21 Hắn ho khan vài tiếng, nhắm mắt lại gắng sức ho, thở hổn hển rồi từ từ mở to mắt ra. Những gì hán có thể nhìn thấy đó là những giọt mưa lất phất, bầu trời mù mịt, trong tầm nhìn một dặm như có luồng khói đặc tung bay lên khoảng trời không.
22 Dương Thu Trì quan sát trên dưới đúng thật đây là nữ cải nam trang rồi, nhìn thấy trên mặt có bôi một ít nhọ nồi màu đen, rất dơ bẩn không nhìn rõ mặt mũi nữa.
23 Dương Thu Trì quan sát trên dưới đúng thật đây là nữ cải nam trang rồi, nhìn thấy trên mặt có bôi một ít nhọ nồi màu đen, rất dơ bẩn không nhìn rõ mặt mũi nữa.
24 Ông lão đặt bút viết: “Người lập khế ước Quách Đại Long, người ở Thái Hồ- Hồ Quảng, do năm nay đói khát, sống lây lất qua ngày, đem con gái ruột là Quách Tuyết Liên, mười sáu tuổi, đặt giá là.
25 Dương Thu Trì lên xe tìm một cái bát, lấy nửa chén thịt thỏ trong nồi để sang một bên, sau đó xé nhỏ từng miếng thịt ra đi đến cạnh Quách Tuyết Liên nói: “Chỗ này lòi lõm không thể ngồi được, để ta đỡ nàng sang tảng đá kia nghỉ ngơi một lúc có được không vậy?"Quách Tuyết Liên nhẹ nhàng gật đầu: “Đa tạ lão gia.
26 Quách Tuyết Liên nhắm mắt, giọng run run nói: “Nô tì không được rõ nữa. . . "Đây là một chứng cớ để chứng minh, Dương Thu Trì cảm thấy không thể không làm rõ được, bèn nói: “Hãy để ta xem qua!".
27 Vào thành rồi, Dương Thu Trì há hốc mồm ngạc nhiên, nhìn thấy người dân đói tràn ngập thành. Ở ngã tư hai bên đường mọi người xô đẩy nhau hoặc ngồi hoặc nằm sóng soài, tầng tầng lớp lớp chồng chất nhau, chỉ còn lại một lối đi nhỏ dành cho người ta đi.
28 Trên đường đi những người dân bị đói đầy đường. Mắt nhìn thấy nhiều người dân đói thở thoi thóp ánh mắt vô thần. Cơn gió lạnh thổi qua làm run rẩy tay chân những người ăn mày.
29 Quách Tuyết Liên nhỏ nhẹ nói: “Lão gia đối với nô tì ân trọng như núi, nô tì suốt đời đi theo lão gia, không lấy ai làm chồng. ""Không thể làm thế được!" Dương Thu Trì đặt tay lên đùi nàng vỗ nhè nhẹ, "Chờ ta tìm được Băng Nhi rồi, sau khi chúng ta thành thân, ta sẽ tìm nhà gã chồng cho nàng.
30 Dọc theo đường đi cũng có những điểm không bình thường như trước. Mặc dù không nhìn thấy bất kì động vật nào, nhưng thỉnh thoảng lại thấy mấy con chuột xuất hiện.
31 Lão râu dê họ Tôn nhìn Dương Thu Trì và Quách Tuyết Liên nép sau lưng hắn, nhíu mày nói: "Nếu như các ngươi biết nghề ngỗ tác, như vậy thì tạm chấp nhận được, nhưng mà với hai người ngươi còn không đủ a!"Dương Thu Trì vội nói: "Đủ rồi, làm ngỗ tác thì một mình tôi cũng được, tiểu huynh đệ tôi chỉ phụ giúp thôi.
32 Tôn quản gia chề môi: "Cái đó ai mà không biết a, còn cần tới ngươi nói nữa sao? Nhà bếp chúng ta khi giết cá nóc chế tạo món ăn đều có mấy đầu bếp tương hỗ giám đốc tiến hành, trước giờ không dám lơ là.
33 Dưới tác dụng dẫn đường này, Lưu Dũng tướng quân và các hộ vệ đều gập người móc cổ ói, nhất thời tiếng nôn ọe vang lên khắp nơi, giống như tiến vào trong ao sen, ở đâu cũng có tiếng ếch oạp.
34 "Người ở ngoài phòng?" Tôn quản gia đưa mắt nhìn quanh, mặt hiện vẻ mù tịt. Dương Thu Trì ngẩn đầu nhìn lên trên, đưa miệng chu ra chỉ. Tôn quản gia như hiểu ra, chỉ lên trên hỏi: "Ngươi nói là hung thủ ở trên kia?"Một loạt tiếng loảng xoảng cất lên, Lưu Dũng cùng các hộ vệ rút đao kiếm ra chỉ lên đỉnh phòng.
35 Tôn quản gia nói: “Dương huynh đệ, phải chăng người đã phát hiện ra hành tung của hung thủ rồi?"Dương Thu Trì đang muốn lắc đầu, đột nhiên trong lòng nhất động.
36 Thật ra, vừa rồi Lưu Dũng vì không biết võ công của Dương Thu Trì như thế nào. Trong lòng nghĩ nếu mà đấu chưởng để thua thì chắc chắn sẽ mất mặt. Cho nên một chưởng của hắn xuất ra có đến mười phần công lực, tuyệt đối không có chuyện nương tay.
37 "Ta không sao. " Dương Thu Trì cười cười, lắc lắc đầu trịnh trọng nói: "Nhớ đó, sau này chỉ được gọi ta là biểu ca, nếu sau này có người phát hiện em là nữ, hai chúng ta sẽ bị tống cổ ra khỏi cửa, nói không chừng còn bị trị tội!"Quách Tuyết Liên vội vã gật đầu đáp ứng.
38 Dương Thu Trì không để ý điều này, ngâm nga một ca khúc nho nhỏ bước vào bồn tắm, từ từ ngồi xuống: "Ai da! Thật là thích a!" Hắn nhắm mắt hưởng thụ làn nước ấm vào buổi tối se lạnh đầu xuân này, đột nhiên cảm giác có một đôi tay nhỏ run run nắn bóp vai mình, biết là Quách Tuyết Liên, hé mắt nhìn nàng: "Em không cởi y phục tắm sao? Tướng quân đã chuẩn bị tửu yến, chúng ta không thể để họ chờ lâu quá.
39 Phó tiểu kỳ giật gấu áo hắn, nhỏ giọng nói: “ Tướng quân phiền nhất là người nào chậm chập lề mề đó, đã bảo các ngươi ngồi lên trên thì nhanh chóng ngồi đi.
40 Trước đó hắn đã mới một vòng hơn mười người, vốn dĩ mắt cũng đã say lờ đờ, chén này vừa uống xong, mặc dù trên mặt nở nụ cười nhưng trong đầu trời đất như nghiêng ngả, ngực và bụng như vị nước dội mạnh vào.