1 (Ngày mai sẽ đến) Mai là ngày đầu tiên nó sẽ chuyển đến trường mới tuy là mọi thứ đều lạ lẫm và mới mẻ nhưng trong lòng nó hi vọng ở đó sẽ không còn sự giả dối,nó đứng ngoài cửa sổ nhìn lên trời trăng hôm nay sáng thật,gió thổi nhẹ làm trong lòng nó lại buồn,ánh mắt nó nhìn xa xăm,vô định,nó lại bắt đầu nhớ về nỗi đau,về vết thương trong lòng nó,kí ức của vài tháng trước lại ùa về trong suy nghĩ của nó *Hồi tưởng: Hôm nay sau khi tan học nó chào mọi người,tạm biệt người ju và đứa bạn thân của nó,nó phóng Nouvo đi về tuy trường nó cấm đi học bằng xe máy nhưng nó và 1 vài phần tử khác vì lấy lí do lười đi xe đạp nên vẫn cứ đi xe máy rồi gửi ở cổng trường,vài lần nó bị cô giáo bắt gặp và bị phê bình nhưng nó vẫn ''chứng nào tật ấy''tính nó bướng bỉnh như vậy đấy mặc dù nó là lớp trưởng.
2 tiết 1. . . tiết 2. . tiết 3. . tiết 4. . tiết 5. . reng. reng. reng. . . tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên mọi người đều thu xếp sách vở để ra về có vài thằng con trai nán lại nói những lời chêu chọc nó,còn những đứa con gái để lại những cái lườm nguýt rồi ra về,nó vẫn lạnh lùng ko quan tâm,nó dự định hôm nay sẽ về muộn nó muốn đi tham quan cái trường mới của nó xem có gì đặc biệt ko mà thi nhau lũ lượt xin zô học,nó đi một vòng thì thấy trường này cũng khá rộng,lớp học nào cũng giống nhau cơ sở vật chất rất hiện đại và đầy đủ,có nhiều chậu cảnh được cắt tỉa cẩn thận,xung quanh trường trồng rất nhiều hoa nó nhẹ nhàng đặt tay lên những cánh hoa mà thấy vui vui trong lòng(nó thích hoa lém đóa bà koan).
3 -hâm đơ còn hơn chó bông-nó Rồi 2 đứa nó nhìn nhau với ánh mắt hình viên đạn không khí thật ngột ngạt bọn con gái đứng xung quanh nghe mà chẳng hiểu gì hết đứa gãi đầu,đứa gãi tai chẳng hiểu giữa 2 người này xảy ra chuyện gì và càng ko hiểu sao nó lại gọi hot boy của tụi nó là ''chó bông'',cái Huyền đang định đứng ra bảo vệ hoàng tử của mình thì Reng.
4 -dạ,em xin lỗi chị Thiên Anh từ sau chúng em ko dám nữa đâu ạ. cả bọn đồng thanh -từ giờ đừng làm trò này nữ nếu ko tao ko tha đâu. Cút đi,bực cả minh-nó quát mấy đứa này *** tè ra ôm nhau chạy toán loạn,nó vứt cây gậy xuống đất phủi quần áo -ashhhh.
5 -alô-Huy -mày có biết hôm nay là sinh nhật Linh Linh ko?hắn -ko,sao mày biết?Huy -tao vừa nghe Thiên Anh nói mà-hắn -uk tao biết rồi bây giờ tao đi mua quà tẹo nữa mày hẹn Linh Linh đến công viên trường hộ tao nhé-Huy -ukm okie-hắn tắt điện thoại rồi nói:''cái thằng này lại định tỏ tình với nàng đây tao quá hiểu mày rồi Huy ạk'' Huy tức tốc chạy nhanh ra khỏi nhà xe nhảy lên con Airblade trắng phi như bay ta khỏi cổng trường mặc cho sự ngăn cản nhiệt tình của mẩ bác bảo vệ(liều woá) Đang trong giờ học bỗng hắn vứt sang cho Linh Linh một tờ giấy nhỏ với nội dung:''hết tiết này ra công viên trường có người cần gặp'' Linh Linh đọc xong chẳng hiểu gì hết có ai muốn gặp mình nhỉ?(Linh Linh nghĩ) Do mải miết nghe giảng môn Anh Văn-môn mà nó thích nhứt nên nó ko biết hắn ném thư cho Linh Linh nếu ko nó đã hóng roài độ hóng của nó cũng cao lém đấy,giờ giải lao nó đang định đưa quà cho Linh Linh thì thấy Linh Linh đi ra khỏi lớp nó dám chắc Linh Linh đi WC,nó mở cặp Linh Linh ra rồi cất món quà vào chỗ kín nhất có thể rồi quay sang hắn đưa tay lên miệng -suỵt.
