41 “Mộ Dung Phong, tôi còn muốn!” Tần Mộc lần thứ hai giơ chén lên.
Bên này Tiêu Dật hàm súc hơn một chút, chỉ cầm đũa, ngẩng đầu lên, đôi mắt to đen nháy yên lặng nhìn về phía Mộ Dung Phong.
42 Lấy lại tinh thần Trần Minh đưa mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp, không chút do dự đồng ý yêu cầu của Tiêu Dật, dù sao Tần gia có đầu tư một phần bộ phim này, trở về tìm bọn họ chi trả……
Bàn xong hợp đồng, Tiêu Dật còn nghiêm nghiêm túc túc ký tên, sau đó ấn một dấu tay nhỏ bé hồng hồng lên.
43 Những sinh vật có lỗ tai không lỗ tai toàn bộ hiện trường đều nhất trí lựa chọn im lặng, nhìn bầu trời xem không khí, chính là không có ai nhìn hai vị trung tâm của sự kiện, đặc biệt nữ minh tinh không hay ho kia, Mạc Tinh cúi đầu nhìn y phục trên người mình, nhớ lại quần áo lúc sáng mặc tới phim trường, không khỏi âm thầm may mắn đang mặc chính là phục trang……
“Tiêu Dật, Tần Mộc!” Cùng một tiếng hô to non nớt, một thân ảnh nho nhỏ tròn vo chạy về phía Tiêu Dật.
44 Mặc dù sau lưng Chu Cầm có chỗ dựa, cũng tuyệt đối không thể làm mất lòng tiểu tổ tông trước mặt này, chỉ có thể cắn răng nuốt máu, trên mặt càng thêm yếu ớt đáng thương, trong lòng cũng đã mắng Tiêu Dật mấy lần.
45 Mặc dù trước khi ngủ có cảm thấy khó chịu, nhưng một khi ngủ rồi, chuyện gì cũng không nhớ rõ. Thấy không, chỉ trông chốc lát, hai thân mình nhỏ bé trên giường liền xê dịch a xê dịch, tới khi quấn quýt lấy nhau.
46 Mắt thấy Chu Cần đã chảy máu, mọi người cuối cùng cũng trở nên căng thẳng, đối với nữ minh tinh, khuôn mặt dùng kể kiếm sống, nếu bị thương, tiền đồ cơ bản cũng không còn.
47 Cuối cùng Chu Cầm vẫn được vào ở phòng bệnh cao cấp, nhóm trẻ có thể tùy hứng, có thể không để ý những chuyện khác, nhóm người lớn lại không có thể như vậy, Trần Minh càng không thể như vậy, tốt xấu lúc trước Chu Cầm cũng được Lục Hiểu Minh tự mình đưa tới trước mặt hắn, điệu bộ cũng đủ thấp.
48 Tần Thái Nhiên vừa lòng mà gật đầu:“Ngoan, Tiểu Phong, cậu đem Tần Mộc về nhà đổi quần áo, sau đó chuẩn bị quà tặng, chờ phóng viên tới, tôi đem Tần Mộc qua xin lỗi.
49 Chu Cầm cắn chặt răng, Tần Thái Nhiên thật sự là đem mọi chuyện đều nói ra, phóng viên này đều là lão bánh quẩy, gió chiều nào theo chiều nấy, cũng không biết ngày mai sẽ viết như thế nào đâu! Lục Hiểu Minh cũng thật là, không biết Tần Thái Nhiên tự mình đến đây! Cái này thật sự thua thiệt rồi.
50 Vào ban đêm, Tần Thái nhiên vẫn trả phòng bệnh, mang hai đứa nhỏ về nhà.
Vì muốn gần gũi với hai đứa nhỏ thêm một chút, Tần Thái Nhiên nhận trọng trách tắm cho hai đứa nhỏ, trước tiên lột sạch quần áo của Tần Mộc cùng Tiêu Dật, đặt vào trong bồn tắm, sau đó cũng cởi sạch quần áo của mình bước vào.
51 Bốn phía lặng ngắt như tờ, yên lặng đến nỗi cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy, tầm mắt mọi người yên lặng xoay quanh một lớn một nhỏ.
Đôi mắt đào hoa của Bạch Ức Hàn chỉ khi đóng phim hay ca hát mới lộ ra cảm xúc, giờ phút này cũng không còn có sự lười biếng không xem ai ra gì, mà là hơi kinh ngạc cùng ý cười thản nhiên.
52 /6
Mắt thấy ngày quốc tế thiếu nhi mỗi năm một lần cũng sắp tới, tâm trạng Tần Mộc càng ngày càng tốt, thường thường còn có thể đắc ý mà hát vài câu hát thiếu nhi, rốt cục có một ngày, Tiêu Dật nhịn không được tò mò.
