21 Thẩm Tu nhìn người thanh niên đồng tộc đang đâm dao về phía mình, nghiêng người tránh né, rồi tóm chặt lấy cổ áo đối phương, trực tiếp ném về phía một người một quỷ đang giao chiến ngay cạnh đó, vừa đúng lúc cắt đứt một cảnh tứ chi tiếp xúc giữa Lục Chiến và Tần Nhất.
22 “Chúng ta đi trước. ” Thẩm Tu không ham chiến dù chỉ là một chút, đối diện với gương mặt kinh ngạc của quỷ tộc, vẫn dùng sắc mặt bình thường để nói chuyện “Loại nhiệm vụ này tương đối nguy hiểm, phải giao cho đoàn đội thật sự lớn đến vây quét, trong tình huống này chỉ cần lui một bước thế giới sẽ bị tiêu diệt, cho nên một mình chiến đấu không hề ổn thỏa, hiện tại chỉ cần có thể giữ chân Hung ma Vương kia, đừng để nó đi loạn là tốt rồi.
23 Sau khi bị vây đánh một ngày một đêm, Hung ma Vương ngã xuống, tại thời khắc sống còn cũng không quên ăn thịt hai con mèo hắn chơi đùa lúc đầu, chết rồi cũng nhắm mắt.
24 “… Chủ nhân. ” Lục Chiến mở cửa, khoanh tay liễm mi, ánh mắt bình tĩnh kêu lên.
Ánh mắt Thẩm Tu xẹt qua vai của quỷ tộc, nhìn nhìn về phía trong phòng, vẫn chưa cảm giác được khí tức khác thường, tâm trạng của hắn không khỏi hơi hơi nổi lên một chút nghi hoặc, lẽ nào quỷ tộc này thích lăn lộn trên giường vào buổi tối, Thẩm Tu ôm cánh tay nói “Thân thể không thoải mái?”
Lục Chiến lắc lắc đầu.
25 “Quãng thời gian này ngươi cũng không có xuất hiện, trong gia tộc liền xảy ra vấn đề rồi. ” Thẩm Vinh đứng ở cổng lớn của chủ trạch Thẩm gia, ôm cánh tay nói.
26 Các nhiệm vụ cấp thấp đều giống nhau ở chỗ là không cần ra khỏi thành, Thẩm Tu nhìn sách nhiệm vụ trong tay một chút, chỉ là suốt đêm hộ tống một vật quý trọng mà thôi, có một số vật liệu không thể gặp ánh sáng ban ngày, xuất hành lúc nửa đêm tương đối có thể che dấu tai mắt của người khác, hắn thu sách nhiệm vụ về, mang theo quỷ tộc ở sau lưng đi về phía nhà bằng hữu.
27 “Dựa theo quy định…” Một thanh âm trầm thấp dễ nghe vang lên ở sau lưng mọi người.
Hắc y nhân cầm đầu quay đầu lại, phát hiện người lên tiếng lại là tên thanh niên vẫn luôn khúm núm đứng ở một bên phía sau.
28 “Có thể ở lại sao?” Lục Chiến mặt không đổi sắc thỉnh cầu. (N/A: ta nhớ hôm nọ có bé nào bảo không muốn cầu xin mờ ┐(  ̄ ∀  ̄)┌)
Thẩm Tu thậm chí đều không nhìn ra, đối phương thực sự là chỉ khách khí nói một câu, hay thật sự là muốn ở lại, bất quá xem xét đến tình huống cào cào cửa mấy hôm trước, hẳn không phải là giả bộ, nhưng hắn vẫn không có thói quen cùng với người khác đồng giường cộng tẩm “Ngươi cứ đi phòng khách đi, một người một phòng cũng có chút tự do.
