1 Mở đầu 1: Truyền thuyết về tộc Tuyết Nhan Bảy trăm năm trước, ở vùng biên giới phía Tây Nam trung thổ đại lục, trên núi Tuyết Nhan khí hậu lạnh giá, tuyết phủ quanh năm có một bộ tộc huyền bí sinh sống.
2 Chương 1: Hề Hề bỏ trốn Cha thối: Khi cha đọc được bức thư này thì con gái đã không còn ở trong cốc nữa. Bởi vì cha nói mà không giữ lời. Hôm qua rõ ràng cha đã hứa với mẹ sẽ không tranh giành bánh hạt dẻ với con nữa.
3 Chương 2: Các chủ Khê Vân các Tiêu Hề Hề bị một tiếng cười khẽ làm giật mình tỉnh giấc, tưởng rằng cha đuổi kịp nhanh như vậy. Mở mắt, trong một thoáng, nàng tưởng cha nàng đột nhiên trẻ lại… “Cha?” Nàng hỏi không khẳng định lắm, ngồi dậy trên lưng Nhị Nha, dụi dụi mắt.
4 Chương 3: Độc Cô băng băng Bởi vì muốn tới tổng bộ võ lâm đồng minh ở Giang Nam tất phải đi qua con đường này, nên việc làm ăn của Tụ Hiền lâu gần đây cũng náo nhiệt khác thường, đến đây nghỉ trọ đều là nhân sĩ giang hồ từ khắp bốn phương đổ về.
5 Chương 4: Đại Mao đuổi tới nơi Huynh làm tướng công của muội được không? Chưa từng gặp một nữ tử không biết xấu hổ như thế, Độc Cô Ngạn nhất thời ngẩn ra, nhìn vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú trên gương mặt non nớt màu mật ong của thiếu nữ [tác giả: thật ra Tiểu Ngạn Ngạn suy nghĩ nhiều rồi, nàng ta cơ mặt tê liệt, bất cứ lúc nào cũng nghiêm túc như thế…], hắn lạnh nhạt rút góc áo của mình về, lắc người trở về phòng, cũng đóng cửa sổ lại, bỏ lại Hề Hề đang đờ đẫn nhìn cửa sổ đóng chặt phòng hắn.
6 Chương 5: Huyện Tụ Vân sinh biến. Nửa đêm, vùng hoang vu, con đường nhỏ. Ánh trăng xuyên qua viền những đám mây dày đặc, chiếu xuống mặt đất những tia sáng nhợt nhạt, ảm đạm, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều cái bóng đang chầm chậm di chuyển.
7 Chương 6: Núi Tụ Vân Đó chẳng phải tiểu nhị của Tụ Hiền lâu sao? Vừa rồi rõ ràng hắn còn ở nhà trọ mà, vì sao lại chạy tới núi này? Tiểu nhị kia vào trong hang động một lúc lâu vẫn chưa ra, Hề Hề không khỏi có chút lo lắng hắn gặp nguy hiểm, vì trong hang động thường là nơi một số mãnh thú như sư tử, hổ sinh sống.
8 Chương 7: Đêm điều tra trong núi. Nghe bên ngoài truyền đến tiếng gọi mấy ngày nay đã trở nên quen thuộc, Độc Cô Ngạn giả câm giả điếc, ngồi bên cạnh bàn chậm rãi uống trà, trong đầu xắp xếp lại những đầu mối đã điều tra được trong hai ngày nay.
9 Chương 8: Một nhà Độc Cô Phỉ Mặc ngồi trong căn phòng trên lầu hai, nhếch mép cười nhìn tiểu nhị không ngừng bận rộn dưới lầu, và cả ông chủ liên tục gẩy bàn tính, mắt phượng khẽ đảo quanh, hai tay khoanh trước ngực, những ngón tay trái vô thức gõ nhẹ lên cánh tay phải, giống như đang nghe một bài hát dân gian vậy.
10 ~*~ Chương 9: Hang động bí mật. Đêm không trăng, gió lớn, rất thích hợp để làm chuyện xấu, cũng như theo dõi. Độc Cô Ngạn giả thành một người trong đoàn, cùng họ tiến vào hang động.
