41 Bình tĩnh, phải bình tĩnh. Nó tự trấn an mình, lúc này biểu hiện của nó không hề hợp với thường ngày chút nào hết. Nó phải thật ổn định để điều tra người đã hãm hại mình chứ.
42 Mái tóc suôn thẳng được điểm xuyết bởi chiếc cặp tóc cũng là bông tuyết bằng bạc, ở giữa gắn một viên kim cương đen hình mặt trăng khuyết.
43 Một ngày nữa lại qua đi. Ngày hôm nay có thể rất ngắn hoặc rất dài đối với mỗi người. Ngắn có thể vì họ đã bỏ lỡ một việc gì đó, hoặc họ.
44 Gần như cả lớp (trừ nó, Windy và sáu thằng con trai) lao như thiêu thân tới chỗ Albert, chen lấn để được chạm vào thần tượng của mình.
45 Hôm nay tan học muộn hơn so với mọi khi thì phải. Tiết trời có vẻ âm u, hình như tối nay sẽ mưa. Giữa đông rồi, muốn ông Trời cho một trận mưa rào như đầu hạ thật khó biết chừng nào.
46 Hiện tại thì nó đã tới được bàn ăn đặt sẵn theo sự dẫn đường của nhân viên. Một bàn ăn cho bốn người. Nó khẽ nhíu mày, chả nhẽ còn ai nữa ngoài Chủ tịch Nguyễn sao? Dù sao cũng không quan tâm cho lắm nên nó bỏ qua, thuận tiện ngồi xuống chiếc ghế ngay bên và chờ đợi.
47 - Nếu muốn hỏi gì, xin tuỳ ý hỏi_ nó nhàn nhạt mở màn mặc dù mình sẽ là người bị tra hỏi, trong đầu hoạt động liên tục tìm cách đối phó, một lát sau còn bổ sung_ Nếu trong phạm vi, cháu sẽ trả lời hết, thưa Chủ tịch.
48 Trong lòng hắn bỗng giật thót, sao hắn lại thích nói những điều trái với suy nghĩ của mình như vậy chứ. Cho là hắn cố ý đi, nhưng thật sự cảm thấy có lỗi rất nhiều.
49 Hắn chạy thật nhanh đi tìm kiếm nó. Tự chửi mình phản ứng thật chậm chạp, ngay cả nó đi lúc nào còn không biết. Lao đi tìm càng ngày càng nhanh, hắn mặc kệ từng cơn gió lạnh giá táp vào mặt từng đợt.
50 - Sao. . . Anh biết?_ mặt nó chợt biến sắc nhưng rồi cũng tan nhanh. - Nếu tôi nói. . . Tôi là người biết rất rõ về cô, thì cô sẽ phản ứng như thế nào? Thần bóng tối vẫn giữ nguyên nụ cười, thản nhiên nói một câu khiến lòng nó chấn động.
51 Sáng sớm hôm sau. Nắng nhạt chiếu xuyên qua từng khe cửa, rọi vào căn phòng toàn màu đen và xám khiến cho chúng dường như có chút sinh khí hơn.
52 Windy với một bộ dạng không thể khủng khiếp hơn nữa ầm ầm xông vào phòng nó. Lần này cô nàng chẳng thèm để ý tới cái phong cách yểu điệu thục nữ chết tiệt gì đó nữa mà quát tháo chấn động cả phòng lên.
53 Buổi sáng hôm nay thật nhộn nhịp. Tư tưởng chơi lớn hơn học có khác, học sinh tới sớm hơn ngày thường rất nhiều. Ai ai cũng xúng xính trong những bộ cánh diêm dúa và rực rỡ, nhao nhao trò chuyện cười đùa.
54 "Còn ba phút bốn bảy giây" Bên trong tai nghe tàn nhẫn phát ra lời nhắc nhở. Albert muốn sống, muốn an toàn chuồn khỏi đây nha! Đám fan quá khích này sắp nhảy lên khán đài tới nơi rồi.
55 "Tiếp theo chương trình là phần biểu diễn của trường Star! Đại diện năm nay là Alice, ca sĩ tuổi teen khá được ưa chuộng trên thị trường âm nhạc Mĩ.
56 - Mấy cái lặt vặt thôi_ hắn cắt đứt sự thắc mắc của Key. Nếu nói chuyện hắn rảnh rỗi đi ngó nghiêng xem xét mấy chuyện linh tinh như vừa nói thì thật sự là một chuyện lạ thế giới.
57 Phần dự thi của SW bị đẩy xuống phía sau khiến nhiều người bất mãn nhưng cũng không biết làm thế nào. Cũng may, các tiết mục khác không tới nỗi tệ nên dịu bớt đi phần nào.
58 Một làn gió nhẹ thổi qua làm tà váy trắng khẽ bay bay, mái tóc mềm mượt vấn vít theo cơn gió. . . Đôi mắt nó khẽ cụp xuống, che phủ sắc tím huyền ảo bên trong.
59 Nó trở lại hậu trường trong trận vỗ tay như sấm dậy của khán giả. Nhưng có vẻ chủ thể của sự cổ vũ đó lại không nhìn thấy một tia vui mừng hay thoả mãn chút nào.
60 Chiếc xe Limousine đen phanh kít lại trước một cánh cổng lớn màu trắng toát. Cánh cửa này không đại diện cho sự sang trọng mà mang vẻ lạnh lẽo, âm u, bí ẩn kì lạ.