281 Sáng sớm hôm sau. Ánh mặt trời vẫn rực rỡ, xinh đẹp chiếu vào từng nhà, phát ra tia sáng ấm áp. Đường Khả Hinh chậm rãi mở mắt, nhìn ánh sáng ấm áp chiếu rọi cả căn phòng, tia sáng giống như cột ánh sáng nhảy múa theo gió, mùi hoa Mộc Lan ngoài cửa sổ bay vào, hòa vào trong gió phất phới, xáo động cả không gian thật nhỏ, nhớ tới ngày hôm qua có một người đàn ông, đẩy cánh cửa sổ ra cho mình, ôm chặt mình, nằm ở trên giường, ánh mắt dịu dàng, chậm rãi cúi xuống, mút đôi môi mềm mại của cô, đầu lưỡi cuồng nhiệt xông vào khoang miệng cô, hơi thở hai người nóng bức, dụ hoặc lẫn nhau.
282 Phòng ăn nhân viên Khách sạn Á Châu!Phòng ăn nhân viên gần hai trăm mét vuông đang náo nhiệt, bởi vì từ trước đến giờ Khách sạn Á Châu không phân biệt nhân viên cấp bậc cao hay thấp, cho nên từ nhiều năm trước tới nay, vô luận là quản lý cấp cao hay nhân viên cấp bậc thấp nhất của Tập đoàn Á Châu thì bữa ăn của mọi người đều như nhau, vì vậy hôm nay mọi người nghe nói đầu bếp Trưởng mời dùng điểm tâm, sáng sớm tất cả mọi người đều vui vẻ đi tới phòng ăn, quả thật nhìn bữa sáng rất phong phú, có cà phê Capuchino, nước sữa gừng thượng hạng, bánh ngọt thơm ngon, còn có mì xào chân giò hun khói Kim Hoa, tùy ý mọi người lựa chọn, tất cả mọi người đều hưng phấn chọn cho mình món điểm tâm thích hợp, tụ họp từng nhóm ba nhóm năm, người của các bộ phận, vừa nói vừa cười, bàn tán ầm ĩ.
283 Cả phòng ăn hoàn toàn yên tĩnh đều nhìn về phía Đường Khả Hinh. Đám người Trần Mạn Hồng và Nhã Tuệ cũng rất yên lặng nhìn về phía cô. Đường Khả Hinh nhìn đám người xung quanh một cái, đang cảm thấy lúng túng và ngượng ngùng.
284 Tưởng Thiên Lỗi bước nhanh tới phía trước, Đông Anh đang đứng ở bên cạnh chờ anh, nhìn anh lộ ra nụ cười mập mờ, tâm trạng có chút thoải mái đi tới, cô cũng mỉm cười có chút an ủi, bước đi về phía anh nói: “Tổng Giám đốc.
285 Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng, chỉ nhìn điện thoại di động trong lòng bàn tay mình không ngừng chấn động, hai chữ Khả Hinh lóe ra ánh sáng xanh, đưa mắt nhìn thật lâu, đột nhiên ngón cái nhẹ nhàng nhấn một cái, cắt đứt điện thoại.
286 Thang máy nhanh chóng đi lên trên. Hai mắt Đường Khả Hinh tan rã, tâm trạng căng thẳng tựa vào trên tường thang máy, trong đầu như thiếu dưỡng khí, tràn đầy nụ hôn dịu dàng và cái ôm thâm tình của Tưởng Thiên Lỗi, giờ phút này vô số hình ảnh mang theo hy vọng cuối cùng của mình giống như bị xé rách từng cái rụng rơi đầy đất, càng lúc càng hít thở không thông.
287 Bởi vì Trang Hạo Nhiên còn có một cuộc họp quan trọng khẩn cấp cho nên cũng không chờ Tưởng Thiên Lỗi trở lại, bảo Đông Anh trông chừng Như Mạt, anh nhanh chóng đi ra, kêu Tiêu Đồng nói: “Gọi điện thoại đến bộ phận hành chánh, nói mười lăm phút sau, chuẩn bị họp!”“Vâng.
288 Ánh mắt Đường Khả Hinh vốn rất bi thương, nhìn thấy cả người Tưởng Thiên Lỗi ướt đẫm đứng ở trước mặt của mình, sắc mặt của cô lạnh lẽo, không lên tiếng, muốn đi qua bên cạnh anh, về nhà.
289 “Tại sao muốn xa thải tôi?” Đường Khả Hinh đột nhiên kích động rưng rưng nhìn về phía Tiêu Đồng hỏi!Vẻ mặt Tiêu Đồng cũng bất đắc dĩ, khẽ thở dài, nói: “Tôi cũng không biết, hôm nay lúc tôi làm việc đã nhìn thấy văn bản này trên bàn, trong lòng tôi còn đang suy nghĩ, đây là người nào hay sao? Bởi vì Tổng Giám đốc.