6 -ukm,lâu rồi tao ko được gặp pama,luc nào tao cũng chỉ mong pama tao về nhưng pama tao bận lắm,mà cặp đây mà người đâu rùi?nó hỏi chỉ vào chỗ hắn -đi ra ngoài rồi mà mày biết ko?hoá ra người nói cho Huy biết sinh nhật của tao chính là Phong đó-Linh Linh -sao?là hắn?àk đúng rồi hôm sinh nhật mày tao có nói với hắn mà-nó -vậy mới nói ai cũng ngĩ Phong là người lạnh lùng nhưng tao thấy Phong cũng rất quan tâm bạn bè-Linh Linh -ukm hắn vẫn còn có tình người đấy chứ-nó -mà nè tao thấy hình như Phong thích mày hay sao ý-Linh Linh nhìn nó dò xét -gì cơ?mày bảo hắn thích tao ák?nó sờ lên trán Linh Linh rồ nói tiếp:-ờh cũng hơi sốt.
7 -con gái ju của papa,papa nhớ con quá-papa nó -uj,hoá ra tôi là người vô hình rồi-mama nó -MAMA-1 lần nữa tiếng hét của nó lại được cất lên,nó dang cánh tay ra ôm lấy mama nó -mama nhớ con quá mấy tháng nay ko được gặp con rồi.
8 -pin. . pin. pin. . . có ai đó kéo nó ngước mặt lên nhìn người đã cứu nó ko bị chiếc xe lao vào trong lòng nó vẫn mong người đó là hắn nhưng ko phải người đó là một người xa lạ,nó giật mình khi nghe tiếng người lái xe quát -ko có mắt àk?muốn chết thì đi chết một mình đi đừng kéo theo người khác -chẳng phải ko sao rồi àk?sao ông phải nói nhiều thế muốn uýnh nhau àk?người lạ mặt đó cũng quát to ko kém,nó cảm nhận ông tài xế bực tím mặt nhưng ko muốn rắc rối nên lao xe đi,người con trai quay sang hỏi nó:-em sao thế?xe nhiều như vậy mà vẫn còn sang đường e phải cẩn thận chứ?nó ngước mặt lên nhìn người con trai đó phải nói thế nào nhỉ?nhìn người đó cũng đẹp trai,cũng cao tầm cỡ hắn nhưng hình như lớn tuổi hơn nó,mái tóc thì được vuốt geo sành điệu,ánh mắt ko lạnh lùng như hắn nhìn vào đó ngườt ta sẽ thấy sự ấm áp,nó nhận thấy từ nãy tới giờ nó cứ nhìn chằm chằm vào người con trai đối diện,nó vội quay đi và nói: -tôi ko sao-nó -này pé ít ra pé cũng phải xưng hô anh_em chứ sao tôi như vậy nghe lạnh lùng quá còn ko thì có thể kêu tên tôi cũng được,anh tên Hưng mà nhà pé ở đâu anh đưa về-hưng -tôi àk em,thôi ko cần đâu em tự về được cảm ơn a chuyện khi nãy-nói rồi nó vẫy một chiếc taxi để lại cho người con trai tên Hưng kia cứ ngẩn ngơ vì sắc đẹp của nó mà quên mất hỏi tên và trường nó đang học -oa.
9 -ko ăn nữa,tôi ko thích-nó -ủa ko thích ăn sao em gọi?Hưng -có người ngồi lải nhải nhiều quá ăn mất ngon-nó bực tức đứng dậy rồi đi lên lớp làm Hưng ú ớ ko nói được câu nào -anh làm nó bực rồi đấy-Linh Linh nói với Hưng rồi chạy theo nó,hắn và Huy cũng đi theo để lại Hưng với bộ mặt ******** nhưng cũng kịp nói thêm một câu: -HẾT GIỜ HỌC ANH ĐỢI EM! Nó lẩm bẩm:''đúng là cái đồ sao chổi đi đâu cũng gặp anh ta thật là đen đủi may cho ah ta có ơn cứu mình nếu ko mình đã cho anh ta một trận rôì ghét quá đi,đồ khỉ mốc,đồ.
