61 Khoảng mười phút sau, nó đi xuống tầng một. Hình như nó rất quen thuộc kiến trúc nơi này, bước đi không cần phải dò đường. Hắn và chàng trai lúc nãy đang ở đại sảnh, trên mặt ai cũng hiện rõ vẻ đăm chiêu.
62 Thực sự đó là người bảo hộ - Huyền Băng? Quá vô lý. . . Nhưng dù có khó tin tới đâu thì cũng là sự thật. Tử Dương mang theo chút bất đắc dĩ cúi người chín mươi độ về hướng nó, cung kính chào: - Huyền Băng! Tử Dương thất lễ.
63 Căng tin trường SW sáng hôm sau đó xảy ra thông tin chấn động có thể gây động đất sóng thần. Nói ra rất đơn giản nhưng lại làm cho toàn bộ nam nữ sinh trường SW ở đó khóc không ra nước mắt.
64 Cảm ơn Đó là câu duy nhất nó có thể nói với hắn vào lúc này. Hai hôm nay, mặc dù nằm trong dự tính nhưng vẫn phát tác quá lớn. Mọi việc đôi khi không thể mình nó gánh vác, cũng có lúc phải gấp rút tìm người hỗ trợ, nhiều nhất là hắn.
65 Một ngày trôi qua thật nhanh. Tối nay là bữa tiệc chia tay của Mi Yeon rồi. Hân Hân hơi trầm ngâm, tay vuốt ve cây xương rồng đầy gai nhọn.
66 Tiếng ly vỡ thanh thuý cùng câu nói khó khăn của nó ngay lập tức gây nhiều sự chú ý của mọi người. Tiếng bàn tán nổi lên ngày càng lớn, nháo nhác thành một đoàn, ánh mắt không ngừng liếc về phía bên này.
67 Bóng đen có vẻ đã biết trước nó sẽ nói như vậy nên không có phản ứng lớn. Bước chân vẫn chầm chậm tới gần, ánh sáng hắt vào hiển hiện ra một cô gái tóc vàng, bộ dáng có nét sắc sảo khá quen thuộc.
68 Thế Phong làm ra cái bộ dáng cợt nhả đáng ghét bỏ đó, mở miệng: - Thì ra em vẫn chờ anh sao? Vậy thì vinh hạnh cho Thế Phong này rồi.
69 Bị Thế Phong quát, đám đàn em của anh ta lao vào ngày càng dữ. Lao vào một cách liều mạng. Máu đỏ thẫm đổ ra ngày càng nhiều, mùi tanh tưởi của nó xộc vào mũi.
70 Diễm My đứng lặng vài giây, sau đó cười lớn. Tiếng cười đó không có chút nào vui vẻ mà có cảm giác rùng rợn, như tu la địa ngục khát máu, đen tối, lại có vài nét thê lương.
71 Diễm My! Dừng lại! Nó nhịn không nổi gắt lên. Kẻ thù cũng được, bạn bè cũng chẳng sao, nhưng đừng ép nó chứng kiến hành động điên rồ này! Kéo Diễm My ra xa, nắm chặt bả vai cô, nó nghiến từng chữ: - Anh ta chết rồi! Diễm My, cô tỉnh táo đi có được không? Trả thù rồi, cô sống tiếp bằng cách này ư? Đã lâu rồi nó không dùng tới giọng điệu tức giận như vậy với ai.
72 Hai ngày sau, tại nghĩa trang. Một cô gái mặc váy trắng cùng với một chàng trai có bộ vest đen tương phản mà lại hài hoà đứng trước một ngôi mộ mới làm.
73 Nó dừng mọi động tác lại, thần thái hiện lên kinh ngạc. Đang yên đang lành bỗng dưng anh hai từ Mỹ lôi mấy cái người quái quỷ này sang đây làm gì? Hiện giờ đang trốn trong xó nào rồi? Hắn thì không biểu hiện gì lớn như đã biết trước mọi chuyện.
74 Andrew vừa dứt lời, cả đám đều cùng bộ dáng xem kịch, nhìn Thần bóng tối với ánh mắt hả hê. Lần này anh chết chắc rồi! Thần bóng tối u oán trừng lại.
75 Mười phút tỏ tình truyền thuyết Một ngày đẹp trời nào đó, khi nó đang lao xe vun vút trên đường tìm kiếm tư liệu cho bài báo ba tháng sau thì bỗng dưng nhận được một cuộc điện thoại.
76 Đúng là đứng yên cũng bị trúng đạn. Andrew lừ mắt, đầu óc cũng sắp xếp ra một lý do rất "xa xưa": - Anh chưa tán gái bao giờ cả.
77 Tuy nhiên. . . Hiện thực tàn nhẫn. . . Khi Key đang chậm chạm từng bước sang bên này thì nghe thấy rất nhiều tiếng la hét cùng tiếng bước chân chạy rầm rầm.
78 Mười phút tỏ tình truyền thuyết (tiếp) Bệnh viện SW. Windy luống cuống đi đi lại lại, chốc chốc ngó vào cánh cửa phòng cấp cứu vẫn đóng thin thít gần hai giờ đồng hồ.
79 . . . - Không!!!! Gào thét một tiếng, Windy ngồi bật dậy, cả người ướt đẫm mồ hôi. Hình như. . . Vừa rồi cô có ngủ mơ. . . Nhưng sao giấc mơ lại chân thực thế! Windy bất giác ghì chặt ngực trái của mình.
80 Chap này tặng riêng Yuuki nhá! Cám ơn đã ủng hộ *~* Mắt Windy khẽ nheo lại, nhanh chóng thích ứng bóng tối. Dù sao cô cũng là người chuyên hoạt động về đêm, vì vậy cô vẫn có thể thấp thoáng nhìn thấy cảnh bên trong màn đêm đen kịt này.