41 Tầng mười Bạch tháp, ánh sáng tản ra từ cửa sổ rộng lớn đối lập với bóng tối ở bên ngoài, sau khi đặt chân lên trên đó, liền nhìn thấy một hành lang dài hiện ra giống một khối đá cẩm thạch trọn vẹn, không một khe hở, phảng phất giống như bộ dạng ban đầu của cái hành lang này vốn là một hòn đá, lúc Thẩm Tu đặt chân lên trên, có thể cảm nhận được một loại độ ấm thoải mái xuyên qua đế giày, cũng không cảm thấy lạnh lẽo, đây là nham thạch được lấy từ khu địa vực đặc thù, cũng chỉ có ba tòa bạch tháp ở Không Đảo mới có đủ tài lực để mua một loại đá lát sàn sang quý như thế.
42 Lúc Tần Nhị cùng với các đồng bọn trong đội ngũ bắt đầu đi từ tầng hai lên phòng nghỉ đã là đêm khuya, Ninh Hải Sinh bởi vì là lần đầu tiên ngồi thuyền, tuy rằng gắng gượng vượt qua đại dương, thế nhưng thân thể vẫn cảm thấy yếu nhược như trước, cho nên không đi nghe bài giảng, sau khi làm xong nhiệm vụ quét tước vệ sinh, liền lập tức lên tầng mười vào phòng để nghỉ ngơi, mà Tần Nhị cùng với những người còn lại đầu tiên là cẩn thận những buổi giảng bài miễn phí công khai của bạch tháp dành cho Ngự Quỷ sư, tận lực biểu hiện sự tồn tại trước mặt các đạo sư, cố gắng trở thành đệ tử quan môn của một đạo sư nào đó, phương thức biểu hiện cũng muôn hình muôn vẻ, bát tiên quá hải, các hiển thần thông.
43 Câu trả lời thẳng thắn dứt khoát như vậy, là chuyện mà mọi người không ngờ trước được, trong tình huống bình thường, không phải là nên đồng ý, hoặc là do dự một hồi, suy tư trong chốc lát sao… Ít nhiều cũng phải nhìn vấn đề tình cảm của người trong cùng một phòng, hoặc là thể diện của bản thân mới đúng! Cá nhân lợi hại thì có cái gì tốt, đối với người mới mà nói, quá cao ngạo thường thường sẽ sống không lâu, có bao nhiêu anh tài ngút trời cứ như vậy mà chết đi trên cái tự đại của bản thân mình, trong gia tộc nào cũng đều nghiêm túc giáo dục qua điều này!
“Thật sự là người không có lòng cảm thông…” Lý Dịch nhíu mày, khoanh tay, sắc mặt bất bình hộ, hoàn toàn ngược lại với cái biểu tình xem thường tên ngự quỷ bị thương của vài phút trước, gã nói “Người có năng lực, cần phải trợ giúp đồng bạn mới phải, ngươi xem Ninh Lập Sơn vẫn không chịu bỏ qua tên ngự quỷ kia như thế, giúp người khác tốt hơn không tốt sao?”
“Đúng vậy, Thẩm Tu, trước đây ngươi hiển sơn không hiện thủy (N/A: đại khái là ko lộ liễu bộc lộ đó) nhất định là người có chút tài năng, không bằng… Liền giúp một chút? Mọi người đều là cùng đi trên một con thuyền đến đây, sau này sẽ có rất nhiều chỗ cần chiếu cố lẫn nhau.
44 “Đồng tộc của ngươi chết rồi, ngươi lại thờ ơ không động lòng?” Ninh Lập Sơn trừng tên quỷ tộc lúc này vốn dĩ không nên nói lời vô nghĩa, ở trong mắt gã, cái loại sinh vật không có gì thú vị này giống như một khối bánh mì khô khốc, không thích liền ném là được, lúc nào đó lại đi mua một khối, cái loại hàng này thông thường vốn rất tiện nghi, thích hợp hay không cũng không quan trọng, cho nên Ninh Lập Sơn không có một chút nào băn khoăn nói với tên ngự quỷ kia “Quỷ tộc vốn là giống loài có tính cách bạc bẽo lạnh nhạt, không nghĩ tới còn có loại quỷ không có tâm như ngươi, so sánh với ngự quỷ của ta, quả thực chênh lệch cách xa vạn dặm!”
Thẩm Tu im lặng nhìn tên Ngự Quỷ sư kia đang nỗ lực nói sang chuyện khác, vốn dĩ hắn định trực tiếp nói cho người phụ trách trong bạch tháp rằng đồng bạn trong phòng này có khả năng âm thầm đi làm gì đó, chờ bạch tháp phái người lại đây điều tra, sau đó mọi chuyện đều không liên quan đến hắn, Thẩm Tu kéo quỷ tộc trầm mặc im lặng đến bên cạnh mình, phi thường nghiêm túc dựa theo nội dung của [Ngự quỷ trụ cột] vươn ngón tay, sờ sờ môi mỏng của đối phương.