11 Chương 10: Giao chiến hỗn loạn Nàng đang hỏi Đại Mao, bỗng nhiên, một bóng người màu đen từ trước mái hiên xẹt qua, nhanh như chớp. Rất nhanh lại có một bóng đen nữa hiện ra, cuối cùng là một cái bóng trắng.
12 Chương 11: Quả cực lạc Trở lại Tụ Hiền lâu, nhà trọ vốn náo nhiệt, chỉ sau một đêm đã trở nên thật lạnh lẽo vắng lặng, khách trọ chẳng còn lại bao nhiêu, ông chủ và tiểu nhị cũng đã tự vẫn, giang hồ hiểm ác, thay đổi khó lường, mới sáng chiều mà đã khác.
13 Chương 12: Giấy thông hành Độc Cô Ngạn nhìn lại, thấy một gương mặt nhỏ nhắn màu bánh mật, biểu tình cứng nhắc, đôi mắt to tròn tràn ngập lên án. Hề Hề buông góc áo ra, rồi lại cầm lấy tay áo hắn lắc lắc: “A Ngạn, huynh định bỏ muội lại sao?” Độc Cô Ngạn nhăn nhó trong lòng, hắn từng nói sẽ dẫn nàng đi sao?! “Tiêu cô nương, tại hạ và cô chỉ là bèo nước gặp nhau, đưa cô đi cùng sợ rằng không tiện.
14 Chương 13: Thị trấn Kỳ Lân. Có giấy thông hành, thủ vệ quả nhiên không còn ngăn cản Hề Hề nữa, rất sảng khoái để nàng vào thành. Sau khi vào thành, Hề Hề phát hiện thành nhỏ này quả nhiên không giống bình thường, những người đi lại trên đường đều là những kỳ nhân dị sĩ, còn có đủ loại động vật, có những con vật thông thường như trâu, dê, lợn, ngựa, cũng có những con vật tương đối hung dữ như hổ, báo, sư tử, trăn, nhưng trật tự lại tương đối tốt, người cùng động vật ở chung cũng tương đối hài hòa.
15 Chương 14: Ô long* chiêu thân (thượng) * Ô long (乌龙) ý là hồ đồ, chấp nhất. Ở cổ đại, ô long ý chỉ một con chó trung thành tận tâm; ở hiện đại, trong tiếng Anh, ô long được hiểu là “own goal”, ý là tự có mục tiêu, suy nghĩ riêng, có thể là khác với số đông.
16 Chương 15: Ô long chiêu thân (hạ) Chuyện kể rằng khi tháp Kỳ Lân đang lúc náo nhiệt tiến hành đại hội chiêu thân, Độc Cô Ngạn cũng đang truy đuổi một kẻ trộm.
17 Chương 16: Theo đuôi “A Ngạn, chúng ta sẽ đi đâu?” Hề Hề nhắm mắt theo sát bước chân của Độc Cô Ngạn. Bóng lưng hắn thẳng tắp, toàn thân bao phủ một tầng khí lạnh.
18 Chương 17: Phong trung Lăng Ba Độc Cô Ngạn đi tới chợ ngựa mua ngựa, chuẩn bị để lên đường đi tiếp, sau đó mới đột nhiên cảm thấy bên cạnh yên tĩnh hơn rất nhiều.
19 Chương 18: Thị trấn Xích Tùng Ba người cùng đi, tất sẽ có gian tình. Đặc biệt là tình huống hai nàng một chàng hoặc hai chàng một nàng, nhưng Hề Hề này hoàn toàn không coi là gian tình, nhiều nhất cũng chỉ coi như một bên tình nguyện.
20 Chương 19: Sâu hút máu Ở góc tường, hai người đó ngồi xổm xuống, giống như đang đào một cái lỗ, sau đó còn lấy ra một con dao nhỏ, cắt đứt cổ tay, nhỏ vài giọt máu xuống phía dưới, rồi vùi thứ gì đó vào, đợi khoảng một khắc sau mới đứng dậy định rời đi.