21 "Cạch" Cánh cửa lớp mở ra và một cô gái khá là nóng bỏng bước vào, đi lại bàn giáo viên mỉm cười mị hoặc với lớp rồi giới thiệu.
"Xin chào, cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp A này, cô tên Kiều Mị dạy mấy em môn văn, từ nay chúng ta hãy giúp đỡ lẫn nhau thật tốt nha.
22 Trạch Thần Diên quay lại định đánh người thì bỗng hóa đá khi gặp người đứng trước mặt mình, miệng thốt lên:
"Tiểu thụ. . . "
Người nào đó đen mặt lại, vốn dĩ y đi tới trường là do đến làm một số chuyện, khi đi ngang qua đây gặp một cậu nhóc thú vị nhìn như con gái nhưng không ẻo lả, nhìn như con trai nhưng không quá mạnh mẽ có cơ bắp cuồn cuộn nên đi theo, ai ngờ bắt gặp cậu đang xem đông cung sống mà vẻ mặt lại rất nghiêm túc càng làm kích thích tính tò mò con người y.
23 P/s: xin lỗi m. n nha đêm qua ngủ quên, bây giờ mới đăng bài được.
****************
Lôi Thiếu Hiền mất đi khống chế mà hôn cô, hôn điên cuồng khiến cô đầu váng mắt hoa, chỉ có thể để cho hắn công thành đoạt đất.
24 "Chào. . . buổi. . . sáng. " Trạch Thần Diên nói bằng giọng ngái ngủ, con mắt thủy chung không mở, kéo ghế nằm dài trên bàn, mấy tháng qua ngày nào cũng ngủ nướng tới tận trưa bây giờ tự nhiên dậy sớm nên không cách nào dậy được, cộng thêm tối qua vì nhìn thấy tấm hình mà gặp ác mộng, lúc nào cũng nghe được một giọng nói vang bên tai, làm cô liên tưởng tới mấy bộ phim ma, kết quả rút ra là mình đang bị ám và thức trắng đêm, gần sáng mới ngủ được một tí.
25 (Nghe thử bài nhạc trên có hay không nha m. n ^^ à bài nhạc trên nói về boyxboy nên ai dị ứng xin dừng nghe, mặc dù chả có cảnh xxoo hay gì cả, tại ta báo trước 1 tiếng thôi.
26 "Thần Tuấn, tiểu Nhiên đâu rồi!?" Trạch Thần Diên thắc mắc hỏi.
"Đi rồi. " Trạch Thần Tuấn vừa thưởng thức ly cà phê vừa trả lời.
"Đi rồi!? Bây giờ cũng gần tối rồi em ấy còn đi đâu, chẳng lẽ đi tìm gái rồi!? Chậc, sao mình thông minh vậy, ha ha.
27 "Hiền, cậu điên sao mà uống nhiều rượu vậy hả!!!" Hàn Dật Thiên vừa vào hộp đêm đã thấy cậu bạn Lôi Thiếu Hiền uống rượu như uống nước thì hết hồn chạy lại giật chai rượu ra, hét lên.
28 "Chủ nhân, ngài gọi tôi. " Người đàn ông cung kính đáp.
"Bên Hắc gia sao rồi!?" Đông Phương Khánh nhàn nhạt hỏi.
Người đàn ông mím môi, sau đó cung kính trả lời:
"Người của chúng ta đã tìm khắp thành phố rồi, vẫn không tìm được người bên Hắc gia.
29 Trong căn phòng màu xám, có hai con người đang ôm nhau ngủ, xung quanh toàn là những thứ màu trắng đục ái muội, nhìn thôi cũng đủ biết đêm qua kịch liệt như thế nào.
30 "Nhiên, tiểu Diên đâu!?" Lôi Thiếu Hiền không thấy Trạch Thần Diên thì lo lắng hỏi, thường thường không phải anh em Trạch gia suốt ngày quấn quít lấy nhau sao, sao hôm nay lại chỉ thấy Trạch Nhiên, chẳng lẽ tiểu Diên bị gì rồi!? Càng nghĩ cậu càng sốt ruột nhìn Trạch Nhiên.
31 Trạch Thần Diên đi trên đường không có tiêu cự, không biết nên đi đâu, chỉ nhớ tới gương mặt yêu nghiệt kia đang ở nhà thì lại không muốn về nhà, haizz.
32 Vừa vào phòng, cô cảm giác có gì đó không đúng, toàn thân cô bắt đầu nóng lên, cổ họng khô khốc, trong đầu suy nghĩ là được lấp đầy.
Chết tiệt!!!
Cô cư nhiên trúng xuân dược, chén canh bổ lúc nãy, chẵng lẽ.
33 M. n muốn ta ngược Trạch Nhiên ntn nà. . .
Đóng góp ý kiến tí xíu nha, tại dạo này bận quá nên cũng lười suy nghĩ là ngược Trạch Nhiên ra sao, chỉ suy nghĩ tới làm sao cho nam9 lên sàn thôi.
34 P/s: chương này ngược Nhiên nha, à không ngược cả hai mới đúng :3
- chương sau ta sẽ cho vị hôn phu lên sàn
----------------------------------
"Này.
35 "Nhiên, chị mỏi vai quá hà. " Trạch Thần Diên giả bộ bóp bóp vai nói.
"Được được, chỗ này sao!? Hay chỗ này!?" Trạch Nhiên cười yêu nghiệt vừa xoa bóp vừa hỏi.
36 Cô chở anh tới căn biệt thự riêng của mình, ở đây an ninh rất an toàn không sợ bị mất trộm, mà có sợ chỉ có thấy thằng ăn trộm mới sợ thôi, tại vì mấy người ở đây toàn là vệ sĩ.
37 Tên: Băng Khải Viêm
Tuổi: 25
Là thiên tài y học cũng là nhà nghiên cứu, chuyên nghiên cứu ra mấy loại thuốc kì lạ, chủ yếu là hành hạ tội nhân. Coi nghiên cứu như mạng sống, yêu Đào Băng Tâm từ cái nhìn đầu tiên và cũng được coi là thanh mai trúc mã (mặc dù suốt ngày anh cứ chui vô phòng)
Tên: Baron (dịch ra là người tự do)
Tuổi: 20
Thân phận: người bảo hộ
Là cánh tay đắc lực của Hắc gia.
38 Đứng trước một căn nhà nhỏ, cô nhíu mày càng sâu, nơi đây là một khu rừng không ngờ trên đây lại có căn nhà nhìn có vẻ cổ điển!?
Cô cầm chìa khóa mở cửa, xung quanh được đặt lên bằng một lớp vải trắng, công việc đầu tiên là bắt tay vào việc dọn dẹp nhà sạch sẽ.
39 "Nè. " Một cô gái tầm mười lăm mười sáu tuổi có mái tóc màu trắng, đôi mắt cam to tròn vui vẻ chạy lại người con trai đang ngồi trên ghế lau chùi thật kĩ cây kiếm nhật trên tay.
40 Một ngôi làng cổ xưa, một ngôi làng luôn tin lời của các vị thần. Cũng bởi vì một câu nói của họ mà biết bao nhiêu đứa trẻ khi sinh ra phải mất mạng, phải chịu cảnh vũ nhục của mọi người, phải hèn mọn cầu xin.