281 “Em sao biết chứ, không phải do anh làm ra sao” Lâm Chỉ Vận mặt mày khó coi nói. “Anh cũng chỉ nghĩ cho em được mặt mũi chứ” Dương Minh rất vô tội nói.
282 Lúc Dương Minh đến, Phương Thiên đang xem Tv. Thấy Dương Minh tới, không để ý đến hắn, tiếp tục xem Tv. “A. . . . Phương lão, sao bác không để ý đến cháu?” Dương Minh cười hắc hắc nói.
283 “Được rồi, vậy con nhất định phải nói rõ với nó, phải nói luôn” Trầm Nguyệt Bình dặn dò: “Con gái phải biết cách tự bảo vệ mình. Đúng, có bao cao su không? Nếu không mẹ đưa cho con mấy cái mà dự phòng?”“Không cần.
284 “Dương Minh, mày có mang quà về cho Trần Mộng Nghiên không thế?” Trương Tân hỏi. “Có” Dương Minh gật đầu: “Đúng, Mộng Nghiên dạo này thế nào? Có động tĩnh gì không?”“Vẫn như vậy, hàng ngày ngoài đi học thì không tham dự chuyện gì khác” Trương Tân lắc đầu: “Lão Đại, mày phải mau nghĩ biện pháp hành động đi”“Mày nghĩ tao không muốn sao?” Dương Minh cười khổ nói: “Tao rất muốn tìm một điểm để tiến quân, nhưng không có cơ hội.
285 Dương Minh vui mừng, trong lòng thầm nghĩ Tiểu Ba tìm bạn gái đúng là có vẻ giống phu xướng phụ tùy. “Như vậy thì đi. Mày dẫn đường” Dương Minh mặc dù từ Tứ Trung đi ra, nhưng quán Kentuckey này mới mở, cho nên Dương Minh chưa đi đến bao giờ.
286 “Bỏ đi, không cần” Dương Minh xua tay nói: “Tao ăn no rồi, không muốn ăn nữa. Sau này nói với thằng em mày, không có việc gì đừng đến làm phiền em tao.
287 “Ồ, không có gì, ha ha, anh chỉ nhớ lại một vài chuyện trước kia” Dương Minh không khỏi cảm thán nói. Người là động vật có trí nhớ. Dù như thế nào thì Dương Minh cũng đã ở đây ba năm, cấp ba khác với cấp hai.
288 “Vâng, cô Triệu” Trần Mộng Nghiên vội vàng bưng đĩa đi tới: “Cô Triệu, sao cô lại đến đây ăn cơm?”“Hì hì, đừng gọi là cô giáo. Bây giờ hai ta đều là sinh viên, chị thi nghiên cứu sinh ở trường này” Triệu Oánh cười nói.
289 “Giữa hai người yêu nhau, điều gì là quan trọng nhất? Thế nào là yêu nhau” Trần Mộng Nghiên hỏi ngược lại. “Không phải, yêu nhau chỉ là tình cảm mãnh liệt ngắn ngủi.
290 Cẩn thận nghĩ lại, so với kĩ thuật đánh bài hôm qua, hoàn toàn là có thể dựa vào nhìn thấu, cho nên không cần nhớ nhiều kỹ xảo, như nhớ bài, tính bài.
291 “Đương nhiên biết, vừa rồi tao đã tiết lộ cho nàng!”Trương Tân đắc ý nói. “Tại sao lại là tiết lộ? Mày không thể nói trực tiếp sao?”“Trực tiếp nói bằng cách nào, nàng ta không có phản ứng với tao, trong khoảng thời gian này Trần Mộng Nghiên chỉ thích một mình, ngay cả tao và triệu tư tư cũng không nói chuyện”Trương Tân cười khổ nói : “Vì thế tao mới dùng tuyệt chiêu!”“Tuyệt chiêu gì?”Dương Minh bắt đầu có hứng thú.
