261 Editor: Nấm + Vũ Chi
Beta-er: Vũ Chi
Bạch Tiêu dừng lại trong chốc lát rồi nặng nề giậm mạnh chân, sau đó anh vội vã đi theo, quả thật bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những chuyện này.
262 Editor: Xẩm Xẩm“Cô Tô, chúng ta đi trước, tôi vẫn hơi đói bụng!”Tô Mộ sửng sốt, mọi người vừa mới ăn cơm xong, lqd đói sao, cô trợn tròn mắt nhìn Dương Hinh nói dối, liền cảm thấy cô gái này thật không đơn giản.
263 Editor: Vũ Chi
Vì cả người Tô Song Song đang đau đớn tột cùng nên không dùng được chút sức lực nào, khi nhận ra áo khoác của mình bị xé rách, lộ ra nội y màu trắng sữa, cô bị dọa sợ đến mức trợn to mắt.
264 Editor: sammie“Tần Mặc, rốt cuộc sao lại thế này? Tại sao hai người ở cùng một chỗ? Tại sao có thể?” Dường như Bạch Tiêu chưa lấy lại được tinh thần, đôi mắt không tin gắt gao nhìn Tần Mặc.
265 Editor: Vũ Chi
Một nhát dao của Âu Dương Cẩm, mặc dù không sâu lắm, nhưng rất dài, da thịt cô bị rạch ra, vì Tô Song Song quá căng thẳng, nên máu nhanh chóng chảy xuống, không hề có ý định dừng lại.
266 Editor: sammie“Tôi chỉ có một em gái, nếu cậu ăn hiếp nó, tôi có thể đồng ý hay sao? Chắc chắn tôi sẽ đại diện cho mặt trăng tiêu diệt cậu!” Bạch Tiêu nói xong, quần áo còn chưa ngay ngắn, bàn tay đã làm một tư thế tượng trưng cho mặt trăng tiêu diệt Tần Mặc.
267 Editor: Vũ Chi
"Cộp!" Một tiếng vang thật lớn, Tô Song Song cảm nhận được não mình lắc lư dữ dội, ngay sau đó cô buồn nôn, không nhịn được nghiêng đầu ọe ra.
268 Edit: LinxuBeta: Xẩm XẩmTrong lòng Tô Song Song rất không thoải mái, cô giật giật cơ thể bởi vì lên cơn sốt mà vô lực, quay đầu nhìn thoáng qua phía ngoài, lập tức sửng sốt, Tô Song Song cảm giác được cả người mình đặc biệt đau nhức, rất không tốt.
269 Editor: Vũ Chi
Bây giờ Tô Song Song vẫn còn tỉnh, nhưng thật sự cô hy vọng mình có thể ngất xỉu đi, không cần phải đối mặt với thực tế tàn khốc như vậy.
270 Editor: Vũ ChiBên trong quán cà phê nằm tại một góc đường của tiểu khu, Tô Song Song không chọn phòng riêng, mà tìm một nơi vắng vẻ để nói chuyện, bây giờ quán cà phê nhỏ không có danh tiếng này thật sự cũng chẳng còn bao nhiêu người, cho nên dù ở phòng khách, cũng hết sức yên tĩnh.
271 Editor: Vũ Chi
Tô Song Song còn chưa tỉnh lại, đã ngửi được mùi thuốc sát trùng khó chịu, cô cau mày, thầm nhổ nước bọt: Chẳng lẽ đây là mùi của địa phủ? Thật sự là quá gài bẫy mà!
Nhưng một giây kế tiếp, Tô Song Song chợt mở mạnh hai mắt ra, thấy trần nhà trắng như tuyết, cô ngẩn người, sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn xung quanh.
272 Editor: Vũ ChiTô Song Song gật nhẹ đầu, thấy khuôn mặt Âu Dương Minh lại lộ ra vẻ ủ rũ, vốn tâm trạng cô đang kích động vì nghĩ ra biện pháp mới cũng hạ xuống trong nháy mắt.
273 Editor: Vũ Chi
Bỗng căn phòng rơi vào trầm mặc, trước yêu cầu thu dưỡng của boss, Tô Song Song đã nghĩ quá nhiều, chẳng cách nào thu lại ngay lập tức được.
274 Editor: Xẩm XẩmÂu Dương Minh hơi ngẩn người một chút, sau còn muốn nói gì nhưng nhìn biểu cảm của Tô Song Song, biết rằng nếu giữ cô ở lại đây thì cũng có chút khó xử.
275 Editor: Vũ Chi
Đông Phương Nhã nhìn cảnh này, đôi mắt lóe sáng lên, giống như được thấy chuyện rất xúc động lòng người, cô vô cùng cao hứng, không hề có ý định rời đi.
276 Editor: Xẩm XẩmTần Cầm nói xong nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Âu Dương Minh, trong lòng càng thêm phiền muộn, bởi vì cô nhìn thấy anh nhẹ nhàng thở ra. Tuy rằng không phải cố ý bộc lộ, nhưng cũng đã xúc phạm đến một phần tự tôn của Tần Cầm, cô hừ lạnh một tiếng, hơi khinh thường nói: “Nếu anh muốn theo đuổi Tô Song Song thì cứ theo đuổi, không quan hệ gì đến tôi cả.
277 Editor: Vũ Chi
Tần Mặc hít một hơi thuốc thật sâu, quay đầu nhìn lướt qua Tô Song Song bên trong phòng bệnh, đột nhiên nghĩ đến điều gì, anh di điếu thuốc cầm trong tay vào gạt tàn đã chuẩn bị sẵn.
278 Editor: sammieVốn là Tô Song Song nghĩ sẽ lấy bất biến ứng vạn biến, nhưng tình huống này, cô làm sao có thể tỉnh táo. Cô sợ hãi liên tục thét chói tai.
279 Đây là bệnh viện tư nhân của Tần Mặc, tất cả phòng bệnh tầng này đều là của Tần gia, cho nên nơi đây hết sức yên tĩnh, giờ phút này hành lang trống trải chỉ còn lại hai người bọn họ,trong nháy mắt bầu không khí trở nên lúng túng.
280 Editor: sammieTô Song Song cảm thấy miệng mình bị nhét đầy bởi vật gì đó, đầu lưỡi không thể cử động, mắt ngân ngấn nước mắt, nhưng vẫn suy nghĩ: may là không phải tất thối, nếu không thì trước khi mất đi sự trong sạch, mạng nhỏ của cô đã không còn.