10 -vì từ nhỏ tui đã sống tự lập,pama tui muốn tui có thể tự lập làm được tất cả mọi việc nên từ nhỏ tui đã phải học nấu nướng,học về mảng kinh doanh,học thiết kế về trang sức,học cách tự chăm sóc mình.
11 -2người có gì mà vui vậy?lại đang nói xấu gì tui hả?Huy -công nhận cậu thiêng thiệt,vừa nhắc tới cậu xong-nó -hjhj. . nơi đâu có Linh Linh nơi đó có Huy kute này mà-Huy -sao anh ko ở nhà ngủ chút đi chiều hãy vào?Linh Linh -ko hiểu sao anh cứ thấy lo lắng nên đi vào,anh vừa gặp mama ở ngoài kia,anh nói mang đồ mum lên thế là mama về rùi-Huy -anh gọi như vậy?mama e hok nói gì sao?Linh Linh ngạc nhiên -ko vì hum qua pama e đã chính thức giao phó em cho anh mà.
12 -ko phải con đó con bên tay trái cơ mà rồi bla. . bla. . đến lúc này hắn ức chế quát:-im lặng cái koi -nó thấy hắn quát nên dỗi bỏ đi còn hắn vẫn nán lại quyết câu cho nó một con thú bông -đồ đáng ghét con trai gì mà ko câu nổi con thú bông lại còn quát mình nữa chứ,đồ xấu xa,đồ.
13 -alô,con ju hả?mama nó -mama uj,chiều nay mama và papa tới nhà hàng Quý Suốt nha,con đợi pama ở đó-nó -có chuyện gì mà hum nay con lại bảo pama đến nhà hàng vậy?mama nó tò mò -pama cứ tới tồi con sẽ thưa chuyện ạk,con cúp máy đây.
14 -tạm tha cho lần này,lần sau ko thoát tội xử trảm đâu,tập trung rửa cho sạch vào,tí em quay lại kiểm tra-nó và Linh Linh lại chắp tay đi ra như 2bà cụ non,hắn và Huy chỉ biết nhìn nhau lè lưỡi thui.
15 -vậy là đủ rồi,chúng ta lên lớp đi-nó đi trước thực sự trong lòng nó cảm thấy rất lo lắng,rất buồn nhưng nó ko muốn hắn thấy nó yếu đuối,cố nuốt nước mắt vào trong để hắn ko phải thấy nó khóc.
16 -cô định hỏi sao tôi bít chứ gì?bây giờ chỉ cần có tiền thì muốn điều tra chuyện gì mà chẳng được,rất may mắn cho tôi là chưa bị cô hại chít,đúng là miệng bồ tát mà bụng bồ dao găm-nó nói thẳng -ờh đây tao mún mày chít đi đấy,mà tao thấy anh Phong ko ju mày đâu chỉ là tạm thời mày thế chỗ tao thui bây giờ tao đã trở về rùi mày nên ngoan ngoãn mà trả lại anh Phong cho tao mới phải-Hà Vân -mày vẫn đang mơ đấy àk?sống với hiện thực và tương lai hộ kái,cứ ôm kái quá khứ rồi trong tình trạng mơ ko tỉnh như vậy đến bao giờ,tao cảnh cáo mày,còn giở trò như vậy nữa đừng trách tao-nó nói đi thẳng vào lớp Đôi vai Hà Vân run lên bần bật vì bị phát hiện từ trước tới giờ cô ko làm điều xấu bao giờ nhưng đâm lao phải theo lao thôi,cô ko dừng lại được,cô sẽ ko bỏ cuộc cô sẽ chơi đến cùng ko ăn được thì đạp đổ đó là lễ đương nhiên:-rồi mày sẽ thấy quá khứ ,hiện thực và tương lai của tao chẳng khác gì nhau cả! Nó bực mình đi vào lớp.
