41 Chỉ một chữ "thiên", nhịn không lập tức bấm vào phím gửi. Vừa gửi xong lại đổi ý, muốn thu hồi lại tin nhắn.
Lo lắng nhìn điện thoại một lát, hơn nửa tiếng sau Lâm Thanh Khải mới nhắn tin trả lờ cô bằng một dấu chấm hỏi.
42 Tay cô dọc theo lưng anh vuốt đi lên, ngửa cổ, một chút đón ý hùa.
Buồng thay đồ yên tĩnh, âm thanh ái muội vang lên vô cùng rõ ràng.
Cách một tấm cửa, người chủ trì đang rất nhiêt tình nói qua micro đầy vang vọng.
43 "Thật dâm. " Môi Lâm Thanh Khải đụng tới trên vành tai cô: "Vừa nhìn em như vậy đã nghĩ đè em mà thao. "
"Em còn phải biểu diên nữa. " Tương Linh nhỏ giọng: "Cần phải giữ sức.
44 Cô quay lại hội trường.
Tiết mục nhàm chán, cứ liê tục như thế thêm vài giờ nữa. Lúc này, thính phòng sớm bề bộn. Nơi nơi đều là chỗ trống, còn số người ngồi ở phía đằng kia thì đang tán gẫu cười hi hi ha ha.
45 Tương Linh vừa thẹn lại vừa khó nhịn, cúi đầu, môi đụng môi anh một cái.
Nhiên sau đó dường như đều là bản năng, từng tấc vào bên trong. Gặp sờ cái đã ra rồi.
46 Lâm Thanh Khải vừa cười, động thân hướng trong cơ thể cô dùng sức sáp hai lần.
"Sướng không?"
"Ưm. . . " Tương Linh khó nhịn đáp: "Rất sâu. " Âm cuối còn nhẹ như gió thoảng, thắt lưng bị anh nắm lấy, côn thịt trạc tiến vào.
47 Tương Linh đem đầu lưỡi áp vào thân bổng, cho dù ở trong miệng, thì căn này đã cực kỳ nóng, và cứng rắn.
Miệng bị thô trướng lên có một loại tâm lý khoái cảm kỳ lạ.
48 Lần trươc tuy cũng rất thoải mái, nhưng dù sao lần đầu tiên, cắm đến sâu như thế thì vẫn có điểm không tốt.
nhưng lần này rõ ràng là cảm giác ham muốn rất nhiều.
49 Cô thật sự muốn thử cảm giác được anh ôm ngủ vào buổi tối. Nhưng cô không phải là kiểu người không để tâm đến ánh mắt của người khác. Bạn cùng lớp đều đã nhìn thấy cô đi với anh *.
50 Ngày thứ hai, lúc tới căn tin ăn sáng thì Tương Linh đều cười toe toét, tâm hồn như đang nhảy nhót.
bạn ngồi cùng bàn nói nói cười cười ăn xong cơm, tìm vị trí ngồi, nghe ai đó gọi một tiếng *: "Tương Linh!"
Là bạn của Lâm Thanh Khải bằng.