1 Màn đêm bao phủ khu rừng tạo nên sắc thái mị hoặc mơ hồ. Ánh trăng lập lòe tản ra màu sắc kỳ dị. Từng nhánh cây xao động tạo nên những cái bóng mờ mờ ảo ảo không rõ như những cánh tay múa vũ.
2 Chơi với cô nhóc cả một mùa hè , cậu lại phải đi học rồi , không thể trách được dù sao độ tuổi này chính là ăn và học nga. Mà này cũng là do cậu quyết định cương quyết không đồng ý gọi lão sư dạy học tại nhà , xét về độ tuổi cậu tất nhiên học tiểu học , nhưng những bài Phổ thông cậu còn làm được thì đối với cậu mà nói đó chẳng là việc gì.
3 Sau cuộc trò chuyện với Tề Mặc Hiên , Hoắc Minh Long cũng không có ý định trở lại lớp học. Một đường đi đến hoa viên sau trường , rẽ vào thư viện , lên lăng các là nơi yên tĩnh dành cho các học sinh đọc sách , cậu rẽ vào một gian phòng bên phải , đây là một trong những cấm địa , cũng là một trong những nơi bí mật của trường này – Phòng hiệu trưởng.
4 Lau nhẹ nước mắt vương trên khuôn mặt trẻ con mũm mĩm của cô nhóc , cậu cười cười. “ Tiểu Thiên nói là phải giữ lời. Không được rời xa Long biết không?” một câu nói của cô nhóc làm con tim cậu lại chảy tràn trong ấm áp , cảm giác có một người luôn quan tâm mình rất tốt , bây giờ cậu đã tìm được người đó.
5 “ Long giận chú Hoắc sao?” ngồi trong phòng tắm của Hoắc trạch , vừa cọ mình cho cậu nhóc , Tiểu Thiên vừa cất giọng hỏi. Nói thật không hiểu vì sao cô nhóc lại thấy mình đã phạm một sai lầm gì đó , không , là biết mình đã phạm phải một trong những quy định của Tiểu Hoắc.
6 Tác giả: Tử Vi Bạch SắcBeta: Ngân LunaTrời đã hửng sáng rồi, đáng lẽ vào giờ này sẽ có người gọi cô nhóc dậy, nhớ đến tối qua cậu nhóc bấm bấm máy tính suốt đêm có lẽ giờ này vẫn còn ngủ.
7 Tác giả: Tử Vy Bạch SắcBeta: Ngân Luna“ Cạch cạch!” Vào lúc này cửa phòng mở ra…Hoắc Minh Long vừa quay đầu sang nhìn liền hóa đá… Cả thân hình nhỏ nhắn, mặc váy áo màu đen viền trắng, mái tóc dài uốn lọn phần đuôi được buộc lên hai bên, trên đầu cài một băng rôn màu trắng thắt nơ, bên dưới là áo sơ mi màu đen tay dài hơi rộng, cổ tròn, phía trước là một cái tạp dề hình trái tim màu trắng thắt một cái nơ to ở đằng sau, phủ lên trên chiếc váy xòe viền trắng, tất chân đến gối và một đôi giày búp bê cỡ nhỏ ôm trọn đôi bàn chân xinh đẹp.
8 Để lại hai người ngây ngốc đứng đó, Hoắc Minh Long ôm cô nhóc vào trong thư phòng, ở đó có hộp sơ cứu. Lấy bông gòn nhỏ cùng một ít thuốc sát trùng xoa lên đầu gối đang rướm máu của Thuần Hi Thiên, ngón tay nhỏ mảnh khảnh nhẹ nhàng khử trùng vết thương, sau đó lấy một miếng băng cá nhân chuyên dụng kích thước lớn gần bằng 3 ngón tay băng lại, rồi hơi ngẩn lên nhìn khuôn mặt nhỏ bé của ai kia.
9 Biết người gọi đến ình là Mộ Lăng , Hoắc Minh Long biết chuyện bên kia đã thu xếp ổn thỏa , nhấc ống nghe , khóe miệng hơi kéo lên. “ Mộ thúc. ” bàn tay xinh đẹp với những khớp xương cân đối , vừa thon dài vừa với lấy một cây bút gần đó , kéo một tờ giấy.
