101
102
103
104 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
105
106 Đối mặt với nghi vấn trắng trợn đó của Thang Mộ, Jarrett giật mình, ngay sau đó cũng mỉm cười hồi đáp: "Có phải hay không cũng đã không còn quan trọng, đối với đệ mà nói, tỷ tỷ mới là người thân.
107 Thế nhưng, Thang Mộ vẫn nhìn thấy trong nụ cười của Jarrett hiện lên vẻ khổ sở. Sao có thể không thèm để ý chứ? Loại chuyện như vậy. Nhưng đây là quyết định của bản thân Jarrett, nàng không thể vì tư tâm của mình mà can thiệp vào được.
108 "Tỷ tỷ biết tàng hình, tỷ đang ở đâu? Không có ở đây sao?"
Nghe được tiếng gào quen thuộc truyền đến từ sau lưng, trong mắt Thang Mộ lóe lên một tia bất đắc dĩ.
109 Một lớn một nhỏ cứ như vậy mà làm lành với nhau. Mặc dù sang hôm sau thì Jarrett hoàn toàn phủ nhận việc mình đã khóc, mà Thang Mộ cũng tuyệt đối không thừa nhận mình đã từng hát giai điệu khó nghe muốn chết.
110 Bởi vì khoảng cách quá xa, xe ngựa đã chạy ở trên đường khoảng hơn một tháng, nhưng bọn họ lại không trực tiếp ngồi Ma Pháp Trận. Tất nhiên phí sử dụng của nó rất cao, nhưng cũng không phải là không trả nổi, chỉ là, một mình Jarrett thì thôi cũng được, vấn đề là người hầu của hắn quá nhiều, vả lại tuổi quá nhỏ.
111 Ở năm thứ mười quen biết hắn, nàng biến thành cha của hắn.
-- Cỡ nào bi thương, cỡ nào tan nát lòng người qaq
Nam biến nữ thì cũng thôi đi, tỷ thành cha có phải hơi khẩu vị nặng quá hay không? Cái khả năng này.
112 Suy đi nghĩ lại, Thang Mộ vẫn đáp ứng đề nghị của nàng ta. Cùng lắm thì đợi khi nàng thoát khỏi thân thể hiện tại thì lại đi tìm Jarrett.
Nhưng duy chỉ có một điểm khiến nàng rất lo lắng, đó chính là -- ở trong ký ức của Jarrett, cái gọi là bạn thân tri kỉ của cha mẹ, cuối cùng cũng vô tình mà vứt bỏ hắn.
113 "Đau đau đau!!!"
Thang Mộ kêu rên ra tiếng, cả người giống như vừa đi ra từ trong sương mù, toàn thân sảng khoái -- nhưng nàng sâu sắc cảm thấy cái tinh thần sảng khoái này là do bị đau tạo ra.
114 "Ma vương đã yêu nàng công chúa ngâm thơ dưới ánh trăng, rồi sau đó cướp nàng về tòa thành của hắn. "
"Y phục lộng lẫy, trang sức tuyệt đẹp cùng với thời gian vô cùng vô tận, công chúa ở nơi này đã đạt được tất cả những điều mà mọi người cầu nguyện, lại mất đi -- tự do.
115 "Đệ đã trở về. "
". . . . . . Ừ, hoan nghênh trở lại. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
116 Thang Mộ nhìn chăm chú vào vẻ mặt đờ đẫn của Jarrett, đắc chí cười lớn. Từ giây phút thế giới này biến thành bất động trở đi, cái gọi là hệ thống cũng lập tức rời khỏi thân thể của nàng, khuôn mặt đã từng mất đi biểu cảm cũng trở lại.
117 Vừa nghĩ tới sẽ phải đi gặp cha mẹ vợ tương lai, Jarrett lại vô cùng khẩn trương. Nói cho cùng, đây là lần đầu tiên hắn đi tới nhà người mình thích làm khách mà.
118 Trải qua hôn lễ long trọng như một giất mộng huyền ảo, hắn rốt cuộc cưới được cô dâu mà mình tha thiết mơ ước. Nhưng đến tận lúc này, Jarrett vẫn cảm thấy mình giống như vẫn ở trong hư ảo, không có một chút cảm giác chân thật.