61 Thang Mộ về đến nhà vào mười ngày trước. Không hiểu ra sao liền khôi phục cuộc sống trước kia, làm cho vài ngày đầu nàng thậm chí hoàn toàn không có cảm giác hiện thực.
62 Trong khoảng không gian trầm mặc, hai người cứ như vậy nhìn mặt nhau. Sững sờ. Sững sờ không giới hạn. Vẫn đang sững sờ. Cuối cùng, vẫn là tố chất tâm lý mạnh mẽ, Thang Mộ chủ động đi lên trước, nhặtáo choàng mà thiếu niên trước vứt dưới đất, nhón chân lên, lẵng lặng khoác lên người hắn, nhân tiện liếc nhìn thân thể đối phương một cái, cũng may, tên này còn chưa kịp cởi quần, ừ, xem ra tạm thời sẽ không mọc mụn cơm.
63 "Giá bao nhiêu?" Thiếu gia ngốc lại không bị cái bánh nướng mà Thang Mộ vẽ ra mê hoặc, dĩ nhiên suy một ra ba, bắt đầu thảo luận cái giá mà hắn phải trả.
64 Đợi chút. . . . . . Vạn nam sát? Thang Mộ trong lòng lộp bộp một tiếng, nàng cảm thấy cuối cùng mình cũng nhớ ra gì đó, vì vậy tạm thời không để mắt đến tình trạng lúng túng hiện tại, vội vàng mở hệ thống danh hiệu ra, quả nhiên, cái danh hiệu "Vạn muội sát" lừa đảo kia đang được nàng vững vàng treo lên, không trách được.
65 Thang Mộ hiện tại rất bi phẫn, mới có mười ngày, đệ đệ mình liền từ shota mềm mềm bóp rất tốt biến thành. . . . . . . . . . Éc. . . . . thanh niên. . .
66 "Éc. . . . . . " Không thể không nói, cái vấn đề này của Jarrett thật là quá sắc bén. Thế cho nên Thang Mộ hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào mới phải.
67 Thang Mộ hít một hơi thật sâu, đè nén cơn tức giận tràn ngập trong lòng, rồi sau đó gắng sức bình tĩnh hồi đáp: "Ai nha, ngươi còn sống à, ta còn tưởng rằng ngươi chết đã lâu rồi đấy.
68 Ngay khi có thể nhìn thấy Chít Chít nhung nhớ đã lâu, Thang Mộ lần nữa cảm khái -- thời gian, đó chính là một thanh đao giết heo! Bé gấu trúc có thể ngồi ở trong lòng bàn tay nàng làm nũng, hôm nay đã biến thành một gấu trúc.
69 Hắn không nhớ rõ mình luyện tập bao nhiêu ma pháp, hắn cũng không nhớ mình đọc qua bao nhiêu quyển sách cổ, hắn lại càng không nhớ mình đã đi qua bao nhiêu quốc gia.
70 Jarrett gần như không nói nên lới nhìn chăm chú vào người tỷ tỷ lui đến trong góc, toàn thân bay ra hơi thở tối tăm. Vừa mới xảy ra chuyện gì rất đáng làm người ta buồn sao? Hình như từ đầu tới đuôi đều là nàng đang nhạo báng hắn mà? Nhưng mà loại tình huống này, hình như đã từng gặp qua rồi? Jarrett cẩn thận hồi tưởng, dựa vào trí nhớ vô cùng tốt khiến rất nhiều người ước ao ghen tị của mình, hắn rốt cuộc nhớ tới, hình như lần đầu tiên gặp Serena và tình huống bây giờ không khác nhiều lắm nhỉ? Thiếu nữ ngủ mê man, tỷ tỷ giúp các nàng lau mặt, sau đó.
71 Đối mặt với sự thay đổi của cô gái (chàng trai?) tinh linh, vẻ mặt Jarrett hơi động, như có điều suy nghĩ. Chỉ là chốc lát, liền hồi tưởng lại một đoạn ký ức: "Thì ra là cô.
