1 " Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng "
" Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không "
" Thừa Dật, em là Khả Ái "
" Cô đi đi "
Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng.
2 Ba người ngồi nói chuyện một lát thì Thừa Dật anh nói có việc gấp ở công ty cần anh đến giải quyết. Khả Ái và ông nội Tống cùng nhau ăn tối, ăn tối xong ông nội Tống kêu tài xế đưa cô về nhà.
3 Cả đêm cô không thể nào chợp mắt được, cứ nhắm mắt trong đầu cô lại không ngừng văng vẳng câu nói của anh khi nãy, ngước mắt nhìn lên trần nhà cô cảm thấy mình rất cô đơn, lạc lõng.
4 Sau khi trở về từ công ty của anh, cô điên cuồng uống rượu. Cô muốn làm cho mình say để quên đi hết những chuyện ngày hôm nay, muốn quên đi nỗi đau này.
5 " Ưm. . . "
Khả Ái mơ màng tỉnh dậy, hai tay day hai bên thái dương. Cô vừa bước xuống giường liền bắt gặp anh từ phòng tắm đi ra, trên người anh khoát một chiếc áo choàng, những giọt nước còn đọng lại trên tóc thi thoảng rơi xuống.
6 Chiều tối, Thừa Dật cùng với Khả Ái trở về biệt thự Tống gia. Cũng giống như lần khác, trước mặt ông nội Tống hai người đều tỏ ra thân thiết, quan tâm chăm sóc nhau.
7 " Là tôi "
Trong không gian im lặng có thể nghe thấy rõ tiếng nói ấy. Thừa Hưng từ từ xoay người lại, ánh mắt gằn lên những tia giận dữ nhìn thẳng vào Thừa Dật đang đứng ung dung, hai tay thong thả đút túi quần.
8 Sau khi chào tạm biệt ông nội Tống, hai người lên xe trở về. Chẳng mấy chốc đã về đến nhà, từ lúc lên xe cho tới lúc về nhà cô luôn để ý đến sắc mặt của Thừa Dật.
9 언녕하세요 ()
Không lâu sau đó, cánh cửa phòng VIP mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi bước vào ngồi đối diện Thừa Dật.
" Ra ngoài " Thừa Dật lạnh lùng ra lệnh cho cô ả bên cạnh.
10 Ngày hôm sau, Phó Từ dẫn theo một người đàn ông tới phòng làm việc của Thừa Dật.
" Đây là A Vương " Phó Từ giới thiệu A Vương với Thừa Dật.
A Vương cung kính chào hỏi anh.
11 " Chờ anh " Phó Từ kéo vali rồi đuổi theo Lạc Y.
Lạc Y mặc kệ Phó Từ ở đằng sau, cô rất bực mình, rất chi là bực mình a. Phải nói cô háo hức muốn trở về nước đến nhường nào, tưởng rằng người anh trai yêu dấu của mình sẽ ra đón ai ngờ lại vớ phải cái tên Phó Từ đáng ghét này.
12 Hai người rơi vào trạng thái im lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Cho đến khi xe dừng lại vẫn là Phó Từ lên tiếng trước.
" Em vào đi, hẹn gặp lại "
Sau đó, anh mở cốp xe lấy hành lí cho cô rồi lên xe ra về.
13 " Chị để em mang cái này xuống cho hii " Lạc Y đỡ khay nước từ tay cô, trước khi đi còn không quên lườm anh một cái.
" Cô còn đợi tôi mời vào sao "
" A " Khả Ái kêu lên một tiếng, sau đó cô chầm chậm từng bước đi vào.
14 Khả Ái đã đến nơi diễn ra buổi triển lãm, cô đưa vé cho người kiểm vé rồi đi vào bên trong. Đây là lần đầu tiên cô được vào những buổi triển lãm như thế này.
15 " Anh biết trước em sẽ không đồng ý mà, nhưng coi như anh xin em cho anh trở em về có được không "
" Được "
Trên suốt quãng đường đi không ai nói với ai câu nào, Khả Ái nhìn cảnh vật bên ngoài lướt qua trước mắt.
16 Phó Từ làm việc thật hiệu quả, đúng 5 phút sau một tập file được gửi đến mail của anh. Thừa Dật chuẩn bị mở nó ra xem thì tiếng gõ cửa vang lên.
" Cốc.
17 Chập choạng tối anh trở về biệt thự đón cô, tài xế trở anh và cô đến khách sạn nơi diễn ra buổi tiệc.
Thừa Dật bước xuống xe vòng qua bên ghế phụ mở cửa xe cho cô.
18 Thừa Dật ngẩn người nhìn vết máu đỏ trên ga trải giường, anh đứng dậy lấy bao thuốc lá trong ngăn kéo tủ, sau đó ra ban công hút. Cơn gió lạnh thổi qua cũng làm cho anh tỉnh táo đi phần nào.
19 Khả Ái mày đang mơ sao, tỉnh lại đi. Sao có thể là anh ấy.
" Khả Ái, đừng khóc "
" Anh. . . sao. . . anh lại ở. . . . ở đây " Cô ngước khuân mặt với đôi mắt đỏ heo nhìn người trước mắt.
20 Khả Ái gắt gao ôm chặt thắt lưng anh, dường như sợ nếu nới lỏng anh sẽ biến mất. Cô không muốn ngủ, cô sợ khi sáng mai thức giậy mới biết nó chỉ là một giấc mơ.