290 Ba giờ sau, cuộc họp kết thúc, tâm trạng của Trang Hạo Nhiên lộ rõ không tốt, trực tiếp đứng dậy nói một câu, mọi người cực khổ, liền lạnh lùng đi ra phòng họp, cửa ầm ầm mở ra.
291 Cửa chính phòng làm việc Tổng Giám đốc Trang ầm ầm mở ra!Đường Khả Hinh vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên. Trang Hạo Nhiên lạnh lùng đi ra ngoài, sau đó gọi bọn Lâm Sở Nhai cùng đi nhà hàng đại dương dùng cơm!Đường Khả Hinh nghe nói như thế, lập tức đi lên, im lặng theo sát ở sau lưng Trang Hạo Nhiên, nhìn bóng lưng của anh, nhớ tới ngày hôm qua sau khi anh gắp hết con gấu bông cho mình liền biến mất, hai mắt của cô lại đỏ bừng, thấy bước chân Trang Hạo Nhiên rất nhanh, cô lại đi theo chặt một chút.
292 Đường Khả Hinh lau khô nước mắt, vẻ mặt kiên định đi ra, thấy Trang Hạo Nhiên vẫn ngồi ở bàn ăn, sắc mặt lạnh lùng dùng bữa, cô im lặng nhìn anh một cái, liền cắn chặt răng, nắm quả đấm, trong ánh mắt ngạc nhiên của thật nhiều người, đi tới phía sau lưng anh, lặng lẽ đứng đấy.
293 Phòng họp. Trang Hạo Nhiên ngồi ở vị trí Tổng Giám đốc, nghe Quản lý trang trại nho ở Tây Ban Nha báo cáo mùa thu hoạch nho năm nay nhiều hơn so với năm trước, bởi vì tháng năm, tháng sáu năm nay, nước mưa đầy đủ, cho nên sau khi chuyên gia chưng cất rượu trải qua cuộc họp quyết định đề xuất một loạt giống muốn sản xuất năm nay, còn có giống hỗn hợp, cùng báo lên.
294 Đường Khả Hinh vội vàng nắm viên thuốc trong tay Tiêu Đồng, nuốt xuống một cái, bưng nước ấm uống vào, lau miệng một cái, ngay sau đó nhảy dựng lên, đuổi theo.
295 Sáng sớm hôm sau. Trang Hạo Nhiên quần áo thể thao màu trắng, vừa buông lỏng đôi tay, vừa đi ra cửa chính ‘phòng tổng thống’, hai mắt không nhịn được nhìn về phía vị trí trống không bên cạnh cửa, đưa mắt nhìn thật lâu, cuối cùng mới lạnh lùng bước đi.
296 Trang Hạo Nhiên nhìn bữa ăn sáng này vài lần, suy nghĩ một chút, vẫn ngồi xuống. Đường Khả Hinh mỉm cười thật sự cám ơn Thượng Đế, lập tức cũng muốn ngồi xuống.
297 Đường Khả Hinh cũng im lặng nhìn về phía anh. Đông Anh đứng ở phía sau, nhìn hai người bọn họ một cái, liền im lặng đi ra ngoài. . . . . . Đường Khả Hinh cảm giác lúc Đông Anh đi qua bên cạnh mình thì quét qua một mùi thơm Hoa Bách Hợp, theo bản năng cô hít một cái, mới phát hiện đó là mùi Hoa hồng xanh còn lưu lại ở bên trong thang máy, cô ngẩng đầu lên nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái, cất bước đi vào.
298 Lúc hoàng hôn, ban ngày đột nhiên hơi nóng lên, ánh mặt trời cũng hơi gay gắt. Trang Hạo Nhiên sải bước đi ra Khách sạn Á Châu, chỉ nói một câu nhiệt độ hơi cao.
299 Sáng sớm ngày hôm đó, mưa lạnh giăng mờ, trên núi đường có chút trơn trợt, theo thói quen thường ngày, Trang Hạo Nhiên vẫn mặc áo mưa, không thay đổi chạy tới đỉnh núi, vừa đi vừa nghĩ tới cô gái nhỏ đi theo của mình hai ngày này, cặp mắt sáng lấp lánh, nở nụ cười rất sáng lạn, biết rõ trong lòng của cô khổ sở như thế nào, nhưng anh vẫn giữ nguyên tắc của mình, chỉ vì anh là người đàn ông cứng rắn.
300 Vào buổi trưa, mưa vẫn tí tách rơi xuống. Cỏ non cũng ướt đẫm nước mưa. Sau khi Trang Hạo Nhiên đến Khách sạn Á Châu họp xong, liền cùng bọn Lâm Sở Nhai đi nhà khách đại dương dùng cơm.
 
    Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Cường
Số chương: 50