29 Chủ trạch Tần thị.
“Vài tên quỷ tộc hoang dã kia không bị bắt mang về?” Tần Nhị một bên trầm giọng hỏi, một bên nhớ lại huynh trưởng của mình một chút, thật đáng thương, thi thể đều không còn lại cái gì, mặc dù gã đã hướng về phía Thẩm gia đòi công đạo, nhưng đáng tiếc không có lý do, cũng không thể hoàn thành yêu cầu của tổ chức, yêu cầu Thẩm Tu sang bên này, vô duyên vô cớ đi một chuyến, nước trà của Thẩm gia thật sự khó uống.
30 Vì vậy, buổi tập hợp hôm nay biến thành một đại hội động viên, sau khi kết thúc mọi người đều mang tâm tình kích động, không thể khắc chế, có vài người thấy ngứa mắt với nhau đã quăng chiến thư, danh chính ngôn thuận dùng thực lực phân thắng thua.
31 Giấc ngủ của Thẩm Tu vốn không quá sâu, thế nhưng cũng không đến nỗi gió thổi cỏ lay đã thức tỉnh, chỉ có điều cái loại cảm giác bị người ngậm trong miệng… Hắn bất động thanh sắc tiếp tục ngủ say, trong đầu nhanh chóng nhớ lại nội dung bên trong [Ngự Quỷ trụ cột], vào lúc này không biết ngự quỷ muốn làm gì, cho nên bình tĩnh tâm tình tiếp tục quan sát là lựa chọn tốt nhất, chỉ cần không tạo thành uy hiếp đối với an toàn của thân thể là được…
# ở nhà vào buổi tối, ngự quỷ muốn ăn ta thì làm sao bây giờ? #
# bắt đầu ăn từ ngón tay ăn đi thật sự giống với đang ăn cánh gà a!#
# thế nhưng lại còn dùng đầu lưỡi liếm liếm…#
Trong lòng suy nghĩ lúc này nếu như không tỉnh lại, có thể phát sinh chuyện gì hay không, Thẩm Tu cảm thấy đầu ngón tay một trận ướt át, sau đó rời xa cảm giác ấm áp, bắt đầu có chút man mát, quỷ tộc kia ngẩng đầu lên, tựa hồ vô cùng an phận, vẫn duy trì tư thế ngủ ban đầu, mãi cho đến khi trời sáng.
32 Thẩm gia cùng với Tần gia, mỗi nhà có một người nhận được tư cách tiến vào Không Đảo, cái tin tức này rất nhanh liền bị truyền ra khắp các phố lớn ngõ nhỏ, hắc mã, tuyệt đối là hắc mã! Tần Nhị cùng Thẩm Tu đều là các thanh niên bình thường không hề nổi danh, hiện tại lại đã hóa rồng, đạt tới đỉnh cao, đứng ở vị trí mà những người khác phải ngước nhìn, thu được vô số ánh mắt ước ao, ghen tị.
33 Nửa đêm, có tiếng gõ cửa vang lên, người ở bên ngoài vẫn còn bận rộn, đều đã qua gần một tiếng, vẫn còn có người ở trong nước chưa được cứu lên, dù sao sóng to gió lớn, rơi xuống nước vẫn có thể nắm chặt dây thừng không bị trôi đi đã là tốt lắm rồi, muốn đợi đến lượt được cứu viện vẫn cần thêm một ít thời gian.
34 Lúc Trần Phong nói lời từ biệt với đám người mới, vẫn không phát hiện ra trong đội ngũ thiếu một người, mà Tần Nhị vẫn luôn chú ý hướng đi của Thẩm Tu, cũng sẽ không đi ngăn chặn cái hành động không biết tự lượng sức mình thích làm việc một mình, một ít thiên tài vẫn luôn thích đâm đầu vào chỗ chết, ỷ vào năng lực của mình làm ưu thế, cho rằng có thể một người một ngựa xông ra ngoài bầu trời, chế tạo sự tích truyền kỳ được truyền lưu thiên cổ, gã không cần thiết nhắc nhở mọi người đi khuyên bảo đối phương.
