401 Long Phù Nguyệt thông minh mỹ mạo, người vừa thẳng thắn lại đáng yêu, lại là người ở bên cạnh Cổ Nhược đại vu sư, trong hai năm này nam tử quay chung quanh ở bên cạnh nàng cũng là thật không ít.
402 Dương Cẩn Hiên cũng làm một cái mặt quỷ, nói : “Phù Nguyệt, nàng nên gả ột người trong hai huynh đệ chúng ta là được. Ha ha. . . . . . ”Hắn vẫn chưa ha ha xong, Long Phù Nguyệt tay dùng một khúc gỗ cạnh đó gõ một cái vào đầu của hắn: “Nói nhăng cuội gì đấy? Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, ta mới không lấy chồng làm Vương gia đâu.
403 Cười cười nói nói , Long Phù Nguyệt tiếp tục nướng hai con thỏ, ánh đỏ rực rỡ của ngọn lửa làm sáng bừng lên khuôn mặt của nàng, hai mắt nàng như sao, khóe môi mỉm cười, tướng mạo của nàng không phải xinh đẹp nhất , lại luôn luôn làm cho người ta cảm giác hai mắt tỏa sáng.
404 Cách bọn họ cách đó không xa, trên một ngọn cây đại thụ, một người phiêu phiêu đứng đó. Một thân áo trắng ở trong gió tung bay. Giống như tiên nhân đứng ở nơi đó.
405 Thanh âm này trầm thấp mà hơi khàn khàn, còn mang theo một tia hơi run run. Thân mình Long Phù Nguyệt nhất thời cứng đờ, ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi một tiếng thét chói tai: “Nàng là người hay là quỷ?”Người đang ôm nàng dĩ nhiên là người vừa rồi đang đứng trên ngọn cây!Cây kia cách bọn họ có khoảng vài chục trượng, mà cây kia cũng cao đến mấy trượng , tại sao chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, người này đã đến trước mắt mình rồi?Không phải là lệ quỷ chứ? ! Nha, không nghĩ tới lệ quỷ cũng có thể xinh đẹp như vậy.
406 Ở trên chiến trường hắn làm gương cho binh sĩ, đấu tranh anh dũng, càng nguy hiểm hắn càng xuất hiện ở nơi đó, cố tình là muốn đánh thắng trận, kỳ thật ở chỗ sâu nhất trong nội tâm còn có một ý tưởng cam chịu, muốn cứ như thế mà chết trận sa trường để quên đi, đó cũng coi như một loại giải thoát.
407 Cho nên hắn liền vận dụng khinh công thượng thừa bắt đầu tìm kiếm chung quanh trong phạm vi ba mươi dặm ở ngoại ô…Hắn tìm nàng gần như phát điên, lại không nghĩ rằng nàng đang ở chỗ này cùng hai người nam nhân nhàn nhã nướng thức ăn, thổi sáo ca hát!Không ai có thể hình dung trong tích tắc chợt vừa thấy nàng , hắn kích động suýt nữa ngất đi, bắt lấy đại thụ bên cạnh, móng tay nhập vào thật sâu bên trong thân cây.
408 “Cược, đánh cược gì? Ừm, cái kia, ngươi buông ta ra trước , ngươi ôm ta như vậy, rất… rất kì lạ, ta cũng không phải bách hợp…”Ôm ấp này quen thuộc quá, làm cho nàng có một loại xúc động muốn rơi lệ không hiểu được, nàng lắc đầu, lại lắc đầu, không dám nhìn đôi mắt đầy mị hoặc kia: “Buông, ngươi buông.
409 Mà trong hai năm, nàng cũng nghe nói không thiếu công tích vĩ đại của hắn. Giết người không chớp mắt, ở trên chiến trường có thể so sánh cùng Tu La(*).
410 Nghe được câu hỏi của hắn. Long Phù Nguyệt bật thốt lên: “Hắn là bằng hữu của ta, ta không cần biết ngươi là Tu La hay là sát thần, ta tuyệt không cho ngươi hại bằng hữu của ta!”Thân mình Phượng Thiên Vũ lung lay nhoáng lên một cái, hắn cười buồn bã: “Bằng hữu? Nay, ta ở trong mắt của nàng ngay cả bằng hữu cũng coi như không hơn sao?”Thân hình hắn chấn động, thanh đoản kiếm này liền bắn ra ngoài, hắn thuận tay tiếp được, máu tươi cũng lập tức chảy ra.
411 Máu tươi từ quần áo trước ngực hắn tuôn ra ào ạt, giống như một đóa hoa sen màu đỏ đang từ từ nở rộ ra. Long Phù Nguyệt nhìn đến mất hồn, trong lòng không khỏi tê rần.
412 Nàng quét mắt nhìn hắn một cái, thầm nghĩ người trước mắt này giống như bị ma nhập vậy. Chỉ sợ mình nói hai ba câu cũng cùng hắn nói không rõ, xem ra vẫn nên mau chóng thoát khỏi hắn là chuyện tốt nhất.
413 Dương Côn Vũ nhíu mày, nói: “Sát Thần bỗng nhiên tới nơi này, chỉ sợ Khai Dương quốc cũng sắp gặp tai ương rồi!”Dương Cẩn Hiên nói: “Thằng nhãi này diệt nhiều quốc gia, Diêu Quang, Thiên Cơ, Ngọc Hành.
414 A a a a, không biết hắn đến bắt mình để báo thù một kiếm vừa rồi hay không?Phốc, phốc, phốc, thanh âm của kết giới vỡ tan liên tục truyền đến. Long Phù Nguyệt sợ tới mức suýt nữa chui vào dưới gầm bàn trốn.
415 Long Phù Nguyệt đem mọi chuyện nói ra rõ ràng, đem bí mật mình chôn dấu hai năm, nói ra tất cả. Nàng nghĩ đến Phượng Thiên Vũ sẽ không rõ, lại giải thích một câu: “Có lẽ ngươi yêu là nguyên chủ nhân thân thể này, ta.
416 Đốt ngón tay nắm lại gần như trở nên trắng bệch, sát khí vô hình từ quanh thân trào ra, quần áo trên người hắn phần phật bay lượn:“Đại sư huynh!” Từ miệng hắn lạnh lùng phun ra mấy chữ này.
417 Cánh môi Phượng Thiên Vũ gợi lên một nụ cười nhẹ: “Đương nhiên! Ban đầu sư huynh đệ chúng ta thường hay luận võ, cho tới bây giờ vẫn chưa thể phân ra thắng bại.
418 Phượng Thiên Vũ khép hờ ánh mắt, hình ảnh này thật châm chọc, thê tử của hắn đang thâm tình tha thiết quan tâm một người khác, mà hắn lại cũng không thể làm gì !Chờ hắn chiến thắng trở về? Cũng chính là chờ đợi trượng phu thất bại như mình đây bị thua sao.
419 Long Phù Nguyệt cắn răng một cái: “Chúng ta đây cũng đi tìm xem. ”Dương Côn Vũ hơi khẽ cau mày: “Ba người chúng ta võ công thấp kém, đi chỉ sợ cũng không giúp được việc gì, ngược lại sẽ làm cho đại vu sư phân tâm.
420 Nàng đương nhiên không hy vọng đại sư huynh bị thương, nhưng ở sâu trong nội tâm, cũng không hy vọng Phượng Thiên Vũ có việc. Tâm lý này chính nàng cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng lại phân tích không ra nguyên nhân.