mặt mũi đỏ bừng, biết chắc rằng một trong hai người để thấy hết hành động ban nãy, cho nên liền ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế đối diện, âm giọng rụt rè đáp
- Người ban nãy chỉ là bạn bình thường thôi ạ, cậu ấy tính tình rất tốt, hay chăm sóc cho người khác cho nên mới làm ra vài hành động như vậy!!
Mạnh Nhi mắt không chớp mà khai xạo về Chính Quân, con bạo long đó biết quan tâm người khác à?? Tính hắn tốt từ khi nào vậy?? Nếu như lời này để lọt vào tai của bạn học trong lớp mà không bị cười thối mặt thối mũi mới là lạ ấy!!
Mạnh Nghiêm nhìn con trai mình khi nhắc đến người khác lộ ra vẻ lúng túng, cũng xấu hổ giống như vợ mình năm xưa.
10 Ba tiết học buổi sáng vừa chậm rãi trôi qua, tiếng chuông báo hiệu giờ giải lao vừa reo lên thì tất cả các học sinh đều đổ xô nhau ra khỏi hành lang lớp học.
11
Vũ Huy vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa cùng thân thiện đi đến chỗ của Chính Quân, liếc nhìn Mạnh Nhi đang được anh nắm tay, liền trực tiếp bỏ qua một bạo long nào đó, không sợ chết mà hỏi
- Tiểu Nhi, em tìm anh có chuyện gì sao??
Bốp!!
Chính Quân vẫn là Chính Quân, một khi mà đã nổi điên thì chẳng nể nan ai, hắn vừa nghe tên kia gọi nhóc con là Tiểu Nhi liền giận sôi gan, không thủ hạ lưu tình mà tặng cho hắn một đấm ngay má
Mọi người trong lớp cùng Khang Mạnh Nhi nhìn cảnh tượng đó liền chết lặng, không biết làm gì hơn.
12
Mạnh Nhi cả đêm hôm đó hầu như là không ngủ được, cậu nằm hết trở mình bên trái, rồi lại lật người sang bên phải, trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng khi nói ra những lời đó với Chính Quân!! Trong đầu suy nghĩ chắc là anh giận lắm đây!!
Sang đến sáng ngày hôm sau, hai tiết đầu không hề thấy anh bước vào lớp, ánh mắt của cậu cứ liếc nhìn đến cái bàn bên cạnh không người ngồi đó, tâm trạng đều lơ lửng trên mây không thể nhét thêm được một chữ nào vô đầu cả!! Trong lòng tự hỏi
- Anh ấy đâu rồi?? Sao không chịu đi học vậy??
Thế mà lúc tiếng chuông báo hiệu vừa reo lên, Khúc Chính Quân đã bước vào lớp, cả khuôn mặt và khóe miệng đều bầm dập cùng nhiều chỗ bị rỉ máu, xem ra lần này anh đánh nhau còn nghiêm trọng hơn lần trước, lúc Mạnh Nhi thấy tình cảnh như vậy liền khiếp cả vía, vội vã xán lại gần anh nói
- Quân!! Anh chảy nhiều máu quá, để em giúp anh một chút nhé!!
Khúc Chính Quân bây giờ cả người đau nhức đến không chịu được, nhưng mà nhìn Khang Mạnh Nhi ở ngay trước mắt, những lời nói hôm qua cậu đối với mình, ánh mắt anh càng tối sầm lại, giật cánh tay mình đang bị cậu cầm lấy kia, anh lạnh lùng nói
- Mau biến khỏi mắt tôi!!
Thịch!!
Mạnh Nhi biết lần này anh làm thật, sẽ đối xử với cậu như là không quen biết nữa rồi!! Nhưng mà khi nghe anh nói vậy, không hiểu sao tim cậu nó cứ nhói lên khó chịu lắm, ba Thiên từng dặn dò, nếu mình làm sai thì phải xin lỗi người ta, cậu biết hôm qua mình vô duyên vô cớ nói ghét anh, cho nên thành ra mới khiến anh có thái độ như vậy, Mạnh Nhi nhẹ giọng quyết tâm xin lỗi!!
