1 Tương Linh đối với Lâm Thanh Khải là nhất kiến chung tình.
Nói tới việc gặp được anh cũng rất tầm thường, học kỳ sau của năm nhất trường cấp ba, lúc đó là vào mùa đông, giờ giải lao cô đi xuống lầu còn anh thì đi lên.
2 Lâm Thanh Khải hơi do dự, cô gái trốn ở đằng kia nghe người ta xem phim tình dục, có thể trong sáng đến mức nào.
Anh hơi nâng chân, dùng mũi chân mở cánh cửa hé ra thêm một chút.
3 Tương Linh tránh đi tầm mắt của anh, Lâm Thanh Khải đưa tay xuống vuốt ve, côn thịt ngăn cách bởi chiếc quần lót hướng về tâm điểm giữa hai chân mà chọc chọc vào, cô nhỏ giọng rên rỉ, hạ thân càng ngày càng trướng.
4 Phòng học vắng vẻ yên tĩnh trở lại, sự kịch liệt vừa rồi cứ như là ảo giác.
Cao trào phun ra quá nhanh quá đột ngột khiến cho Tương Linh vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
5 Lâm Thanh Khải lườm cô một cái, nhàn nhạt nói: "Chẳng lẽ cô định để ướt như vậy mà đi ra ngoài sao?"
Tương Linh nghe vậy mới hiểu ra ý anh: "Tôi tự làm.
6 Tương Linh "ưm" một tiếng.
Trong khoang miệng anh nóng ấm, đầu lưỡi linh hoạt, cô thậm chí có thể cảm nhận được chiếc lưỡi thô ráp của anh đangtrêu đùa viên bi nhỏ trên nhũ hoa, da thịt cô trở nên nóng bỏng.
7 5. 1
Lâm Thanh Khải đứng ngược hướng ánh mặt trời, trên người mặc bộ quần áo rất chỉnh tề, nửa dưới lại đang dùng lực chọc cô. Côn thịt trước mắt to ra chảy ra chất lỏng trong suốt, anh thẳng lưng nhịp đều theo động tác nhấp nhô trên người cô.
8 Lâm Thanh Khải cười, dùng lực lớn hơn nữa mà cắn mút vú cô, một tay anh đặt lên chiếc vú bên còn lại, kích thích vuốt ve.
Phía dưới Tương Linh ẩm ướt, bởi vì anh dùng miệng ma sát liên tục hai đầu vú mà dâm thủy bên dưới chảy ra không ngừng.
9 Hai người đi ra từ cánh rừng, trong tay Lâm Thanh Khải chỉ còn một chai nước, anh mở nắp, đưa cho cô.
Tương Linh uốngngụm, anh lại ung dung lấy về.
10 Chỉ lướt mắt nhìn qua như vậy mà phía dưới âm đạo liền một phen tê dại.
Tương Linh nóng bừng mặt.
Bốp một tiếng, cô ném điện thoại lên bàn.
"Làm sao vậy?" Bạn cùng bàn khó hiểu hỏi, "Là tin nhắn của ai vậy"
"Chỉ là tin nhắn quảng cáo thôi.
11 Tương Linh nhắm mắt lại, một màu tối đen, thính giác vì vậy mà càng trở nên mẫn cảm, giọng nói của Lâm Thanh Khải dường như trực tiếp đi từ lỗ tai vào tận cùng các tế bào trong thân thể cô.
12 Buổi tối cực kỳ yên tĩnh, Tương Linh cảm nhận được nhiệt độ kèm theo từng lời nói của anh tựa hồ như ảo giác. Cô đặt đầu lên đùi, đáy lòng có chút xao động.
13 Trong lòng Tương Linh hơi ngập ngừng. Cô không tranh cãi gì, mà ngược lại lại có dũng khí đặt tay mình lên eo anh.
Quần áo của Lâm Thanh Khải là loại vải cao cấp mềm mại, từ trong lòng bàn tay cô có thể cảm thấy dường như cô đang trực tiếp chạm tới da thịt của anh, căng đầy ấm áp.
14 Anh cúi đầu, cắn vành tai cô.
Bàn tay phía dưới tiếp tục thăm dò vào trong, tại bắp đùi cô khẽ nắn bóp vài cái rồi bóp dần đi lên.
Hô hấp của Tương Linh nhanh hơn, cô cảm nhận được đầu ngón tay của anh đang đẩy quần lót ra rất rõ ràng.
15 Tương Linh lắc đầu, không đáp.
Mới vừa bắn ra, nhưng trong thân thể vẫn cảm thấy trống rỗng đến cùng cực.
Cô không quan tâm xấu hổ, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Khải, hai cánh tay nhẹ nhàng đặt trên cổ của anh.
16 Quy đầu rất lớn, thong thả chạm vào miệng tiểu huyệt.
Vừa mới tiến vào một chút, chỗ đó liền trở nên khó chịu, giống như là bị ai đó dùng răng cắn vậy.
17 Thân thể Tương Linh run lên.
Thân thể nhạy cảm vừa mới đụng chạm âm vật mà cô đã liền chịu không nổi, còn bị anh ma sát liên tục khiến cho hạ thân căng cứng lại.
18 Có chút dinh dính, kèm theo nhiệt độ nóng hổi và hương vị của anh.
Tương Linh bị sặc, nhịn không được ho khù khụ. Nhưng ngón tay của Lâm Thanh Khải vẫn giữ chặt gáy của cô, cảm giác xuất tinh dồn dập kích thích,anh không thể khống chế nổi mà than nhẹ một tiếng, dương vật run run tiếp tục hướng miệng cô mà liên tục đâm vào vài cái.
19 Não đại mất không khí đến ù ù, cô ưỡn thân thể để càng tiếp sát với anh. Hơ thở hai người cận kề, nụ hôn nhuyễn đến ái muội.
Cô thở hổn hển, lúc này Lâm Thanh Khải mới buông tha cho cô, hô hấp của hai người cùng chung tại một chỗ, anh hỏi: "Lần đầu hôn môi sao?""
"Vâng.
20 Mặt Tương Linh đỏ lên, tựa trán lên cửa sổ thủy tinh, nhìn bóng lưng anh đang rời đi. Bờ vai rộng rãi, thắt lưng hẹp lại, bước đi không nhanh không chậm, cả trái tim của cô như hồ đồ mất rồi.