281 "Cái gì?" Đừng trách Tô Song Song phản ứng chậm chạp, cô đây tuyệt đối sẽ không nghĩ tới, anh hùng hồn chia đòi nửa chén cơm của người ta, mà còn chưa đủ, cái này rõ ràng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, còn muốn chiếm luôn phòng của cô.
282 Một giây sau, Dương Hinh tự biết bản thân hơi luống cuống quá mức, cô vội vàng ngồi thật ngay ngắn, chỉ là bởi vì trong lòng vô cùng kinh ngạc và lo lắng, chân mày hơi chau lại một chỗ, vẻ mặt có vẻ rất hồi hộp.
283 Tô Song Song rõ ràng cảm giác được thái độ cáu kỉnh không yên của Tần Mặc, suy nghĩ một chút tới đủ loại phim truyền hình cô xem từ nhỏ, trong nháy mắt rõ ràng, chắc là cái tên xấu xa Âu Dương Cẩm kia đem Tần Mặc lăn qua lăn lại phá sản, cô lập tức nói sang chuyện khác, không muốn kích thích Tần Mặc nữa.
284 "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Bạch Tiêu vừa nhận được tin tức, liền vội vã chạy tới, mới đến cửa đã nhìn thấy gương mặt căng thẳng của mấy người trong Tần trạch, còn chưa đi vào, đã chặn đầu gặp phải Tần Mặc đang đi ra ngoài.
285 Từ khi giao Tô Song Song cho Tần Mặc chăm sóc, Tô Mộ rất yên tâm, cho nên lúc này cô đang xem phim giết thời gian, xa cách hỏi một câu: “Này, Tô Song Song, cô sao thế?”
Tô Song Song thấy Tần Mặc từng bước một gần với mình hơn, lại vẫn duy trì dáng vẻ cười toe toét.
286 Editor: Nấm + Vũ ChiBeta-er: Vũ ChiBạch Tiêu dừng lại trong chốc lát rồi nặng nề giậm mạnh chân, sau đó anh vội vã đi theo, quả thật bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những chuyện này.
287 Tô Song Song nhắm mắt lại, vẻ mặt ảo não, quơ quơ đùi phải không bị thương của mình theo thói quen, muốn nói sang chuyện khác, chỉ là nửa ngày cũng không nghĩ ra đề tài gì tốt.
288 Editor: Vũ ChiVì cả người Tô Song Song đang đau đớn tột cùng nên không dùng được chút sức lực nào, khi nhận ra áo khoác của mình bị xé rách, lộ ra nội y màu trắng sữa, cô bị dọa sợ đến mức trợn to mắt.
289 Tần Mặc sửng sốt một giây, hơi quay đầu nhìn mặt đất phía dưới, nói một câu khiến Tô Song Song hận không thể gặp trở ngại: "Cô. . . táo bón rồi hả? Có cần tôi đi mua thuốc không?"
Tô Song Song nhắm mắt lại thở dài, rốt cuộc ngay sau đó không thể chịu nổi ngày càng có thêm nhiều ác ý với ông trời, rõ ràng là bị vẻ mặt vô tội của tiểu cầm thú làm cho kích thích rồi.
290 Editor: Vũ ChiMột nhát dao của Âu Dương Cẩm, mặc dù không sâu lắm, nhưng rất dài, da thịt cô bị rạch ra, vì Tô Song Song quá căng thẳng, nên máu nhanh chóng chảy xuống, không hề có ý định dừng lại.
291 Tô Song Song quấn chăn, chỉ lộ ra mỗi cái đầu, nhắm mắt lại, sau đó cẩn thận từng li từng tí một ngẩng đầu, nhắm ngay phương hướng phòng tắm. Tô Song Song mặc niệm trong đầu: Mình chỉ học tập một chút, học tập một chút!
Một giây sau, cô mạnh mẽ mở to hai mắt, đang định nhìn trộm, nào biết vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy Tần Mặc ở bên trong phòng tắm đang xuyên qua lớp hơi nước nhìn sang.
292 Editor: Vũ Chi"Cộp!" Một tiếng vang thật lớn, Tô Song Song cảm nhận được não mình lắc lư dữ dội, ngay sau đó cô buồn nôn, không nhịn được nghiêng đầu ọe ra.
293 Ngày thứ hai, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trên người Tô Song Song, cô theo thói quan đưa tay về phía bên trái lộn xộn một chút, bộp một tiếng, tay đặt lên giường.
294 Editor: Vũ ChiBây giờ Tô Song Song vẫn còn tỉnh, nhưng thật sự cô hy vọng mình có thể ngất xỉu đi, không cần phải đối mặt với thực tế tàn khốc như vậy.
295 Tô Song Song không nghĩ tới Tần Mặc lại đột nhiên đi ra, sửng sốt một chút, cô thấy Tần Mặc quay đầu không nhìn, nên cũng chẳng quay đầu lại xem, chỉ biết rõ nhất định mình đã bị thấy hết.
296 Editor: Vũ ChiTô Song Song còn chưa tỉnh lại, đã ngửi được mùi thuốc sát trùng khó chịu, cô cau mày, thầm nhổ nước bọt: Chẳng lẽ đây là mùi của địa phủ? Thật sự là quá gài bẫy mà!Nhưng một giây kế tiếp, Tô Song Song chợt mở mạnh hai mắt ra, thấy trần nhà trắng như tuyết, cô ngẩn người, sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn xung quanh.
297 “Làm sao vậy?” Tần Mặc nhìn dáng vẻ chột dạ của Tô Song Song, liền khẳng định là cô đang không nghĩ được chuyện gì tốt.
“Không! Chuyện gì cũng không có! Anh không cần nghĩ nhiều! Vạn lần không cần nghĩ nhiều!” Tô Song Song vội vàng lắc đầu, xua tay bày tỏ là mình trong sạch.
298 Editor: Vũ ChiBỗng căn phòng rơi vào trầm mặc, trước yêu cầu thu dưỡng của boss, Tô Song Song đã nghĩ quá nhiều, chẳng cách nào thu lại ngay lập tức được.
299 Ánh mắt của các bác gái tập trung lên người Tô Song Song, năm mồm bảy miệng hỏi Tô Song Song tại sao lại ngồi xe lăn, Tô Song Song quơ quơ chân, tỏ ý chân mình bị trật.
300 Editor: Vũ ChiĐông Phương Nhã nhìn cảnh này, đôi mắt lóe sáng lên, giống như được thấy chuyện rất xúc động lòng người, cô vô cùng cao hứng, không hề có ý định rời đi.