- Anh Quân!! Anh đừng giận Mạnh Nhi nữa có được không?? Em biết hôm qua là mình sai rồi, em không nên nói những lời đó với anh!! Em.
13
Cả buổi chiều hôm đó, Mạnh Nhi khóa cửa phòng lại khóc lớn, hết khóc rồi thì lại nằm dài trên giường thở hai ra. Mặc cho hai vợ chồng họ Khang có dụ dỗ kiểu gì cậu cũng cuộn mình trong chăn quyết không ra mở cửa
Đến lúc đồng hồ đã điểm 7h tối, Tiểu Thiên sợ con trai mình đói bụng liền mang một mâm cơm đến, Khang Mạnh Nghiêm thì dùng luôn chìa khóa để mở cửa phòng, nhìn con trai buồn rầu ngồi ở trên giường, cả hai cùng tiến đến, Tiểu Thiên nhẹ vuốt tóc con trai hỏi
- Tiểu Hạt Sen, con nói cho ba và cha nghe có chuyện gì xảy ra, ở lớp ai bắt nạt con sao???
Mạnh Nhi cả cái đầu lắc lắc,giọng buồn buồn nói
- Cha!! Ba không ai bắt nạt Tiểu Hạt Sen, mà là con làm người ta giận rồi!!
- Hửm?? Con đã làm gì??
Mạnh Nhi nhìn hai vị thân sinh của mình, sau đó bắt đầu thành thật khai báo
- Người con trai lúc trước đưa con về, không hiểu sao hôm kia nổi điên đánh anh Vũ Huy, chỉ vì anh ấy tặng vé xem phim cho con.
14
Mạnh Nhi vòng tay qua sau lưng Chính Quân, vốn dĩ anh đã cao đến 1m85 thì cả người cậu chỉ mới đạt được 1m7 cho nên bao nhiêu nước mắt cùng nước mũi của nhóc con đều dùng sức cọ hết vào lòng ngực anh, miệng oa oa nói to
- Anh đừng mặc kệ Nhi nữa, tha lỗi cho em đi mà.
15
Mọi học sinh trong lớp 11A cảm thấy bầu không khí trong lớp sáng hôm nay không ổn, giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp cũng cảm thấy mùi kì lạ, đến cả con ruồi vừa sải đôi cánh nhỏ vo ve cũng thấy điều khác biệt!!!
Toàn thể mọi người hiện đang tồn tại ở cái lớp này đều hướng ánh mắt xuống hết bàn cuối, mồ trên trán từng người cứ lăn dài, làm như là có kì quan thứ sáu diễn ra ngay tại cái phòng học nhỏ bé này thật vậy
Vì nguyên nhân gì mà lại có một tình cảnh hết sức lạ lùng như vậy hả hả?? Vậy thì hãy để lớp trưởng giải đáp giúp cho chúng ta, câu trả lời chỉ có một
- Bạo.
16
Tại sân thượng, Vũ Huy và Mạnh Nhi đứng song song với nhau, bình thường chỉ cần ai nhìn vào đôi mắt nhu hòa như nước của vị đàn anh này thì sẽ trở nên siêu lòng mà mê mệt anh, nhưng mà đối với nhóc con họ Khang thì ngoại trừ người thân và người yêu của mình ra, thì ai trong mắt cậu cũng trở nên lu mờ, cho nên Vũ công tử của chúng ta không thể tránh khỏi trường hợp này
Vũ Huy nhìn nhóc con dễ thương một lúc lâu, sau đó mới cất giọng hỏi
- Em nói cho anh biết những điều Chính Quân nói khi trước đều là nói dối đi
Gì?? Dối cái gì nhỉ?? Anh Quân có nói gì sao ta?? Mạnh Nhi ngơ ngác chẳng hiểu đầu đuôi, cậu hỏi lại hắn
- Hả?? Anh Quân nói gì nhỉ?? Anh ấy tính tình rất ghét nói dối, người ta dám nói sai sự thật liền bị anh ấy đánh thê thảm, thì bản thân anh ấy làm sao có thể làm gương xấu được??