10 Sáng hôm sau , chưa đến 7h30’ sáng , trong phòng họp báo dưới tầng một của tập đoàn Thần Long đã không còn chỗ ngồi. Phóng viên chen chúc nhau tranh giành vị trí thuận lợi , vì hôm nay có thể họ phải cố gắng lấy được thông tin có thể nói là nổi bật nhất của nền tài chính nước Y trong suốt 20 năm qua , nhưng họ đến sớm hay muộn thì đúng giờ mới bắt đầu nội dung họp báo.
11 Buổi họp báo sau đó rất nhanh được kết thúc, tất nhiên cánh nhà báo thu nhặt được toàn thông tin nóng sốt nhưng đổi lại họ tất nhiên không có cơ hội công khai những điều đó.
12 Tác giả: Tử Vy Bạch SắcBeta: Ngân LunaNgày 25 tháng 10, hôm nay là ngày sinh nhật của Thuần Hi Thiên, thời tiết bây giờ đã se lạnh, bên ngoài lá thu đã đỏ rực một mảng cùng với những cành cây khẳng khiu lá vàng xơ xác như những ngọn đuốc khổng lồ vươn lên trời cao.
13 Tác giả: Tử Vy Bạch SắcBeta: Cảnh NguyệtNgẩng người nhìn bầu trời đêm dần dần hửng sáng đằng Đông, Hoắc Minh Long cúi đầu nhìn thứ trong tay mình, con ngươi lam lạnh lùng một mảng, nhấn dãy số đã khắc sâu vào đầu mình.
14 “ Con không cần lời xin lỗi của ba. Được, ba muốn đi theo ma ma thì ba đi, nhưng con khẳng định với ba, trừ phi con bất lực chứ không con nhất quyết không để cho ba chết một cách dễ dàng như vậy.
15 Tai tổng khu của Hắc Long bang là một khu tầng hầm rộng lớn bên dưới một biệt viện phong cách Châu Âu nằm ở mạng phải sườn núi ven thành phố A. Trời đã về chiều ánh nắng vàng tản mát trên tường trắng làm nổi bật căn biệt viện nguy nga.
16 Tác gủa: Tử Vy Bạch SắcBeta: Cảnh Nhi“ Hà Tiêu. . . ông cũng có thể nói được những lời này. Lật bài rồi?” Giọng nói thanh lãnh, hờ hững vừa cất lên mọi người trong căn phòng tatg lễ đều im phăng phắc, ngay cả hít thở cũng chợt cảm thấy khó khăn.
17 Những ngày này , Hà Tiêu trãi qua đầy khó khăn. Không phải là ông ta chưa từng nghĩ đến khả năng là Hoắc Minh Long che dấu người của mình , nhưng không ngờ số lượng và thực lực lớn như vậy , hơn cả là lại còn ẩn nắp rất sâu.
18 Người đàn ông mặt áo đen dẫn Hà Tiêu theo mật thất đi đến một vùng khá xa , ra đến địa điểm khá vắng , hai người đồng thời bước lên xe một mạch chạy thẳng rồi mất hút trên con đường ra ngoài ngoại ô.
19 Trong căn phòng giam u tối, ẩn sâu trong nội bộ bang Hắc Long vang lên những âm thanh sắt nhọn của kim loại va vào nhau, mặc dù âm thanh này rất nhỏ nhưng trong màn đêm yên tĩnh cùng với thứ ánh sáng lập lòe chỉ duy tập trung chiếu rọi một nơi duy nhất trong căn phòng này.
20 Lại một cái năm năm. . . Khung cảnh bên ngoài Hoắc trạch là một cảnh nắng ấm dịu nhẹ , dát vàng lên khung cảnh xanh mơn mởn của biệt uyển. Trong vòm cây tiếng chim hót líu lo, dưới sân lão quản gia đang phân phó mọi người dọn dẹp.