72 Đang rối rắm, Thang Mộ đột nhiên nghe bên cạnh truyền đến một tiếng "Phốc". Nàng cứng đờ xoay đầu sang chỗ đó, quả nhiên thấy đệ đệ mình đang cười trộm, Thang Mộ nghiến răng, có ý muốn nhào tới véo hắn một cái, nhưng suy nghĩ đến có thể sẽ kéo tới cô em kia nữa, chỉ có thể nhịn đau buông tha, cho nên chỉ còn cách ở kênh trò chuyện nhóm hung hăng khinh bỉ đối phương.
73 Sau khi đưa tiễn người phu xe duy nhất đi, Jarrett khôi phục lại trạng thái người lái xe lần nữa. Vì bảo vệ trinh tiết đệ đệ mình(?), Thang Mộ 'lo việc nghĩa thì không thể chểnh mảng' ngồi ở bên cạnh hắn, hai người cứ như vậy tiếp tục cuộc hành trình.
74 Jarrett liền vội vàng nhét sủng vật yêu gây họa của mình về bên trong không gian, rồi sau đó chỉ thấy, tỷ tỷ nhà hắn đang bị ép thành "Hình chữ đại" phục xuống đất, cho đến khi sức nặng trên người biến mất, mới đầu đầy bụi đất bò dậy, liên tiếp ho khan nói: "Sao, chuyện gì xảy ra? Tình huống gì thế? Trời giáng thiên thạch?"''.
75 Có vẻ là Thang Mộ cười đến hết sức âm trầm khác thường, Kirsten cùng Ysasi trước đó đã được nàng chấp nhận vào hệ thống trò truyện tổ đội cư nhiên lại đồng thời mở miệng dò hỏi.
76 Đứng trên đám "Thi thể" của đám hán tử, bóng lưng Thang Mộ là một mảnh lá rụng đìu hiu. Nàng giống như vị kiếm khách mới vừa giành được chiến thắng quyết định, bóng lưng cô đơn đứng nơi tĩnh mịch, được gọi là một cuồng duệ khốc huyễn soái!"Cực giỏi!""Đẹp trai ngây người!""Tới một cái nữa tới một cái nữa!"Các em gái vỗ tay hoan hô, thậm chí có mấy người giơ chân lên đá đá mấy nam nhân trên đất: "Này! Tránh ra cho chúng ta nhìn một tí coi!"".
77 Chương 78: Nụ hôn ở khánh điểnX tử đã từng nói một câu danh ngôn -- tỷ tỷ không khóc, hãy vùng lên, phế (huỷ) đi!Vì vậy Thang Mộ không khóc, nàng đứng lên! Nàng phế.
78 Chương 79: Lại hôn lần nữaCánh môi nhẹ nhàng chạm đến mu bàn tay mềm mại của đối phương. Thang Mộ có thể cảm thấy trong khoảnh khắc đó tay của đối phương khẽ run, nàng kinh ngạc nhìn lên, từ động tác ngửa đầu có thể rõ ràng nhìn thấy sắc mặt đệ đệ mình đã nổi lên hai mảng đỏ ửng --A, thì ra là xấu hổ nha.
79 Một buổi chiều Té nước đi qua, mọi người ai về nhà nấy mẹ ai người ấy tìm, được rồi, thật ra là phải về thay đổi y phục đã ướt nhẹp, rồi sau đó tham gia đốt lửa trại ban đêm.
80 Thang Mộ tự cho ban nãy là ảo giác, lần nữa đầu quân vào hàng ngũ cướp thịt, trên thực tế, không chỉ có cướp thịt, nàng còn ra sức uống rượu -- mặc dù nàng cũng không mê thứ đồ uống này, nhưng hiện tại quan trọng là không khí! Không khí đó!Dù sao say rượu coi như là trạng thái khó chịu, uống một bình dược thuỷ đặc biệt thì có thể khôi phục được.