292 Đây là lần đầu tiên ra tay với sát thủ, Dương Minh không thể không duy trì cảnh giác. Tuy rằng hai người thoạt nhìn rất kém, chẳng qua Dương Minh cũng không dám xem thường.
293 Tuy rằng không quá nghiêm trọng, cũng không ảnh hưởng đến hoạt động tay nhưng thật là khó nhìn! Nhất là hai tên đê tiện Trương Tân và Điền Đông Hoa, vừa nhìn thấy Dương Minh vào cửa, liền chỉ vào tay Dương Minh cười ha hả nói : “Haha, Dương Minh, mày đi nướng tay heo sao?”Dương Minh bấn mãn lắc đầu, buồn bực đi vể phòng, mở máy tính, đăng nhập yahoo.
294 “Vương Học Phạm, đối với người như mày không cần lịch sự!”Người được rồi là lão Ngô hung hăn nói. “Giáo sư Ngô Đồng Sơn, anh túm áo giáo sư Vương Học Phạm làm gì?”Tiếu Tình sửng sốt hỏi : “Còn không mau buông tay ra?”“Chủ nhiệm Tiếu, tôi không thể buông tay, tên này là một gián điệp! Tôi bắt được hắn!”Ngô Đồng Sơn nói.
295 “Cái này. . . ”Ngô Đồng Sơn ngượng ngùng buông cổ áo Vương Học Phạm ra, có chút không cam lòng, nhưng lại không dám làm gì. Chỉ nhìn chằm chằm Vương Học Phạm.
296 Cúp điện thoại, Vương Học Phạm bắt đầu có chút khẩn trương lên. “Chủ nhiệm Tiếu, cô làm gì vậy, có chuyện gì chúng ta từ từ giải quyết bên trong không được sao, tại sao còn phải báo cảnh sát?”Vương Học Phạm bắt đầu nịnh nọt : “Chuyện này vốn là giả, sao cô lại báo cảnh sát làm gì?”“Có phải giả hay không thì một lát biết, ông câm miệng lại!”Dương Minh không muốn lảm nhảm với hắn, hắn đã biết được sự thật, cho nên rõ ràng không muốn dây dưa với Vương Học Phạm.
297 Người càng biểu hiện quang minh lỗi lạc, càng không có chuyện gì, ngược lại càng lén lút càng làm cho người ta hiểu lầm. Tiếu Tình ở trong một nhà trọ đúng tiêu chuẩn độc thân, giống như một cái khách sạn vậy.
298 Làm sao bây giờ? Ý nghĩ đầu tiên trong đầu của Tiếu Tình là gọi điện nói cho Dương Minh biết, nhưng nàng lại sợ Dương Minh sẽ làm ra chuyện gì đó cực đoan! Thân thủ đánh nhau của Dương Minh có lẽ rất lợi hại, lúc du lịch có thể hù dọa người khác, nhưng bây giờ không phải đối mặt một người mà là toàn bộ tập đoàn Hùng Phong! Hơn nữa đối phương hoàn toàn có thể xét đến chi tiết Dương Minh, nếu biết hắn là một sinh viên, vậy thì sẽ gây phiền toái lớn cho hắn! Cho nên Tiếu Tình không nói chuyện này cho Dương Minh biết.
299 Chu Giai Giai trước kia đã cẩn thận tìm hiểu Dương Minh, biết nhà của Dương Minh ở trong khu xe đò Tùng Giang, cho nên nàng tìm một lý do đến gần trung học Hồng Kỳ.
300 Vốn muốn từ chối Vương Chí Đào nhưng nhìn hắn đi xa, Dương Minh lắc đầu bất đắc dĩ, xoay người về lớp, trực tiếp đi về phía Chu Giai Giai. “Hắn tới” Vương Tuyết phát hiện ra Dương Minh, vì vậy nhỏ giọng nhắc nhở Chu Giai Giai đang thu dọn gì đó.