1 Thượng thần đại nhân, biến! Chương 1: Thả rắm mất lễ nghi Nàng là con gái của Phương Chính, thương nhân bán lương thực kinh thành, thuở nhỏ đọc đủ thứ thi thư, nữ công thêu vá không cái nào không tốt.
2 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 02: Keo kiệt đến tận xương Phương Chính cảm thấy, ông đã làm một cuộc mua bán cực kì hoang đường rồi. Tên sai vặt thì tráng kiện, công tử thì không chịu lộ mặt, còn keo kiệt phô trương đến tận xương.
3 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 03: Lan công tử không thích nói chuyện phiếm? Lúc chính thức bắt đầu vẽ tranh là giờ ngọ ba ngày sau. Đông đi xuân tới, giờ cũng là lúc tuyết đọng tan hết, cây cối đâm chồi.
4 Thượng thư đại nhân, biết! Chương 04: Cái ô cũ nát Sau khi chuyển giao cái trâm đồng kia đi, Phương Uyển Chi rốt cục cũng không còn rối rắm chuyện tư thế nào mới được nữa.
5 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 05: Thích sao Ở Thượng kinh, so ra thì không an nhàn bằng trấn bên, dù sao cũng là dưới mí mắt quân chủ, chuyện gì cũng sẽ trở nên vô cùng khó đoán.
6 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 06: Con khỉ vớt trăng. Mưa xuân quý như dầu, vài trận mưa lớn đổ xuống, đất trời như một bức tranh được gột rửa hong khô, vạn vật thức tỉnh, cỏ xanh mơn mởn vươn mình đón ánh mặt trời rực rỡ.
7 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 07: Không mở miệng cũng không lên tiếng Bì Bì nghĩ, gia nhà họ đúng là không tim không phổi. Trong khi mấy vị chủ tử trong cung kia sắp đạp vỡ cả cửa phủ, gia lại có phần thanh nhàn ở đây giận dỗi với tiểu cô nương.
8 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 08: Tráng sĩ ở đâu ra? Phương Uyển Chi bày ra vẻ ngồi coi kịch vui. Nhưng hiển nhiên là Lan Khanh không cho nàng cơ hội này.
9 Thượng thư đại nhân, biến! Chương 09: Không tắt thở thì đứng dậy đi Căn nhà tranh ở Ngọc Trần Phụng Uyển vốn không có chút thể diện nào, ngoài tấm biển bằng gỗ tử đàn và hai con sư tử đá bên ngoài ra thì đây hoàn toàn là một viện xá nông gia.
10 Chương 10: Nhà có ‘Đố phụ ‘ Lưu Lễ hàng năm đều sống ở quân doanh, tuy không phải là thiên tài quân sự nhưng cũng có một thân hữu dũng, vóc người to lớn, cánh tay tráng kiện đưa lên vỗ vai Bì Bì.
11 Chương 11: Cô phương sứ kình thưởng Phương Uyển Chi được Bì Bì đánh xe ngựa đưa về Phương phủ. Không phải là chiếc xe ngựa cũ nát của Ngọc trần phụng uyển, toa xe rất rộng, rèm cửa cũng là loại vải vóc tốt nhất.
12 Chương 12: Ta có bệnh Ngày cứ thế vô vị trôi qua, sau sự kiện vỡ đồ hôm đó, hầu như Phương Uyển Chi từ chối mọi tiêu phí ở Ngọc trần phụng uyển. Nàng tự mang theo mấy thứ cần thiết, phòng khi khẩn cấp có thể lấy ra.
13 Chương 13: Đại tráng và Vương Thủ Tài Ngày xuân mưa cũng nhiều hơn, lúc Phương Uyển Chi mang ô giấy đến Ngọc trần phụng uyển, Lan Khanh hai mươi bảy tuổi đang ngồi xổm bên góc tường nhà mình nhìn chăm chú một vật gì đó.
14 Chương 14: Nữ tử có chồng có thể làm gì? Phương Uyển Chi nghĩ, con cọp này chắc là do nương của hắn làm ra. Nàng định khen khả năng thêu thùa của lão phu nhân, nhưng lại không thể dối lòng nên đành lảng sang chuyện khác.
15 Chương 15: Ta không có Gió muộn hơi se lạnh, Liên các lão dần tản đi mùi rượu trên người, đột nhiên lại có một vấn đề đáng sợ. Hình như là, hắn bắt đầu nghĩ đến nữ nhân.
16 Chương 16: Giáo ‘Tử’ chi đạo Kể từ khi Vương Thủ Tài nếm qua một bữa cơm nhà nàng, nó liền nhận biết đường, tự chạy tới Phương phủ. Cũng không phải do món ăn Liên phủ không ngon bằng, mà là vì nha hoàn Thanh Liễu của Phương Uyển Chi cũng có nuôi một con mèo hoa nhỏ, sau khi ăn xong hai con mèo có thể chơi đùa một hồi.
17 Chương 17: Ta là người có tiền Liên Dụ mua cho Phương Uyển Chi một cây trâm, không chỉ đắt mà còn quý. Lúc hắn đưa cho nàng, thái độ có vẻ không tốt lắm, Phương đại cô nương từ chối mấy lần đều bị hắn ném lại nên không thể không thu.
18 Chương 18: Ta hẹn Phương Uyển Chi Phương Uyển Chi cất cây trâm Liên Dụ đưa vào một cái hộp nhỏ tinh xảo. Nàng không dám mang, cảm giác như sớm muộn gì cũng phải đưa trả lại.
19 Chương 19: Cái gọi là khí chất Lúc Liên Dụ cùng Phương Uyển Chi ra cửa, trên đường cái đã nhộn nhịp đông người, trang phục của người tộc Khu Xa rất đẹp, họ hòa thành một đội trên đường, vừa múa vừa hát, bộ váy rộng thùng thình xòe ra như đóa hoa đẹp nhất.
20 Chương 20: Thích náo nhiệt Phương Chính đã từng gặp Liên Dụ, trước đây không lâu, ông qua nhiều tầng quan hệ mới biết được chỗ hắn thường đến ăn cơm. Hành tung của hắn quả thật rất khó tìm, bởi vì thanh danh không tốt nên cũng ít khi ra ngoài.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 35