41 Trạch Thần Tuấn nhìn người con trai trước mặt, từ từ điều chỉnh lại cảm xúc của mình, không khí đột nhiên trở nên nặng nề.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, tiếng của Trạch Thần Tuấn lại vang lên:
"Em biết, em không thể động vào cô ấy mà.
42 "Thiếu gia. . . tối rồi sức khỏe ngài không tốt vẫn nên vào trong nghỉ ngơi thì hơn. " An Nghị Chính cúi người, giọng nói đầy lo lắng nhưng ánh mắt thì lại tràn đầy khinh Bỉ nhìn Hắc Vũ Lôi.
43 P/s: chương này có H, ai không muốn đọc có thể bỏ qua. . .
*******-*******
"Lại đây. " An Nghị Chính lạnh lùng ra lệnh, sau đó kéo khóa quần xuống làm lộ ra vật nam tính thô to đỏ hồng, Liễu Mộng Liên cúi đầu xuống trực tiếp đối diện với nó mà có cảm giác áp lực vô cùng.
44 Cộc. . . . cộc. . . cộc
Tiếng giày cao gót vang lên từng hồi, cứ như có tiếng gì đó đập vào tim người nghe, khiến họ run động không thôi.
Từ đôi chân thon dài trở lên, vòng eo, ngực, cuối cùng là gương mặt.
45 Hừ, mệt chết cô rồi ngồi máy bay lâu như vậy mới tới khu dinh thự của Hắc gia làm cô mệt chết đi được.
Nhìn tòa dinh thự to đùng trước mặt khiến cô cảm giác không thoải mái tí nào, nó tồn tại đối với cô như một nhà tù vô hình vậy, cuộc sống tự do tự tại của cô từ nay sẽ biến mất thay vào đó là sự tranh giành, thù hận, tính kế của các gia tộc, thật nực cười là cô từ người xem diễn đã biến thành vật hi sinh rồi.
46 "Cộc. . . cộc. . . cộc"
"Đào tiểu thư. " Quản gia cúi người chào đón cô.
"Ừm. " Cô gật đầu đi tới bàn ăn thì ánh mắt lạnh xuống, không cảm xúc nhìn người đàn bà ngồi kế bên chiếc ghế gia chủ, chiếc ghê này.
47 Hiện giờ đã là nửa đêm, cô bé 11 tuổi với gương mặt buồn ngủ từ từ bước xuống lầu.
"Hửm!? Thư phòng của gia gia sao vẫn mở đèn!?" Đào Băng Tâm khó hiểu tự lẩm bẩm trong miệng, sau đó cô rón rén đi lại nhìn qua khe hở.
48 Sau khi từ nhà Tiêu Kiệt trở lại Hắc gia, bầu không khí vô cùng nặng nề, đặc biệt là Hắc Vũ Minh ánh mắt ông ta hận không thể ăn tươi nuốt sống cô khiến trong lòng cô vô cùng nặng nề, từ lúc cô bị ép trở về thì không có liên lạc với anh em Trạch gia, không biết giờ hai người họ thế nào rồi.