1 Chi tiết tối hôm đó, Giản Minh quả thật nhớ không nổi. Tửu lượng của anh ở mức bình thường, tối đó lại gặp khách hàng quá cứng, uống đến say mèm, về đến nhà chỉ còn biết nghiêng ngả gục xuống sô pha.
2 Cửa ai người ấy mở, giường ai người ấy giặt, phòng ai người ấy dọn, drap tanh hôi cũng tự giặt. Ra cửa hút thuốc giải sầu, nhìn gương xem cúc đau, cúi đầu nhìn của nhau, cả hai đều kinh hãi: Ở chung một năm rưỡi, không biết bạn cùng phòng là gay.
3 Một bao thuốc lá Hồng Tháp Sơn. Một ống thuốc hạ sốt. Một ngồi bồn cầu thổn thức, một ngoài WC đập cửa nát tay. Ba ngày dưỡng mông sinh hoạt, trên cơ bản thập phần hài hòa.
4 Bắt con sóc bỏ vào lọ, Tiểu Minh “bắn máy bay”.
Giản Minh vốn dĩ không có hứng thú với máy bay.
Từ nửa tháng trước bị Hạ Tiểu Sơn bạo cúc, anh bắt đầu cảm thấy có bài xích khó hiểu với việc xxx.
5 Giản Minh gặp ác mộng, trong mộng anh cùng bạn gái cũ hẹn hò nhau đi công viên vui chơi. Bạn gái muốn lên vòng đu quay, anh nhất định muốn chơi tàu lượn.
6 “Chậc chậc chậc chậc,” Bác sĩ nói, “Huynh đệ không có chuyện trở thù sau một đêm, có gì từ từ nói, em trai của cậu dạ dày vốn không tốt, cậu còn đánh cho chết?”
“Tôi không phải em của hắn…… Tôi là anh……” Bởi vì kẹt xe mà bị nhốt trong taxi nửa chết nửa sống nửa giờ, đến bệnh viện thì đã đau quá mức, Giản Minh rốt cuộc chỉ có khí lực nói lắp bắp.
7 Giản lão gia bị lệnh cưỡng chế nằm viện ba ngày, kết quả giữa trưa hôm đó tỉnh lại không đến mười phút đã bỏ trốn khỏi bệnh viện, dùng vận tốc ánh sáng vọt về nhà biến hình từ bệnh nhân trọng bệnh thành tinh anh xã hội, bộ dáng như cương thi lại thành nam nhân thanh tâm quả dục đi đến công ty, lại một lần nữa mở cuộc thương thảo.
8 “Cái gì mùi lạ vậy,” Giản Minh ngậm thìa cau mày, “Cậu đừng có nói là nhầm bột ngọt thành muối rồi nha?”
“Không lẽ tôi ngu đến mức không đọc được chữ?” Hạ Tiểu Sơn ở trong phòng bếp đập tỏi rầm rầm theo lời chỉ dẫn của Giản Minh, “Không thể ăn thì đổ, tôi nấu lại.
9 “Tôi nói chứ, bạn cùng phòng của cậu có chút……” bạn đại học của Giản Minh, cũng là lão ca trong bọn, vừa đái nhẹ nhàng vừa cân nhắc dùng từ, “…… Quái.
10 Vào quán bar, chọn bàn ở góc, Giản Minh trước hết lấy ra bốn hồng bao, đưa cho ba lão bạn cùng phòng và Hạ Tiểu Sơn.
“Này là cái gì?” Hạ Tiểu Sơn rất kỳ quái.
11 “Lão Tam, cậu đưa lão Nhị trở về,” Đại Mã uống đến mức đỏ mặt tía tai căn dặn kỹ lưỡng, “Nhất định phải đưa về tận nhà đó, còn nhớ rõ địa chỉ không?”
“Rồi rồi biết rồi, nhớ rõ nhớ rõ!”
“Tiểu Sơn, cậu đưa lão Tứ trở về a,” Đại Mã quay đầu lại tiếp tục ân cần dạy bảo, “Nhất định đưa đến giường a, còn nhớ rõ đường …… Rồi, thôi để tôi đưa hai cậu về.
12 Đỡ eo đau khổ đổi vỏ chăn, Giản Minh càng nhớ càng rõ ràng, càng rõ ràng càng tức, kéo vỏ chăn bẩn hậm hực đi vào WC, một cước đá văng cửa mắng, “Hạ Tiểu Sơn! Mẹ nó tối qua nhà ngươi kêu dâm Tần Lãng Tần Lãng, còn coi lão gia ta ra cái gì?!”
Hạ Tiểu Sơn đang chổng mông ra sức chà drap giường, lúc này liền nhíu mày, không kiên nhẫn nói, “Anh không phải cũng kêu tên người khác sao!”
“Tôi gọi ai?!” Giản Minh giật mình, dừng một lát, “Hà Thụy Thăng?…… Chính là tiện nhân! Không lẽ cậu cũng gọi tiện nhân?!”
Lời còn chưa dứt bên tai vang một tiếng lớn! Một cục xà phòng đập vào cửa rớt xuống mặt đất, trượt ra thật xa, Hạ Tiểu Sơn sắc mặt âm trầm, thần tình này Giản Minh chưa bao giờ gặp qua.
13 Hạ Tiểu Sơn đứng ở trong phòng bếp, tay bưng tô mì tôm mới úp xong, cúi đầu ngẩn người.
Ngoài kia mưa to tầm tã, tiếng nước rào rào đổ lên mái hiên.
14