221 Editor: Xẩm Xẩm
“Đi, đi nhanh lên, hôm nay dùng tiền của người khác để chơi, muốn ăn cái gì thì vẫn cần có lòng một chút!” Tô Mộ không vạch trần lời nói dối sứt sẹo của Tô Song Song, thấy cô không có chuyện gì, lôi kéo cô cười hớ hớ đi đến trước đại sảnh đăng kí.
222 Editor: sammieNgay lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên cửa bị mở mạnh ra, sau đó Tô Song Song cảm thấy cỗ áp lực trước người mình nhanh chóng biến mất.
223 Editor: sammie
Thật ra thì Tô Song Song cũng không ngủ, cô nằm ở trên giường, mắt mở thật to nhìn Tần Mặc cười khúc khích, chẳng qua trạng thái này của cô so với không ngủ cũng không tốt tới đâu.
224 Editor: Rinn lùnTô Song Song cảm thấy nếu người khác biết suy nghĩ này, nhất định mình sẽ bị cười nhạo, nhất là Tần Mặc, cho nên Tô Song Song không muốn nói.
225 Tần Mặc vừa nghe liền dừng lại một chút, lập tức tàn bạo hôn lên môi đỏ hồng của cô lần nữa, cả hai dính vào nhau, nhưng Tần Mặc vẫn mở to đôi mắt đào hoa, tỉ mỉ nhìn cô.
226 Editor: Rinn lùn"Thật sự tôi và Âu Dương Minh không có gì cả, tôi cũng chẳng phải là gián điệp thương mại mà chỉ là một người vẽ manhua, không tin anh đi hỏi Tô Tô, là Tô Mộ đó, cô ấy hiểu tôi rất rõ!"Lần đầu tiên Tô Song Song gặp phải chuyện này, lòng cô rất rối loạn, không hề biết đến việc giải thích đầu đuôi với Tần Mặc, chỉ nghĩ gì thì nói cái đó.
227 Editor: Rinn lùn
Ngày hôm sau ở khách sạn Ôn Tuyền, Tô Song Song và Tô Mộ vẫn tìm một nơi yên tĩnh ngâm suối nước nóng như cũ, vốn cho rằng sẽ không có người thích nơi này, nào biết hai người bọn họ mới ngâm, đã có người đi tới.
228 Editor: Xẩm XẩmQua chuyện này, Tô Song Song hoàn toàn tỉnh táo, cô vội vàng vươn tay che miệng Tô Mộ, kéo cô ấy đi vào, sau đó nhìn nhìn bên ngoài, khẩn trương đóng cửa lại.
229 Editor: Rinn lùn
Tô Song Song vào phòng khách sạn, nhìn Tô Mộ đứng bên cạnh đang cười vô cùng nham hiểm, nhất thời cô cảm thấy người mình vốn bình thường đột nhiên hơi lạnh rồi.
230 Editor: Xẩm XẩmTô Song Song nghi ngờ nhìn tờ giấy trên tay Tô Mộ, cô đứng ngay ngắn nhận tờ giấy, vừa mở ra, sắc mặt đã cứng đờ. Đây là thư sa thải cô, Tô Song Song không thể tin được, cẩn thận nhìn lại một lần, đến lúc thấy tên của mình, tờ giấy theo tay cô rơi trên mặt đất.
231 Cửa chậm rãi bị đẩy ra, vang lên âm thanh rất nhỏ, nhưng đối với người vốn đang rất chú ý như Tô Song Song, giờ phút này cảm thấy vô cùng chói tai.
Tô Song Song đảo mắt đến đôi giày da đen bóng trước mặt, cô vội vàng cúi đầu, muốn giảm bớt cảm giác tồn tại của chính mình, không biết vì sao trái tim trong lồng ngực lại bắt đầu không nghe lời, rất nhanh nhảy dựng lên.
232 Editor: Xẩm XẩmTô Mô vẫn sợ Tô Song Song xảy ra chuyện gì, liền đứng ở bên cạnh nhìn cô, nhưng sau khi Tô Song Song khóc xong, lại giống như một người bình thường, như cũ nguyên vẹn.
233 Đây chính là cảm xúc của Tô Song Song lúc này!
Tần Mặc đột nhiên mở miệng: “Nếu đã đến đây thì hãy cùng nhau ăn bữa cơm. ”
Tô Mộ do dự, lại nhớ tới trước đây đã từng đáp ứng chuyện của Tần Mặc, cô lại không cam lòng kéo Tô Song Song ngồi xuống.
234 Editor: Xẩm XẩmĐột nhiên, trong đầu cô lóe lên một ý, cô có thể nói là chân bị đau, sau đó để anh đưa mình đến bệnh viện, sau đó sẽ suy nghĩ chiêu tiếp theo làm thế nào để anh đi làm kiểm tra tổng quát.
235 Editor: Xẩm Xẩm
“Không phải chỉ là phát sốt thôi sao? Nghiêm trọng thì đưa đi bệnh viện, làm sao còn ép buộc tôi đến đây?” Cửa bị mở ra, truyền đến âm thanh tai vạ của ai đó, người đẩy cửa đi vào đúng là vẻ mặt vừa sáng sủa lại vừa xấu xa của Bạch Tiêu.
236 Editor: sammieBởi vì mắt kính của Âu Dương Minh đã nhanh chóng bị lấy xuống, anh hơi kinh ngạc để lộ ra vẻ mặt bất cần đời, dường như điều này ngay lập tức bán đứng anh.
237 Editor: Xẩm Xẩm
“Cô Tô, chúng ta đi trước, tôi vẫn hơi đói bụng!”
Tô Mộ sửng sốt, mọi người vừa mới ăn cơm xong, lqd đói sao, cô trợn tròn mắt nhìn Dương Hinh nói dối, liền cảm thấy cô gái này thật không đơn giản.
238 Editor: sammieÂu Dương Cẩm dừng lại, gương mặt lộ vẻ kinh ngạc cùng bối rối, sau đó gã nhắm mắt lại, bộ dáng như vô cùng đau khổ. Tần Cầm ngồi ở ghế trong xe, bị Âu Dương Cẩm đè nặng nên kịch liệt thở dốc hai cái, vừa muốn đẩy cái người đang không biết bị làm sao kia ra, đột nhiên Âu Dương Cẩm vốn đang đè trên người cô với vẻ mặt thống khổ chậm rãi mở mắt.
239 Editor: sammie
“Tần Mặc, rốt cuộc sao lại thế này? Tại sao hai người ở cùng một chỗ? Tại sao có thể?” Dường như Bạch Tiêu chưa lấy lại được tinh thần, đôi mắt không tin gắt gao nhìn Tần Mặc.
240 Editor: Rinn lùnNửa tháng sau, Tô Song Song ngồi trước máy vi tính, nhìn kết thúc của Thục Tiên Truyện, hơi giật mình. Cô cho rằng kết thúc Thục Tiên truyện bị đưa ra ánh sáng trước thời hạn, Tần Mặc nhất định sẽ sửa, cô không hề nghĩ tới, kết thúc này vẫn không thay đổi, giống hệt như lúc đầu.