35 Thẩm Tu đang trong trạng thái tăng tốc, lướt qua mấy cái khe sâu, vượt qua một nửa sườn núi mọc đầy gai bụi, lại vòng qua một hồ nước nhỏ bốn phía là đầm lầy, bảy lần tám lượt rốt cuộc đi tới một chỗ sâu tít bên trong khu rừng tối om đầy khô cằn, nơi này mặc dù vắng bóng người, nhưng vẫn chỉ là biên giới của quỷ giới mà thôi.
36 “Đúng, ta cần một cây, có thể lấy vật đổi vật, ta có một ít dược tề thích hợp để cho quỷ tộc dùng. ” Thẩm Tu thấy có người lại đây, mới cầm ra vài viên thuốc khác nhau từ trong túi vật phẩm mang theo bên người, đây là trước khi đi hắn lột được từ chỗ Đại trưởng lão của Thẩm gia, chất lượng cũng không cao cấp, thế nhưng cũng có một số hiệu trị liệu nhất định với những loại vết thương bình thường, dù sao bên trong rừng tối hoang vu, cỏ cầm máu cũng không phải là loại vật phẩm đắt giá.
37 Chủ nhân của cái sạp hàng bên cạnh thật sự không nhìn nổi hành động này của hai người, mặc dù nói về quan hệ giữa một số Ngự Quỷ sư với ngự quỷ, chuyện sờ sờ ôm ôm mập mờ, cũng không hiếm lạ, nhưng nhìn ngự quỷ kia còn hơi nhúc nhích một chút cái eo thon, tay của Ngự Quỷ sư kia không cẩn thận liền trượt tới một địa phương khác… Thế nhưng đang ban ngày ban mặt, có thể lo lắng đến suy nghĩ của người cảm thụ sao? Không sai, hình ảnh như vậy nhìn qua cho người ta cảm giác tốt đẹp, dù sao nhan trị cũng cao, vóc người rất tuyệt… Thế nhưng liên quan tới hạt châu nhỏ có bề ngoài xấu xí bị lấy đi, hiện tại gã đang vò đầu bứt tai rất muốn hỏi cho rõ ràng a!
Thấy thế nào cũng cảm thấy cái ngoạn ý kia, khá giống…
“Xin hỏi…” Chủ sạp bên cạnh mặt dày đi tới.
38 Các tộc nhân đứng ở xung quanh cúi đầu không nói, tựa hồ là đang suy nghĩ xem khả năng theo như lời nói của Viêm Thanh thì có thể tên Ngự Quỷ sư kia đang theo dõi bọn nó ở phía sau hay không, muốn xác định vị trí cụ thể của thôn xóm của chúng nó?! Lúc này vài quỷ tộc đã chạy đến cửa thôn để thăm dò, không phải chúng nó cố ý lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, mà là do sau khi viên hoàn điều khiển quỷ tộc xuất hiện, phần lớn quỷ tộc không thể không sử dụng các loại suy nghĩ khác nhau để phán đoán tâm lý của con người.
39 Bởi vì ngược sáng, cho nên mọi người đều không thể nhận ra ngay lập tức người đến là ai.
“Đúng, hơn nữa sau khi đứng ở khoảng cách gần để quan sát, nó tạo cho ta một loại cảm giác vô cùng cường hãn, cũng không phải chỉ biểu hiện ra ngoài để người ta nhìn, xác thực lạnh lùng đến mức khiến người khác phải nhún nhường không dám nói chuyện, bất quá so với những người ở trong thôn ta thì nó nhìn qua vẫn rất tốt.
40 Ô Minh cùng Viêm Lam ở trong phòng thương lượng chuyện của Lục Chiến, cảm thấy được ngày mai hành động luôn là tốt nhất, quỷ tộc vốn không phải là một bộ tộc thích kéo dài thời gian, chúng nó từ trước đến giờ đều yêu thích ra tay tốc độ để lấy phần thắng, nếu như có thể sớm giải quyết vấn đề, chắc chắn sẽ không để nó kéo dài lâu quá một giờ.