Vũ Huy tâm tình đã nặng bây giờ lại sầu hơn, đối với nhóc con vừa gặp liền yêu này, tình cảm của anh dành cho cậu mỗi ngày đều tăng lên chứ không hề giảm đi, từ một công tử đào hoa phong nhã lại trở thành một kẻ si tình vì ai kia, nhưng mà khi nghe tên họ Khúc kia nói em ấy là người của hắn, tâm anh liền lạnh thấu đi, nhìn những ngày sau đó hai người tự tại nắm tay nhau cười nói ra về, ai biết được Vũ Huy bây giờ buồn đến thế nào không??
-Tiểu Nhi!!có phải là tên kia ép buộc em đi với hắn không?? Cứ nói đi!! Hắn nếu thật sự làm vậy thì cho dù thế lực nhà anh không bằng nhà hắn, nhưng Vũ Huy anh vẫn sẽ bảo vệ em mà!!
Mạnh Nhi cuối cùng cũng hiểu lời hắn nói, cậu trực tiếp lắc đầu rồi hướng hắn cười nhẹ nhàng, đoạn đáp
- Thật xin lỗi anh Huy!! Nhưng mà những điều anh ấy nói là sự thật, người em thương là Chính Quân!! Điều này không sai đâu ạ
- Hắn ta tính tình nóng nảy, hơi chút là đánh người, em quen hắn lỡ có chuyện gì làm phật lòng họ Khúc kia, chỉ sợ em chịu thiệt mà thôi!!
- Chính Quân rất tốt!! Anh ấy tuy có nóng tính thật, nhưng là đối với em luôn bảo vệ từ phía sau, Quân rất tốt!! Anh Huy đừng nói như vậy!!
Vũ Huy tim đập thình thịch mà tiến đến gần, vươn tay bắt lấy bàn tay nhỏ của Mạnh Nhi, định nói thêm gì đó thì cả một đoàn người lớp 10A xuất hiện, Chính Quân thấy viễn cảnh như vậy liền nổi điên
- Tao đã từng nói, nếu mày còn dám chạm vào A Nhi của tao, thì ở cái Trung Quốc này không thiếu đất chôn mày mà?? Này là mày tự chuốc họa vào thân đó!!
Cả một lớp nghe bạo long mở miệng, cũng liền nhốn nháo cả lớp
- Buông em út của chúng tôi ra!!
- Anh trai buông nhóc ấy ra đi, cậu nhóc đó là con của nhà họ Khang đó!!
- Vũ Huy!!! Tốt nhất chúng ta nên giữ tình hữu nghị, mọi người ở đây đều nằm ở giới kinh doanh, anh chắc cũng biết cách ứng xử mà!!
Trong khi Vũ Huy vẫn còn chưa hiểu đầu đuôi con cua gì thì lại một tốp người kéo lên, phi thẳng lên đạp vào lưng của lớp trưởng 10A khiến cậu ấy ngã lăn ra đất, tốp người đó hét lên
- Huy bọn tớ đến bảo vệ cậu đây, đừng sợ tập thể này luôn ở bên cậu!!
Đám nam sinh của lớp Chính Quân cũng không vừa, vội vàng bẻ cổ tay xoa cái cổ mình,đáp lại
- Á à đừng nghĩ đàn anh, đàn chị lớp trên thì chúng tôi không dám đụng nhé!! Xin lỗi đây phải thất lễ rồi
Thế rồi cả hai bên liền xông vào đánh nhau một trận khói lửa, kẻ mắng người chửi, khung cảnh hoảng loạn vô cùng
- Mẹ mày thằng con nhà bán xe ô tô, mày chết với tao
- Đồ cái thứ buông kim cương có ngày bị cướp vào nhà
- Cái con nhỏ này mày dám cào mặt bổn tiểu thư à??
- Thế lớp bà có quyền đánh lớp tôi hả??
- Chết này!! Chết này, chúng mày chết đi, hôm nay lớp tao không đánh lại lớp mày thì nhà hàng của ba tao sẽ đóng cửa một ngày
- Mẹ kiếp, bộ móng tay tao mới làm xong, hôm nay sẽ hy sinh vì bản mặt dày của mày
- Thằng khốn con ông chủ quán bar, hôm nay tao đánh cho ba mày nhận không ra luôn
- Mày đừng tưởng cha mày kinh doanh bất động sản thì tao không dám làm gì nghe thằng tai to bụng bự, lần sau dám đến quán bar tao liền tính tiền mày lên gấp mười nhé!!!
