221 Do dự một lúc lâu, cuối cùng Doãn Băng Dao lấy hết can đảm, cầm đơn xin nghỉ việc bước vào phòng làm việc của tổng giám đốc. Ngự Giao cởi chiếc áo vest ra tùy tiện vắt lên chiếc ghế sofa, kéo lỏng cà vạt cởi khuy cổ của chiếc áo sơ mi trắng, lộ ra làn da cổ màu đồng rắn chắc.
222 "Hai cậu cho rằng tớ thực sự ngu xuẩn như vậy sao?" Ngự Giao châm một điếu thuốc, nheo mắt nhìn. Lang Long và Phạm Khiết Phàm không hiểu đưa mắt nhìn nhau, Phạm Khiết Phàm hỏi: "Cậu nói vậy là sao?""Tớ là thương nhân, làm gì cũng có chừng mực, làm sao tớ có thể ngu ngốc đến chắp tay đem thứ của bản thân nhường cho người khác" Anh gảy tàn thuốc rơi xuống gạt tàn, khóe miệng mỉm cười nham hiểm.
223 "Tôi tới tìm cô là muốn lấy lại một thứ""Thứ gì?" Tiết Noãn Nhi không hiểu hỏi"Số tài liệu kia""Cái đó không có ở chỗ tôi""Cô nói láo" Phạm Khiết Phàm giận dữ, giơ tay lên tát một cái.
224 Tiểu Diệc và vết thương trí mạng của cô, chỉ cần nhắc tới Tiểu Diệc, trái tim cô sẽ mềm nhũn. Mà quan trọng nhất là cô cũng yêu anh, cùng vì yêu nên trước đây mới có thể hận như vậy.
225 Doãn Băng Dao mở cửa, đứng bên ngoài là hai người đàn ông cao lớn, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm. Nhìn hai người này rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó nhưng bây giờ không thể nhớ ra ngay lập tức được.
226 Dương Tuyết Hoa vội vàng đỡ "Sao vậy? Có phải không khỏe ở đâu không, hay cô ngồi xuống đấy nghỉ ngơi một lát đi"Doãn Băng Dao đưa tay đỡ trán, lắc đầu: "Không cần, chắc là bị thiếu máu thôi, tôi đi trước" Đột nhiên trong lòng có một dự cảm không lành, giờ phút này cô chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này trở về nhà.
227 Cảnh sát tuần tra đi ngang qua nghe được tiếng hét, lập tức chạy tới. "Anh kia, đứng lại" một người cảnh sát quát. "Chú cảnh sát, mau cứu cháu" Tiết Tiểu Diệc vội vàng hét to.
228 Bây giờ nghĩ lại, Doãn Băng Dao vẫn còn chút tác dụng. Vì có cô, bọn họ mới phát hiện được điểm yếu của Ngự Giao. Trước đây Ngự Giao là một nhân vật hoàn toàn không có điểm yếu, không ngờ bây giờ điểm yếu trí mạng lại là người phụ nữ này.
229 Doãn Băng Dao tỉnh lại lần thứ hai, phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường vô cùng quen thuộc trong ngôi nhà của mình, trong không khí đều là hơi thở quen thuộc.
230 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
231 Phạm Khiết Phàm kinh ngạc trợn to hai mắt, "Tài liệu gì? là số tài liệu Doãn Băng Dao đã giao cho bọn chúng sao?""Ừ" Lang Long nói tiếp: "Thật ra số tài liệu đó chỉ là một cái bẫy""Hả.
232 Đồng Bội đứng ở bãi đỗ xe lo lắng nhìn xung quanh, thỉnh thỏang giơ tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay. Một chiếc xe hơi nhập khẩu từ từ đi vào, Đồng Bội liếc mắt liền nhìn thấy Ngự Giao ngồi sau vô lăng, khóe miệng hiện lên nụ cười.
233 Tô Y Thu ngẩng phắt đầu lên, không thể tin nhìn anh, chiếc mũi nhỏ xinh xắn hơi ửng hồng, trong hốc mắt dần dần lấp loáng nước mắt, lắc đầu nói, "Không.
234 Tô Y Thu không biết người gọi điện thoại tới là ai, nhưng loáng thoáng nghe được giọng của phụ nữ, giọng nói đó rất quen, tuy không nghe rõ rốt cuộc là ai, rốt cuộc đang nói cái gì.
235 Ngự Giao bước tới gõ cửa, "Băng Dao mở cửa ra được không? Em như vậy khiến mọi người rất lo lắng, có chuyện gì hãy để chúng ta cùng nhau đối mắt""A" từ bên trong truyền ra tiếng hét chói tai đau đớn của Doãn Băng Dao.
236 Đồng Bội từng nghe Phương Chính Đông nói, khi Ngự Giao nổi giận rất đáng sợ, vội vã kéo Tô Y Thu: "Y Thu, chúng ra ra ngoài trước đi, nghe lời tớ được không?"Một lần nữa Tô Y Thu lại hất tay Đồng Bội ra, nức nở xoay người chạy ra ngoài.
237 Lang Long lo lắng nhìn Ngự Giao: "Vậy cậu định làm thế nào?"Ngự Giao lắc đầu, đôi mắt cơ trí trước đây, giờ phút này lại tràn đầy mờ mịt hoang mang. Anh rất muốn cứu Băng Dao, nhưng.
238 Anh không nói chuyện, mà đi tới bên cạnh Tiết Tiểu Diệc, ngồi xổm xuống trước mặt, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cậu bé nói: "Tiểu Diệc, cháu đừng lo, Noãn Nhi sẽ khỏe lại mau thôi.
239 Chú Thẩm, chú biết bố cháu là ai không?"Cậu nhóc trần truồng đứng trong bồn tắm, trên người toàn bọt xà phòng, Ngự Giao đang xả nước lên người Tiểu Diệc, nghe được câu hỏi này, đột nhiên ngẩn người.
240 "Chuyện này. . . " Tô Y Thu vẫn hơi do dựPhùng Quân Bình thấy thế nói: "Một mình con đi mẹ cũng không yên tâm, để cô ta đi cùng con đi. Hơn nữa còn là do Ngạn Bằng cử đến, xem ra trong lòng nó vẫn có con"Tô Y Thu cười khổ, chỉ có cô mới biết nguyên nhân thực sự Ngự Giao làm như vậy, chỉ là do không tin lời cô nói mà thôi chứ hoàn toàn không phải là quan tâm gì cô.