17 Dạo này trường nó đang chuẩn bị cho kì thi Học Kì 1,vì trường nó coi thi rất chặt chẽ nên học sinh trong trường ai cũng thể hiện sự lo lắng trên nét mặt và cũng vì là trường quý tộc nên lớp học nào cũng gắn camera theo dõi,mỗi kì thi những camera này sẽ hoạt động hít năng suất nên những nhân vật vào hàng cao thủ (ăn đu đủ) chuyên quay cóp cũng ko thể làm ăn được gì,khi nhận được thông báo nó,hắn,Huy và Linh Linh quyết định sẽ học nhóm với nhau,dạo này Hà Vân ko dám làm phiền tới nó vì đã có chàng hoàng tử Khánh Phong bên cạnh nhưng trong lòng nó luôn có cảm giác như Hà Vân đang im lặng để chuẩn bị ột kế hoạch khác nhưng rồi nó cũng gạt đi ý nghĩ đó nó ko thấy lo lắng lắm vì nó còn có hắn bên cạnh,từ khi bít Hà Vân đã thay đổi hắn đã trở nên lạnh lùng với Hà Vân hơn,giờ đây trong lòng hắn duy nhất chỉ có nó mà thôi.
18 Hà Vân nhìn theo hắn cô xoa bàn tay rồi nói:-anh sẽ ko bao giờ biết được là em làm chuyện này vì tính em làm chuyện gi cũng rất gọn gàng và sạch sẽ. hahahaha-cô cười lớn Hắn quay lại bệnh viện đứng một mình lặng lẽ dõi theo cánh cửa phòng cấp cứu,mọi người ai cũng lo lắng ko biết nó có xảy ra chuyện gì ko mà từ khi đưa vào cấp cứu đã mất tiếng đồng hồ rồi, lúc này pama nó cũng đã bay về tới nơi,mama nó cứ ôm vu' khóc,papa nó nắm chặt tay âu sầu,Linh Linh khóc zữ lắm Huy ở bên cạnh an ủi mãi,hắn và Hưng mỗi người một hướng,Hưng cảm thâý hối hận vì đã đồng ý làm theo kế hoạch của Hà Vân,vì sự ích kỉ và tham lam của bản thân mà khiến nó rơi vào nguy hiểm Hưng ko hề muốn như vậy,cậu im lặng chờ đợi một điều gì đó Hắn lo lắng như sợ điều gì đó sẽ xảy ra nếu như có chuyện gi xảy đến với nó thì hắn sẽ hối hận suốt cuộc đời này:''Thiên Anh àk?anh xin lỗi anh chỉ mang lại đau khổ và nước mắt cho em thôi vì anh mà em phải chịu nhiều tổn thương,em phải tỉnh lại đó nhất định em phải tỉnh dậy muốn đánh,muốn mắng hay bắt anh làm gì anh cũng chịu hết,nhưng dù anh có như thế nào thì anh cũng ko bao giờ làm điều gì có lỗi với em,anh ko hề có chuyện đó chắc là có ai đó tính làm vậy để chia rẽ anh và em,em hãy tỉnh dậy để anh có thể giải thích và bù đắp cho em được ko???? Cách cửa từ từ hé mở,cô y tá bước ra,mọi người chạy lại mỗi người một câu hỏi về tình hình của nó: -cô ơi con tôi sao rồi? -bạn cháu có sao ko hả cô? -bla.
19 -có ai đó nhắn tin cho tao nhưng giấu tên,quán đó tên Bìn Minh-hắn -được rồi,đợi tao chút-Huy tra trên mạng rồi ghi ghi chép chép còn hắn thì gọi điện cho ai đó một lúc sau có một chiếc xe hơi màu đen đến nhà hắn có rất nhiều người mặc đồ đen đã ngồi trong xe Huy nhìn là biết đó là người của anh Báo(chơi rất thân với hắn là dân xã hội đen đó) -có nhất thiết phải vậy ko?Huy nhăn nhó -có vì nếu ko dùng cách này thì ko buộc họ nhận là mình làm được-hắn -ừkm vậy đi thôi-Huy thấy hắn bước ra họ liền cúi chào rồi mở cửa cho hắn và Huy ngồi vào,họ bắt đầu khởi hành đến một nơi nào đó.
20 Tại công viên bệnh viện:mama nó và hắn đang ngồi trên ghế đá,bà thở dài nói -Thiên Anh ko nhớ ra cháu cô cũg thấy buồn,2đứa đang tốt đẹp như vậy bỗng dưng lại xảy ra chuyện này.