Cả một sân thượng liền giữa ra trận chiến của hai lớp 10A và lớp học sinh ưu tú 11A, nhìn cái đám người không khác gì tổ ong vỡ này, Chính Quân xoa bóp thái dương rồi hét lên
- Một là các người dừng lại hết, còn hai là hội Tín Phong ngày mai sẽ đến từng nhà người một rồi san bằng cả thảy, mau chọn đi!!
Một lời uy hiếp trực tiếp làm kẻ đang đấm, người chuẩn bị ăn đạp, người nắm tóc nắm áo dừng lại hết, cả một đoàn người liền tản ra ai trở về lớp nấy, ánh mắt hậm hực nhìn đối phương.
17
- Tiểu Hạt Sen!! Đi chơi nhớ phải theo sát bạn con, tính con dễ quên đường. Cố gắng đừng để bị lạc có biết chưa??
Mạnh Nhi được ba Thiên hết sửa soạn từ đầu đến chân, còn được nghe những lời dặn dò, quan tâm của vị thân sinh nhà mình thì liền cười cười ngoan ngoãn lắng nghe
Theo như lời ban sáng Chính Quân cùng nhóc con Mạnh Nhi này bàn luận thì đích xác tối hôm nay hai người bọn họ sẽ cùng nhau đi chơi, Lục Tiểu Thiên biết con trai mình nói " đi chơi với bạn" chỉ là nói giảm nói tránh,ai không biết nhóc này đã có người yêu rồi chứ, chẳng qua là vì ngại nên mới không phun ra được hai chữ hẹn hò mà thôi!!
Mạnh Nghiêm bận một thân áo vest đi xuống lầu, nhìn bà xã cứ hí hoáy chăm chút cho con trai, anh liền cất giọng nói
- Tiểu Thiên em mau vào mặc áo khoát cho anh, lát nữa đi dự tiệc ở ngoài trời,không mặc kĩ sẽ bị cảm lạnh đó
Đoạn tiến đến gần Khang Mạnh Nhi, giúp cậu chỉnh lại cổ áo bị gấp khúc, ôn nhu cưng chiều dặn dò
-Có chuyện gì không ổn, cứ gọi cho cha có biết chưa??
Nói rồi, Nghiêm từ trong ví rút ra một xấp tiền mệnh giá lớn, đưa đến trước mặt con trai
- Cầm thêm tiền mà phòng thân nhé!! Được rồi cha với ba con phải đi trước!!! Hạt Sen đi chơi vui vẻ !!
Mạnh Nhi ý cười trong mắt càng sâu hơn, đoạn gật đầu đáp
- Tạm biệt hai người!! Cha và ba đi thoải mái nhé !!
Nhìn ba Thiên khoác tay với cha Nghiêm, cậu cảm thấy nhiều khi hạnh phúc chỉ cần như hai người bọn họ là đủ rồi.
18
Những năm tháng ở cao trung trôi qua rất nhanh, mới ngày nào Khúc Chính Quân và Khang Mạnh Nhi gặp nhau lần đầu vào năm lớp mười, thế mà bây giờ họ lại nắm tay cùng nhau bước qua buổi lễ tốt nghiệp, chỉ cần qua ngày hôm nay nữa thôi, Chính Quân có thể được xem là một thanh niên trưởng thành rồi, về phía Mạnh Nhi tuy nhỏ hơn một tuổi, nhưng là người nhảy lớp, giờ đã tốt nghiệp cao trung, cho nên cũng miễn cưỡng xếp vào hàng ngũ với người con bạo long kia
Suốt ba năm học ở trường Vân Tu này, Mạnh Nhi rất được lòng những nam sinh khối trên, lẫn khối dưới, kể từ sau việc của Vũ Huy đến giờ, số lượng người tỏ tình chỉ tăng lên chứ không hề giảm đi.
