1 Nơi đỉnh gió.
Vù vù những cơn. Nghe tiếng gió bật khóc trong im lặng. Một bản hòa âm dâng hiến vang vọng mãi xa xôi, bất tận. Những cánh hoa bồ công anh níu giữ phút giây cuối cùng bay bay, tả hữu rơi rãi, bất định.
2 - Mẹ, con về rồi - Hạ Mạc bước vào nhà. Bước chân nhẹ nhàng. Tròng mắt hơi đảo tìm kiếm. Im ắng lạ. Một hồi trôi qua không tiếng động. Cô hơi nhăn mày, hàng mi rung động.
3 Đêm dần buông, ánh đèn nêông bật khắp cả đường phố. Một khung cảnh lung linh, mờ ảo, đầy náo nhiệt của đêm tối.
Hạ Mạc mặc một bộ váy bó sát màu đen.
4 Ngôi trường Angel. Ngôi trường mà vẫn hay được người ta tán tụng bằng một cái tên khác “Trường quý tộc". Nơi một ngành giáo dục chỉ dành cho những con em, những người quyền quý, giàu có bậc nhất mới được hưởng thụ.
5 Ánh mặt trời mùa thu thoáng nhẹ dịu dàng. Trong không gian nhạt nhòa phiêu đãng hơi khí nhạt nhòa của hương hoa tinh mát. Tỏa ra từng cảm quan một mùi vị thanh thanh, nhạt nhòa, miên man, tinh khiết.
6 Đó là một cuộc gặp gỡ quái lạ. Lần đầu tiên cô không quay đầu. Cũng là lần đầu tiên cô nhìn một người quay lưng bước đi. Bóng dáng ấy không hiểu sao có chút mông lung, mờ ảo một cách khác thường.
7 Bầu trời trong xanh. Vài cơn gió nhẹ thổi. Tán lá khẽ rung động miên man. Bên tai vang tiếng nói ngọt ngào lại đầy mị lực của chàng trai: “ Em biết anh yêu em mà”.
8 Gió nhẹ thổi. Hương thu vội se sắt. Hơi thở Hạ Mạc tĩnh lặng mà tươi mát hòa vào rừng cây phủ muôn tầng lá.
-Gọi cô ta dậy- Giọng nói lanh lảnh vang lên.
9 Gió nhẹ thổi. Hương thu vội se sắt. Hơi thở Hạ Mạc tĩnh lặng mà tươi mát hòa vào rừng cây phủ muôn tầng lá.
-Gọi cô ta dậy- Giọng nói lanh lảnh vang lên.