45 Không Đảo cao hơn mặt biển rất nhiều, khí hậu ấm áp, bốn mùa như xuân, đại đa số các kiến trúc trên đảo cũng không hề thấp bé, mà ba tòa bạch tháp trên đảo mang tính biểu trưng cho mỗi phái cơ hồ muốn xuyên thủng tầng mây, không khí của tầng cao nhất mỏng manh, so với các tầng ở dưới mà nói, nhiệt độ cực thấp, bất quá ở bên trong bạch tháp, vẫn là một mảnh không khí ấm áp như mùa xuân.
46 “Đăng kí làm ngự quỷ chính thức hay vẫn là để ở ngự quỷ lâm thời?” Trần Phong thuận miệng hỏi một câu, ở trên Không Đảo, số lượng ngự quỷ mà Ngự Quỷ sư có khả năng nắm giữ cũng không bị hạn chế, hơn nữa quy củ cũng khác một trời một vực với các thành thị nhỏ vô danh, đại hội hợp phối hay các loại linh tinh gì đó sẽ không xuất hiện ở đây, Ngự Quỷ sư chỉ cần có thể chế phục ngự quỷ, đồng thời đeo cho nó viên hoàn ngự quỷ là có thể lôi nó đến bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư đăng kí.
47 Cổ tay trống không, cảm giác cũng chẳng có gì khác biệt, bất quá chỉ là thiếu đi một món đồ, hắn một lần nữa đắp kín chăn, thấy tên ngự quỷ của mình thỉnh thoảng liếc mắt nhìn cái vòng màu đồng xanh này, tựa hồ cảm thấy rất hứng thú, liền thuận miệng hỏi “Ngươi thích cái này?” Vừa rồi nghịch ngợm lâu như vậy, còn không cẩn thận tháo nó ra, xem ra là quỷ tộc này cảm thấy màu sắc của cái vòng tương đối đặc biệt hơn một chút.
48 Một lão nhân chòm râu trắng như tuyết, tiên ý phiêu phiêu cất bước đi tới, tốc độ kia nhanh đến mức không giống với một người đã bước tới tuổi già, lão nhìn Ô Minh tựa hồ là một gương mặt mới, bất quá điều này không quan trọng, chỉ cần là từ khu hỗn chiến ở bên trong rừng tối đi ra đây, liền có thể nhận thức cái con heo vàng kia! (N/A: vâng, anh Tu nhà ta được gọi là lợn vàng)
“Vị tiểu huynh đệ này.
49 Nếu như không nhìn ở góc độ nam nhân này có thể ở trước mặt Hải Thanh đại sư, trấn định tự nhiên đặt câu hỏi, hơn nữa Hải Thanh đại sư tựa hồ đối với hắn cũng có hảo cảm, Trần Phong cũng không đến nỗi đặc biệt đưa ra ý tốt.
50 Tập kết đội ngũ, vào lúc xế chiều, trước khi mặt trời lặn, chạy tới bên trong khu vực rừng tối, bởi vì thời gian khẩn cấp, cho nên phái Ngự Quỷ sư không để cho mọi người nghỉ ngơi thêm nửa ngày nữa mới xuất phát, mà là dẫn toàn bộ mọi người tiến vào biên giới của quỷ giới, lao vào trong bóng đêm, loại hành động vào buổi tối này luôn mang theo rất nhiều thương tổn bất ngờ, nguy hiểm ở khắp mọi nơi, địa vị của Trần Phong tuy rằng không thấp, thế nhưng dẫn đầu là một Ngự Quỷ sư trung cấp được tỉ mỉ lựa chọn tên là Tắc Văn, Ngự Quỷ sư cấp sáu, khoảng cách với Ngự Quỷ sư cao cấp còn cách một bước nữa mà thôi, nghe đâu gã đã bước nửa bước chân vào trong cánh cửa Ngự Quỷ sư cấp bảy, đột phá thăng cấp chẳng qua chỉ là vấn đề sớm hay muộn!
“Mọi người cẩn thận một chút, người ở phía sau đuổi kịp, chúng ta phải tìm tới thôn xóm kia trước khi trời sáng, tận lực không để cho chúng nó có thời gian chuẩn bị phản kích.
51 Nhân số của đội ngũ này có tới hơn một trăm người, ngoại trừ Ngự Quỷ sư, đương nhiên còn có Đấu Linh và Thuật Sĩ, chỉ có điều, người của liên minh Đấu Linh tự họp thành một nhóm, cùng lắm là sau tách ra để bảo vệ vài Ngự Quỷ sư thân thể yếu ớt, nhưng nếu muốn nói chuyện hòa thuận vui vẻ khẳng định cần một đoạn thời gian nhất định, còn Thuật Sĩ thần bí càng giống thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, nếu như có thể may mắn gặp được một lần, đều là một chuyện đáng để khoe.