19
Buổi tối ngày tốt nghiệp, sau khi hai tiểu thiếu gia của nhà họ Khúc và nhà họ Khang ăn mừng với gia đình mình xong thì cũng đã 7h tối, Khang Mạnh Nhi như thường lệ liền xin phép hai vị thân sinhđến nhà "người bạn thân" ở một ngày, Lục Tiểu Thiên lại chẳng nghĩ gì nhiều, dù sao đã tốt nghiệp rồi, cho con tự do chút cũng chẳng mất mác gì!! thế là lập tức gật đầu đồng ý ngay
Tiếng động cơ xe mô tô vừa xuất hiện ở ngoài cổng thì Mạnh Nhi liền vác theo một chiếc cặp, chào hai người rồi phóng ra ngay!!
Khúc Chính Quân nhìn bảo bối của mình manh theo một chiếc balo sau lưng, nghiêng đầu qua một bên hỏi
- Làm gì mà mang theo cặp thế?? Định bỏ nhà theo anh luôn hả??
Cậu ngượng ngùng lắc đầu, ánh mắt láo liên nhìn trái nhìn phải, xác định rằng không có ai gần đây đang theo dõi hay nghe lén họ, mới ngượng ngùng, đỏ mặt, giọng lí nhí đáp
- Tại em sợ một lát nữa anh.
20
Căn phòng Nghiêm Khiết bố trí cho hai người là loại phòng loại King, thiết kế vô cùng sang trọng, vừa bước vào liền biết những căn phòng dành cho giới nhà giàu!! Mạnh Nhi mắt đảo như rang lạc khi nhìn đến chiếc giường có được rải cánh hoa hồng, mà miệng thì liên tục nuốt nước bọt xuống cổ họng, Chính Quân thì không ngại gì nữa, hai tay vô bôm bốp vào nhau tán thưởng
- Quả nhiên là anh em tốt!! Rất biết làm gợi thêm hứng thú!!
Đoạn anh quay lại, áp sát cậu vào cánh cửa đã đóng từ lâu, chống hai tay ra phía sau gáy cậu, âm giọng khàn đặc bắt đầu phả nhẹ vào vành tai mẫn cảm, khiến Mạnh Nhi rụt người lại
- Anh chờ ngày này cũng được một năm rồi!! Em nghĩ xem liệu mà làm cho tốt với anh đó bảo bối!!
Hít một hơi thật sâu, bao nhiêu dũng khí dùng cho hôm nay là cậu phải tích góp suốt mười bảy năm trời mới đủ, nhẹ nhàng gỡ chiếc cặp xuống khỏi vai, bất chợt vòng tay ôm lấy cổ hắn, dùng răng khẽ cắn lên yết hầu nhấp nhô kia, dùng âm giọng câu dẫn đáp lại
- Một năm qua anh đã rất cố gắng, hôm nay em là phần thưởng của anh, cứ để em hầu hạ cho anh
Trong đầu Khúc Chính Quân bây giờ có hàng ngàn chữ "phải kìm nẽn được thay phiên nhau xuất hiện, Kháo!! Thiệt là yêu nghiệt mà, không ngờ em ấy cũng có bộ mặt câu dẫn này!! Đây có phải gọi là trời sinh dâm đãng như mọi người nói không??
