361 Ngón tay Phượng Thiên Vũ nắm chặt, mặt có chút trắng, hắn liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt: “Thiếu nợ thì trả tiền, nàng xô Anh Lạc công chúa vào nước, nhất định phải trừng phạt.
362 Nàng ở hiện đại, đọc không ít tiểu thuyết hậu cung, nữ chính đều là ở trong lãnh cung, khi đó nàng còn nói ta mà xuyên qua ở lãnh cung rồi, sẽ bắt nó biến thành ‘nóng cung’! Thêm chút hoa cỏ, chỉnh thành nhà cấp bốn.
363 Long Phù Nguyệt chậm rãi đưa tay lên đầu rút ra một cây trâm, nhẹ nhàng cười: “Biện pháp này đơn giản đến không thể đơn giản hơn, giết chết người hạ cổ, cổ độc trong người ngươi đương nhiên sẽ được giải….
364 “Cái gi?!” Điềm nhi nhất thời sửng sốt “Phù Nguyệt, sau lưng người còn có vết thương không thể đụng nước, với lại…. Với lại trên lưng ngươi hình như còn có chút thuốc mỡ…”Long Phù Nguyệt thản nhiên nói: “Ta biết, chính là muốn rửa thuốc mỡ đi.
365 Dù gì cũng chỉ là vết thương ngoài da, sau năm ngày vết thương đã bắt đầu kết vảy, nàng cũng có thể xuống giường đi lại. Trong năm ngày này, mỗi đêm Phượng Thiên Vũ đều tới, mỗi lần đều ngồi thật lâu mới rời đi.
366 Long Phù Nguyệt cười nhẹ: “Vương gia quá khen, không biết ngài đến có chuyện gì?”Phượng Thiên Diệp hơi cau mi: “Phù Nguyệt sao lại xưng hô vương gia xa lạ như vậy? Gọi ta Thiên Diệp là được rồi.
367 Xoay người đi vào trong nhà. Phượng Thiên Diệp kinh ngạc đứng tại chỗ, ánh mắt biến ảo không ngừng, thì thào nói: “Phù Nguyệt ta sẽ không buông tay…. ”Gian kế của hắn đã bị nàng bóc trần, trong lòng hắn lúc này cũng có chút hỗn loạn, nhưng lại không có gan tiến vào phòng nàng, cuối cùng đành thở dài một tiếng, chán nản rời đi.
368 Cửa phòng mở ra, ánh mặt trời theo chân người cùng nhau tiến vào: “Phù Nguyệt, ta đến đưa nàng ra ngoài. ”Long Phù Nguyệt quay đầu liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Đi đâu?”Môi của nàng nhếch lên chút chê cười: “Ngươi sẽ không nhanh như vậy đã đem ta tặng cho người khác chứ?”Cả người Phượng Thiên Vũ cứng đờ, trong mắt là một mảnh bi thương.
369 Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, nàng muốn trừng phạt ta đến khi nào? Ta phải làm thế nào để nàng trở lại là tiểu nha đầu thông minh hoạt bát tinh linh cổ quái đây?Buổi tối, hắn đều ở lại chỗ Long Phù Nguyệt nghỉ ngơi, nhưng lại không dám chạm vào nàng.
370 Vật kia phát ra hồng quang, tựa hồ là thập phần hưng phấn, nó ngọ nguậy bò đến ngực nàng, đông ngửi ngửi, tây ngửi ngửi, trên đỉnh đầu hai con mắt nhỏ chuyển động nhanh như chớp, bỗng nhiên cúi đầu, chui vào!Trán Long Phù Nguyệt nháy mắt toàn mồ hôi lạnh, vẻ mặt cực kì thống khổ, nàng cắn chặt răng, không dám nhúc nhích, cái loại đau đớn này là đau đến tận xương tủy, thậm chí nàng còn cảm nhận được con trùng kia chui vào trái tim nàng, uống máu ở bên trong……Sắc mặt Long Phù Nguyệt càng ngày càng trắng, cuối cùng có chút phát xanh.
371 Hắn đương nhiên biết, Anh Lạc công chúa rơi xuống nước, là do Phụ Hoàng tỉ mỉ an bài. Việc xảy ra mấy ngày trước, tuy rằng hắn cố ý lãnh đạm Long Phù Nguyệt, nhưng vẫn phái tâm phúc chú ý đến nhất cử nhất động của nàng.
372 Anh Lạc công chúa cắn cắn môi, từ trong lòng lấy ra một bình bạch ngọc nho nhỏ “Đây là thuốc cao tốt nhất của Ngọc Hành quốc, tỷ bôi một chút sẽ không để lại thẹo đâu.
373 Lão hoàng đế kì thực cũng rất buồn bực, việc lần đó do ông ta tỉ mỉ an bài, ông ta biết tình cảm mà nhi tử dành cho Long Phù Nguyệt, vốn định thông qua chuyện này nhốt Long Phù Nguyệt lại, ép nhi tử cưới Anh Lạc công chúa, nhi tử nếu nhất định không chịu, ông ta sẽ mặc kệ nhi tử có thương tâm hay không cũng muốn xử tử Long Phù Nguyệt, trừ đi hậu hoạn.
374 Nàng ta lại không có võ công, căn bản không thể xông vào. Lại một ngày trôi qua, nàng ta đang thoát y chuẩn bị đi ngủ, cửa phòng đột nhiên bị một mãnh lực cực mạnh đẩy ra.
375 Nàng lắp bắp kinh hãi, mở choàng mắt, chỉ thấy Phượng Thiên Vũ mấy ngày không gặp đang đứng ở đó, trong tay bưng một chén canh màu hồng thổi vù vù: “Ngoan, mau uống thuốc.
376 Nhưng vừa rồi hắn truyền nội lực cho nàng, lại không phát hiện có nội thương, rốt cuộc là tại sao? Hay là—-Khúc mắc của nàng còn chưa được cởi bỏ?“Phù Nguyệt, thực xin lỗi là ta lãnh đạm với nàng, kì thực ta chỉ muốn giận nàng một chút mà thôi, cũng không phải không nhớ nàng….
377 Hắn cố gắng đè nén cảm giác vui sướng trong lòng: “Phù Nguyệt, nàng tìm ta có việc gì? Nàng xem, hiện tại ta còn chút chuyện bận, lát nữa nói chuyện có được không?”Long Phù Nguyệt giật mình một cái, nhẹ nhàng đáp ứng: “Được.
378 Giải cổ? Trong lòng Phượng Thiên Vũ trầm xuống, đủ mọi cảm xúc tràn lan, giống như vui mừng nhưng lại lo lắng, cũng không rõ là loại cảm giác gì: “Nghĩ như thế nào lại muốn giải cổ cho ta?” Long Phù Nguyệt cụp mắt xuống, thản nhiên nói: “Như thế nào? Ngươi không muốn sao?”“Ta…….
379 Trong mắt của Long Phù Nguyệt dường như có chút ánh sáng chợt lóe, nàng từ trong ngực lấy ra một lọ thuốc, mở nút lọ, một con vật bộ dáng giống con đỉa chui ra, vật này bây giờ có màu sắc đỏ tươi, giống như đã uống no máu.
380 Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ , trong đôi mắt lại có trăm ngàn cảm xúc xẹt qua, nàng cắn môi, tự thoát áo của mình, đem con sâu kia đặt ở trước ngực, con sâu kia ngửi thấy mùi máu lại tự động chui vào.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100