53 53 Thủ đoạn của tiểu thúc [5]
Trần Minh yên lặng nhìn trời, hắn nhớ rõ mình hoàn toàn không có cho bọn nhỏ ăn kẹo! Tại sao vẫn bị gọi danh hiệu “đại thúc”?
Trần Minh vốn nghĩ rằng phân đoạn này của Bạch Ức Hàn cùng Tiêu Dật phải quay vài lần, không nghĩ rằng một lần liền ok, hiệu quả còn cực kỳ tốt, tuy rằng Tiêu Dật múa kiếm cũng không quá hoàn mỹ, nhưng hắn tin tưởng sau khi hậu kỳ chế tác xong, mọi thứ không hoàn mỹ cũng biến mất, đứa nhỏ này diễn thật sự rất tốt.
54 Sau đêm đó, trong đoàn phim đã xảy ra một ít thay đổi nhỏ, thay đổi này ở thái độ đối xử của mọi người với Tiêu Dật, lúc trước mọi người chỉ là đơn giản rất thích đứa nhỏ vừa quật cường vừa đáng yêu, mà bây giờ, trong sự yêu thích này lại pha trộn một ít thứ khác.
55 Họp báo lần này thành công không thể nghi ngờ, nhưng mà sau sự thành công đó Tần Thái Nhiên hao tổn bao nhiêu nhân lực tài lực cũng không biết được.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, trên báo chí, internet đều là hình ảnh của Tiêu Dật, nhưng mà những hình ảnh đó đều là khuôn mặt nhỏ nhắn lúc nghiêm túc, lúc nhíu mày, lúc tức giận, giống như ông cụ non, nhưng vẻ quật cường đáng yêu này hoàn toàn khác với Tần Mộc, độ manh nháy mắt lật đổ một đám người.
56 Buổi sáng Bạch Ức Hàn không có lịch quay, nghe được Tiêu Dật nổi thủy đậu, liền phấn khởi, chuẩn bị chút đồ liền đến bệnh viện, lúc vào phòng bệnh, nhìn thấy Tiêu Dật đang nằm ở trên giường, mắt to ướt át, đôi mắt còn có chút đỏ ửng khả nghi, trên da thịt mềm mại phủ đầy chấm đỏ, chính giữa cái mũi khéo léo cũng có, khi nó khụt khịt mũi sẽ chuyển động theo, bộ dáng kia quả thực dễ thương cực kỳ, ngay cả với Bạch Ức Hàn, cái người không thích trẻ em cho lắm cũng nhịn không được muốn nhéo nhéo.
57 Mộ Dung Phong nhanh chóng xốc Tần Mộc đang sững sờ qua một bên, không ngờ động tác người nọ nhanh hơn, thấy kiếm đầu tiên không trúng, trường kiếm đổi hướng, đuổi về phía Tần Mộc, Mộ Dung Phong trong lòng kinh sợ, lập tức lùi nhanh về phía sau, không gian trong phòng bệnh cũng không lớn, mới lui vài bước đã không lui được nữa, kiếm kia vẫn đuổi sát không buông, ngay lúc sắp đâm vào Tần Mộc, cánh tay Mộ Dung Phong trầm xuống, nghiêng người sang bên cạnh, kiếm kia liền sượt qua cánh tay hắn, có tiếng vải bị cắt qua, một tia máu bay giữa không trung.
58 “Tiểu Dật, trên người anh đau, trên người Mộ Dung Phong cũng đau! Đều đau muốn chết!” Thấy ba người kia đi rồi, lại có Tần Thái Nhiên làm chỗ dựa, Tần Mộc lập tức lăn lộn trên sô pha khóc lóc om sòm.
59 “Tiểu Dật, em có đói bụng hay không? Anh mang món ngon đến cho em đây. ” Tần Mộc vừa vào cửa liền ồn ào.
Lúc này trên người Tiêu Dật đang ngứa vô cùng, Tiêu Thần đang cầm thuốc Đông y bôi lên chấm đỏ trên người cho nó, nghe được tiếng Tần Mộc, tay run lên, lập tức đổ không ít thuốc Đông y lên người Tiêu Dật, xuôi theo da thịt nó, toàn bộ chảy lên chăn.
60 Tiêu Thần không chịu cởi quần áo ở trước mặt mọi người, cuối cùng, Từ Văn Khiêm đành phải cùng hắn đi vào WC, chờ bọn họ đi ra, trừ Đa Nạp, những người khác đều đã ngủ.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100