21 Trong ngực, cánh tay, cùng với ngón tay siết ở dưới cằm đều không giống với lần trước. Anh cực kỳ dùng lực, đầu lưỡi tham tiến tới, quấn lấy cô, quấy lên ham muốn mãnh liệt.
22 Tương Linh nhíu mày nhẫn nại, nơi âm vât cực kì ngứa ngáy, anh cố tình chuyển động vòng quanh, vài lần lướt qua mà không hề chạm vào, ngực lại cang khó chịu.
23 Xương cốt Tương Linh đều đã có chút tê dại, phía dưới giống như vẫn còn đang giữ nguyên hình dạng như khi ngón tay anh tiến vào, hơi hơi co rút.
"Cực kỳ thoải mái.
24 Tay Tương Linh vịn ở giá sách, bên tai là tất cả âm thanh khàn khàn phóng đại của anh, cô khép chặt hai chân, Lâm Thanh Khải xuyên vào càng nhanh, lúc bắn ra, anh áp sát tai cô mà rên rỉ một tiếng
Tương Linh bị âm thanh kích thích này làm cho nổi cả da gà,quyến rũ không nói nên lời.
25 Tương Linh bị anh hỏi, miệng theo bản năng phủ nhận: "Thật ra không phải. . . "
Cô không biết vì sao lại có chút cảm giác hổ thẹn.
Lâm Thanh Khải cười cười.
26 Đốt ngón tay khẽ vấn lấy lọn tóc của cô ra phía sau tai.
Hai người đi xuống lầu, giờ tự học giữa trưa đã tan từ lâu rồi.
Trên dân trường đều không có mấy bóng người, ánh mặt trời cũng bị những cành lá xum xuê che chắn tạo nên lốm đốm trên mặt đất.
27 Sau khi trở về, Tương Linh chột dạ một hồi lâu.
Bạn ngồi cùng bàn cố gặng hỏi về Lâm Thanh Khải nhưng Tương Linh ương ngạnh nhất quyết nói không biết là không biết.
28 Trên đường trở về, Tương Linh và bạn cùng bàn tách ra, không đi chung với nhau.
Hành lang bên này có điều hòa mát, không biết là vị kiến trúc sư nào đưa ra ý kiến thiết kế cây hoa tử đằng ở phía đằng kia thật phong cảnh hữu tình.
29 Bốn ngày sau thứ bảy hôm đó, thì bốn ngày Tương Linh tâm hoảng ý loạn.
Suy đi tính lại đứng ngồi không yên.
Thật sự là trong lòng cô vẫn đang rất có gắng, cũng biết sẽ có ngày hôm nay rồi, nhưng lại không nghĩ là sớm như vậy, đây là chuyện bạn giường cả đời đấy.
30 Khách sạn vô cùng ồn ào tiếng người.
Bọn họ nhiều người, cùng đi lên phòng đã đặt sẵn ở trên tầng hai. Lúc di lên trên đó gặp một toán người đi xuống.
31 Cái gì cô cũng không biết nữa, chỉ cảm thấy vô lực, toàn bộ đều dựa vào bản năng để đón hùa ý anh.
Răng môi mãnh liệt cắn mút nhau, Tương Linh quàng tay vào cổ anh, quần áo bị xốc lên, nội y căng chặt, tay anh lần mò theo.
32 Cô rên nhẹ, ôm chặt lấy anh, chưa bao giờ thân mật đến mức như thế này.
Lâm Thanh Khải vươn đầu lưỡi liếm ra phía sau tai cô: "Cảm giác như thế nào?"
Tương Linh ừm một tiếng: "Rất lớn.
33 Khoái cảm tràn ra toàn thân, Tương Linh nhịn không được rên rỉ: "Không cần" cô giống như đang bám lấy bè gỗ duy nhất trên dòng sông, gắt gao bắt lấy cánh tay của anh.
34 Thân thể vừa nặng vừa gấp gáp, Tương Linh bị lời nói của anh làm cho càng thêm hưng phấn, thân thể không chịu nổi dường như nằm sấp đến trên giường.
Lâm Thanh Khải áp xuống tới, tay phải đặt ở bụng dưới gần chỗ đó của cô, nâng cái mông cô hướng về phía trước đón ý nói hùa dương vật ra vào.
35 Gương phòng tắm rất lớn, chiếm hơn nửa mặt tường.
Bồn rửa tay lát đá cẩm thạch, phong cách giống như phòng khách sạn điển hình. Trên người Tương Linh không còn chút sức lực, bị anh đặt ngồi ở trên bồn.
36 Tương Linh nhịn không được phát ra âm thanh, cổ tay anh dùng lực tiến vào giữa hai chân, thậm chí có thể nhìn thấy ngón giữa của anh chọc vào, Âm vật bị lòng ngón tay ma sát trở nên cứng lên.
37 Lúc này đây giữa hai người tồn tại một thế giới nhỏ bé, yếu ớt, độc lập.
điện thoại của cô vang lên, Lâm Thanh Khải đang bước tới đó thuận tay cầm lấy cho cô.
38 "Tỉnh rồi?" Lâm Thanh Khải hỏi.
Tương Linh theo bản năng kéo chăn: "Ừm. " TUy nhiên cô đúng là giấu đầu hở đuôi, vươn tay ra tìm điện thoại: "Mấy giờ rồi?"
" Hơn mười giờ.
39 Chiều hôm nay nắng vàng ươm.
Cô chỉ có vài giờ đồng hồ thu xếp sách vở, sửa sang lại quần áo, còn phải làm cho xong bài tập làm thêm. Vội vội vàng vàng chuẩn bị ra khỏi cửa, đúng lúc cô vừa vặn tay kéo thì cửa cũng mở ra.
40 Bình thường cô rất ít làm người ta để mắt đến, nhưng lúc này nói chuyện này thì mỗi một sợi lông tơ trên cơ thể đều không được tự nhiên.
Lâm Thanh Khải trông có vẻ như thoải mái, nghe cô trả lời như vậy lại hỏi: "Vậy ở chỗ khác có khó chịu ở đâu không?"
Ngữ khí tự nhiên tựa như tối nay em muốn ăn gì vậy.