181 Lam Tranh ôm cánh tay chỗ bị nàng nhéo, nói: "Đúng là nàng ghen tị mà, còn không chịu nhận nữa, đúng là nghĩ một đằng nói một nẻo, đau chết mất thôi. "Vũ Lâu nói: "Sao không đau chết ngươi luôn đi.
182 Vũ Lâu mở thư ra, chỉ thấy bên trên viết một đơn thuốc, cuối thư có lời nhắn của Phương Lâm: "Ta không dám cam đoan sẽ chữa khỏi cho cô, nhưng nếu cô tin ta thì cứ thử xem.
183 Một lát sau, máu mũi Lam Tranh không chảy nữa, Vũ Lâu lấy nước lạnh lau sạch vết máu cho hắn. Lam Tranh gối đầu lên đùi Vũ Lâu làm nũng: "Vừa rồi nàng cười gì thế? Có phải chê cười ta không?""Ta không có cười gì ngươi cả.
184 "Thật phiền phức" Lam Tranh đùa nghịch với một chú chim nhỏ có bộ lông xanh lục, cái mỏ đỏ au, lười biếng nói: "Sắp đến Trung thu rồi. "Vũ Lâu chỉ chăm chú cúi đầu đọc sách, làm ra vẻ không nghe thấy.
185 "Vậy là tốt rồi. " Vương Lân nói: "Vậy thì Vương gia cũng sẽ không cần hao phí tinh lực trên người nàng nữa, chuyện Thái Sơn động đất, ngài biết chứ?""Có nghe.
186 Hôm nay, Phi Lục ở phòng bếp sắc thuốc như mọi ngày, cô nhìn siêu thuốc sôi lục bục mà ngẩn người. "Phi Lục" Một tiểu tỳ nữ đi tới, có vẻ trước đây đã quen với Phi Lục rồi: "Cây trâm của ta không biết đâu mất, tỷ có nhìn thấy không?"Phi Lục nhìn quanh khắp nơi: "Không thấy.
187 Từ sau khi Lam Tranh tỉnh lại, các huynh đệ lập tức khôi phục lại thái độ sợ hãi và căm thù đối với hắn. Chuyện này cũng không trách được bọn họ, dù sao bóng ma trước đây cũng không dễ gì mà vượt qua được.
188 Tấn vương nhìn tên thị vệ vừa đi tới, thấy hắn kéo ria mép, tháo mũ xuống, hóa ra lại là Tần Vũ Lâu mà hắn ngày nhớ đêm mong. "Vũ Lâu" Tấn vương mừng rỡ: "Thì ra nàng luôn ở trong cung mà ta không biết.
189 Lam Tranh như bị sét đánh ngang tai, trong lòng bị thương tổn nặng nề: "Các người…… các người như thế là thế nào?""Lúc đó, hình như hắn vừa từ Liêu Đông quay về, sau đó lẻn vào khuê phòng của ta để nhìn ta.
190 Lam Tranh bệnh nặng, nhận được thánh chỉ sắc phong Thái tử, vì phải dự lễ sắc phong, nên từ sau khi ngã bệnh đêm Trung thu đến giờ, hắn mới lần đầu tiên bước ra khỏi Vương phủ.
191 Lam Tranh lấy cớ thân thể có bệnh, thường xuyên không lên triều, nhưng đối với chuyện chính sự thì hắn nắm rất chắc, không lơi lỏng chút nào, lúc nào cũng ra vẻ cúc cung tận tụy, dù chết cũng phải lo việc chính sự.
192 "Lam Tranh, sao thế?" Vũ Lâu nhận ra vẻ mặt hắn kỳ quái: "Có vấn đề gì à? Ngươi biết chiếc nhẫn này sao?"Vân Triệt nói: "Đây là chiếc nhẫn đệ nhặt được từ mộ cũ của Tô Tiêu, cũng không phải là đệ tặng cho Vũ Lâu tỷ tỷ đâu, huynh đừng hiểu lầm.
193 Vũ Lâu vẫn cho rằng lén lút đến Nạp Trữ các để xem trộm Khởi cư trú của hoàng thượng là một việc vừa nguy hiểm lại vừa nhàm chán. Cái gọi là khởi cư trú đó là tài liệu ghi chép lại những lời nói và việc làm thường ngày của hoàng thượng, sau khi hoàng thượng băng hà, sẽ được sửa sang lại cẩn thận để lưu lại.
194 Trong đầu Vũ Lâu vẫn còn vang vọng câu nói vừa rồi của Lam Tranh, nếu bọn họ là huynh muội…Nàng sẽ làm sao? Làm sao bây giờ……Nụ hôn của hắn nóng cháy, ấn xuống môi nàng, mang theo cảm giác nóng bỏng của lửa Địa ngục.
195 (Từ chương này, mình sẽ sửa xưng hô của Vũ Lâu với Lam Tranh là ta/ huynh nhé. Vì coi như Vũ Lâu đang nghĩ Lam Tranh là anh của mình. Với cả, đổi dần đi, chứ từ ngươi mà bộp cái sang chàng thì hơi bị shock ^o^)Sắc mặt Vũ Lâu trắng bệch, nàng cũng chẳng quan tâm đến chi tiết Lam Tranh nghe lén cha con nàng nói chuyện nữa, cả người lạnh như băng.
196 "Tuy cha ta biết chân tướng, nhưng thiên hạ rộng lớn như vậy, biết tìm ông ở đâu bây giờ? Nếu bị những quan binh khác bắt được trước thì…" Nghĩ đến cha mình đang là tử tội, nàng lại muốn khóc.
197 Gã thái giám kia giương mắt khiếp sợ nhìn Lam Tranh, không dám nói gì, đến lúc hắn nhìn sang Hoàng hậu, được Hoàng hậu cho phép, hắn mới cúi đầu nói: "Rạng sáng nay, nô tài nhìn thấy Tần Vũ Lâu mặc y phục dạ hành màu đen, từ bên ngoài trở về, không biết nàng đi đâu……" Nói xong, hắn không dám nhìn phản ứng của Lam Tranh, cả người run lẩy bẩy.
198 Hắn vừa hôn xuống đã khiến Vũ Lâu ngẩn người, mắt nhìn chằm chằm hắn. Lam Tranh rời khỏi đôi môi mềm mại của nàng, cười: "Nụ hôn của ta lạnh lắm hay sao, mà lại làm nàng đông lạnh thế này.
199 Tần Vũ Lâu bị thái giám kéo từ Chiêu Đức cung ra thẳng cửa cung, giao cho hộ vệ nhét vào xe ngựa trục xuất khỏi Hoàng cung. Tiểu thư đi rồi, Phi Lục cũng bị Thái tử hạ lệnh đuổi ra ngoài.
200 "Ôi, ta còn nghe nói là hai chân nàng ta nát vụn hết, nha hoàn ngày xưa của nàng phải đi ăn xin để kiếm tiền xem bệnh cho nàng đấy. " Một người ra vẻ thần thần bí bí nói: "Nghe nói, da thịt nàng ta bị thối rữa hết, như không còn đường sống nữa ấy.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 30