52 “Thẩm Tu, nguyên lai ngươi thật sự cũng đi đến đây a. ” Tần Nhị đang ở trong đám người mà Thẩm Tu đi qua, nhìn thấy gương mặt quen thuộc, không khỏi cảm thấy buồn cười, gã chào hỏi, nói “Làm sao, đi xem chúng ta sắp đạt được công lao?”
Thẩm Tu liếc mắt nhìn gã, không phản ứng.
53 Lúc này, Viêm Lam không xác định được nó có cần phải tiếp tục giả chết nữa hay không, nhưng mà cảm giác đồng tộc duy nhất có thể đáng tin lại không chút khách khí lấy ngón tay đâm vào vị trí trí mạng của nó… Đồng thời hướng dẫn chủ nhân của nó ra tay đeo vòng điều khiển quỷ.
54 Thẩm Tu lặng lẽ liếc mắt nhìn cái hố đất tối đen như mực kia, nghĩ nghĩ, bỏ rơi ngự quỷ cùng cố ý phóng sinh tuy rằng ý nghĩa khác nhau, nhưng kết quả lại giống nhau, hắn nhếch nhếch đuôi lông mày, nói với mọi người “Không ngại, không cần lo lắng cho ta.
55 “Bọn họ đến. ” Một tên quỷ tộc mặc quần áo đơn giản, vóc người hơi thấp chạy nhanh đến, sắc mặt ngưng trọng hô to “Giống với những gì Ô Minh miêu tả, đội ngũ hơn một trăm tinh anh, số lượng Đấu Linh rất nhiều, còn có một tên Thuật Sĩ.
56 Hành động lần này của phái Ngự Quỷ sư cuối cùng đều thất bại, không phải bọn họ không muốn tiếp tục thảo phạt quỷ thôn kia, thật vất vả tìm được vị trí, há có thể cứ như vậy dễ dàng bỏ qua, thế nhưng vì bảo mệnh… Mọi người cuối cùng vẫn lựa chọn một con đường buông tay nhiệm vụ, một chữ, chạy!
Tắc Văn bị che chở ở chính giữa, cùng với gã, còn có tên Thật Sĩ cấp hai, vừa bắt đầu uy phong lẫm lẫm, chuẩn bị đại sát tứ phương, một giây sau liền bị đại quân của quỷ tộc làm cho sợ mất mật, nhóm Đấu Linh đem hai vị nhân vật trọng yếu bảo hộ ở vị trí an toàn nhất, Trần Phong cũng chỉ có thể hơi hơi đi gần sát ở bên cạnh, còn đám người mới thì càng không cần phải nói, tên Ninh Hải Sinh kia, nghe đâu sợ đến tè cả ra quần, hiện tại còn đang kéo Lý Dịch cùng với Trương Kim không chịu buông tay, vì vậy ba người tiếp tục lảo đảo bò lết đi theo phía sau đội ngũ, cũng không ai để ý tới.
57 Tắc Văn rất không muốn đi gặp Hải Thanh, bất quá gã cũng không còn cách nào khác, đẳng cấp của người ta cao hơn mình vài cấp bậc, cấp sáu cũng chỉ thuộc về hàng ngũ trung cấp, chờ đến khi lên cấp bảy mới có tư cách hò hét, gã cúi đầu đi vào tầng cao nhất ở bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư ở Không Đảo, lúc đi ra, đầu gã cũng sắp muốn chôn vào trước ngực.
58 Hải Thanh từ rất lâu trước kia, khi mới thành danh, leo lên địa vị cao nhất của bạch tháp phái Ngự Quỷ sư trên Không Đảo, liền ít có cơ hội nổi giận, người ở tại cảnh giới này, coi trọng nhất chính là ôn hòa nhã nhặn, hữu dung nãi đại… (N/A: đại khái là bao dung, rộng lượng đó) Lão nhân thở dài một hơi, nhìn thiệp mời trong tay, chau mày, sắc mặt âm trầm đến mức có thể chảy ra nước, gương mặt già nua một khi đã nghiêm túc lên, hoàn toàn không còn hình tượng hòa ái dễ gần của lúc trước.
59 Quỷ Vương đăng cơ?
Trước tiên không bàn đến việc cái từ ‘Quỷ vương’ này được sinh ra bằng cách nào, cũng không nói đến cái loại hành động hiếm thấy như ‘đăng cơ’ này làm sao lại xuất hiện, chỉ cần biết tổ chức Thánh Minh sắp có động tác lớn, liền khiến cho rất nhiều cao nhân ẩn sĩ trên Không Đảo nhất thời dồn dập xuống núi, tụ tập lại một chỗ, nghiêm túc thảo luận.
60 Thẩm Tu không chớp mắt một cái, đi vào quán cơm, sau khi vừa mới thảo luận chuyện thiệp mời, đổi được một tấm thẻ khách quý từ chỗ Hải Thanh đại sư, đủ cho hắn tiêu xài một đoạn thời gian.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Dị Năng, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 73