Tuy là đầu thì nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt anh cũng lấy lại phong độ rất nhanh, khuôn miệng kéo ra nụ cười gian tà, hướng mông cậu xoa nắn thủ thỉ
- Vậy hãy biểu hiện ra đi nào, tiểu bảo bối của anh
Mạnh Nhi một khi đã quyết định làm gì thì tim sẽ không đập, tay chân không còn run rẩy nữa, lột bỏ đi lớp mặt nạ ngây thơ, cậu chính là một tiểu yêu tinh trên giường mà nhiều người thầm mơ ước, nhẹ nhàng đẩy anh lên chiếc giường đủ để hai người lăn lộn đó, rồi lại nhanh nhẹn ngồi lên phần eo anh, hai chân gấp ra sau, bàn tay nhẹ nhàng vươn đến lột bỏ chiếc áo thun của Chính Quân, thân hình rắn chắc của người yêu liền được thu vào mắt, những múi cơ rắn chắc khiến nhóc con mê mẫn, bàn tay không an phận liền ở trên ngực anh xoa bóp vài cái, mà Khúc tiểu công của chúng ta khuôn mặt ngoài hai chữ hưởng thụ thì vẫn là hưởng thụ kia cứ nhìn cậu cười cười, vô cùng sảng khoái thưởng thức sự phục vụ của Mạnh Nhi
Ngón tay cậu khẽ gãy lên đầu nhũ của anh, cảm xúc cưng cứng khiến cậu thích thú không ngừng, chỉ muốn dừng lại nghịch ngợm nó mãi thôi, nhìn anh không tỏ vẻ khó chịu gì, gan cậu lại lớn thêm một vòng nữa, trực tiếp đi xuống, kéo mở khóa chiếc quần jean ra, quần lót màu trắng bó sát một côn thịt to lớn cứ đập thẳng vào mắt nhóc con này, Chính Quân cũng ngồi dậy,nhìn cậu đang nuốt nước bọt liền vuốt đầu an ủi
- Không cần phải cố gắng làm gì!! Nếu cảm thấy không ổn thì em cứ nằm lên đây, để anh làm cho!!
Mạnh Nhi lắc lắc đầu, cậu đứng hẳn người dậy, vừa hướng anh nói vừa tự động cởi đồ ra
- Anh cứ nằm yên đó cho em!! Suốt một năm qua anh đã phải nhẫn nhịn nhiều rồi, bây giờ là lúc em phát phần thưởng!! Đừng nhúc nhích!!
Cơ thể nhỏ nhắn trắng ngần như tuyết cứ lộ ra trước mặt tiểu công, ánh mắt anh không tự chủ được mà nhìn đến những địa vị nhạy cảm như đầu nhũ hồng hồng dễ thương kia, hay là một tiểu kê kêccủa người yêu đang e thẹn cúi đầu, những sợi lông thưa thớt làm điểm nhấn để cậu càng thêm quyến rũ hơn, Khúc Chính Quân không tự chủ được mà đưa tay lên sờ mũi mình, xem thử nó có chảy máu vì bộ dáng này không?? Xác định rằng mình vẫn rất ổn, anh hỏi
- Tiếp theo em định làm gì với anh đây hả cục cưng??
Cậu như có như không mà nở nụ cười tà mị, cũng không còn bộ dáng rụt rè đáp lại lời anh như trước, mà ngay tại lúc này đây, Mạnh Nhi không nói hai lời, trực tiếp ngồi xuống một lần nữa, mặt áp sát nơi địa vị riêng tư kia, dùng tay mình cởi phăng quần jean lẫn quần lót của anh một lượt, dương vật thô dài ngay tức khắc bắn ra trước mặt cậu, đầu khấc cùng những đường gân nổi lên như điểm tô thêm phần hùng mạnh của vẻ đàn ông trong Chính Quân, bụi cỏ đen nhiều và dày khiến nó càng thêm đẹp hơn trong mắt Nhi tiểu thụ, túi tinh hoàn to và nặng lại càng phù hợp với côn thịt hùng vĩ này
Liếc nhìn đến tiểu kê kê của chính bản thân, Tiểu Nhi thở dài ngước mặt hỏi hắn
- Tại sao cùng là nam giới như nhau, mà em lại không bằng anh nhỉ??
Chính Quân bật cười, cúi cuống nhéo nhéo miệng cậu, từ từ tốn nói vài câu hợp tình hợp lí
- Ông trời đã định cho em làm thụ, thì côn thịt to cũng chẳng có ích gì, chỉ cần một cúc huyệt sạch đẹp, khít chặt để anh đâm vào, đó mới là thế mạnh của em!! Đã hiểu chưa??
Mạnh Nhi trợn đôi mắt to tròn nai tơ của mình, ra sức gật đầu như đã hiểu vấn đề, sau đó cậu dùng bàn tay bé nhỏ thon dài của mình để cầm lấy thịt heo bổng đó, mặt áp sát vào nó, miệng từ từ ngậm đầu khấc vào rồi liếm mút
Tiểu huynh đệ được khoan miệng ấm nóng hầu hạ liền lớn thêm một vòng, Chính Quân thở một hơi dài thỏa mãn nói
- Em là tiểu yêu tinh.