Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 38
Chương mới nhất: Chương Ngoại Truyện 4
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Uyên Nhi một cô gái vẻ ngoài nhu thuận ngoan ngoãn nhưng bên trong cái vẻ ngoài dịu dàng đó lại là một cô gái cá tính mạnh mẽ. Uy Vũ một anh chàng đẹp trai lạnh lùng lại còn kiêu ngạo không quan tâm cảm giác của người khác chỉ nghĩ tới bản thân mình , ích kỷ độc đoán mưu mô là một con cáo già điển hình.

Danh sách chương Ê Hổ Cái Em Là Của Anh


Chương 1

1 Chương 1 Một buổi sáng đầu tháng năm không khí trong lành từng cơn gió hè oi bức nhẹ nhàng thổi mang theo cái nóng đặc trưng len lỏi vào rừng cây xinh đẹp , trên thảm cỏ xanh rờn một cô bé xinh đẹp đang chơi đùa cùng một chú chó màu trắng nhỏ bên cạnh đó có một đôi vợ chồng đang ngồi cùng nhau ánh mắt âu yếm nhìn về phía cô bé xinh đẹp ấy.


Loading...

Chương 2

2 Chương 2 *** 7 năm sau ***Ngày 5 tháng 10 là sinh nhật lần thứ 14 của Uyên Nhi cha mẹ cô mở tiệc mời rất nhiều bạn bè cùng tới dự trong đó có cả Uy Vũ , anh theo cha mẹ tới nhà Uyên Nhi trong lòng vui vẻ lạ thường cuối cùng cũng có thể gặp lại cô nhóc thú vị đó , kể từ lần đầu gặp gỡ ấy anh và cô không gặp lại nhau nữa vì anh theo cha mẹ ra nước ngoài sống.


Chương 3

3 Chương 3 Bình minh dần hé dạng tiếng chim hót líu lo báo hiệu một ngày mới bắt đầu trên con đường đông đúc hai chiếc xe ô tô màu đen trang nhã song song nhau lướt trên đường phố , trong xe Uyên Nhi ngồi trên ghế hai tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa kính buồn bã ngắm dòng người qua lại.


Chương 4

4 Chương 4 Sân trường ồn ào tiếng nô đùa cười nói , Uyên Nhi và Bảo Ngọc đang đi dạo cùng nhau trong sân trường vừa đi vừa nói chuyện thì bỗng nhiên có một đám nữ sinh đứng chắn trước mặt hai người , Uyên Nhi tránh qua bên nào họ sẽ lại đi theo sang bên đó cuối cùng cô ngẩng lên thắc mắc nhìn đám nữ sinh trước mặt hỏi - Sao lại chắn đường tôi ?Kẻ đứng đầu mấy nữ sinh đó là một cô gái có gương mặt sắc xảo mang chút dữ tợn cô ta đứng ra trước mặt Uyên Nhi ra vẻ đàn chị nói - Gặp đàn chị thì phải chào không phải sao nhóc …Uyên Nhi biết đám nữ sinh này nghĩ cô là ma mới nên dở trò gây sự nhưng họ nhầm rồi cô không hề giống những ma mới khác đâu , cười một tiếng Uyên Nhi chớp mắt ra vẻ ngây thơ nói - Nhưng trong bảng nội quy của nhà trường không có cái gì gọi là gặp đàn chị là phải chào nha Cô gái có gương mặt dữ tợn tức giận dơ tay lên muốn tát Uyên Nhi những cánh tay bỗng nhiên bị cản lại , Uyên Nhi cầm lấy cánh tay của cô ta hất mạnh ra đanh đá nói - Đừng có mạo hiểm thế cô có biết nếu cánh tay này làm gương mặt tôi bị thương thì cô sẽ thê thảm thế nào không ?Cô ta vừa giận vừa xấu hổ hôm nay cô đến là để dằn mặt Uyên Nhi vì Uyên Nhi đắc tội với anh Uy Vũ và Thiên Kim nhưng không ngờ cô gái này cũng không đơn giản không những không sợ hãi mà còn khiến cô xấu hổ trước bạn bè.


Chương 5

5 Chương 5 Tháng 11 thời tiết trở lạnh , từng cơn gió lạnh buốt thổi tung chiếc rèm của ô cửa sổ Uyên Nhi ngồi học bài bỗng nhiên rung mình vì lạnh , tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ cô rất muốn biết hiện giờ ở nhà cha mẹ đang làm gì có nhớ cô không ? Bảo Ngọc từ ngoài bước vào thấy Uyên Nhi buồn bã nhìn ra ngoài cửa sổ biết bạn đang nhớ nhà , Bảo Ngọc tới gần ngồi xuống cạnh Uyên Nhi an ủi - Cậu nhớ nhà à ?Quay lại nhìn Bảo Ngọc , Uyên Nhi buồn bã gật đầu - Ừ mình nhớ cha mẹ Rồi cô chợt nhớ ra đã nhập học lâu như vậy nhưng cô chưa bao giờ thấy Bảo Ngọc gọi hay nhắc gì đến gia đình cả , Uyên Nhi tò mò nhìn Bảo Ngọc - Sao mình chưa bao giờ nghe cậu kể về gia đình với mình ?Nghe xong câu hỏi đó khuôn mặt Bảo Ngọc trở nên buồn bã mệt mỏi , Uyên Nhi thấy bạn như vậy thì nghĩ là mình đã hỏi sai gì đó nên rối rít cả lên - Mình nói sai gì sao , sao bạn buồn vậy ?Mỉm cười nhợt nhạt Bảo Ngọc lắc đầu cầm tay Uyên Nhi nói nhỏ - Mình sẽ kể cho cậu về gia đình mình nhưng hứa với mình nghe xong cậu đừng ghét mình nha Uyên Nhi khó hiểu gật đầu , Bảo Ngọc thở dài bắt đầu kể - Gia đình mình có ba người , cha mình , mình và …Đến đây Bảo Ngọc dừng lại một chút giọng nói nghẹn ngào , Uyên Nhi nắm lấy tay Bảo Ngọc thật chặt , Bảo Ngọc hiểu ý mỉm cười nhẹ nhàng nói tiếp - Và chị gái của mình Bảo Kim , chị ấy hơn mình ba tuổi từ nhỏ mình và chị ấy đã rất thân thiết Uyên Nhi nhìn Bảo Ngọc bằng ánh mắt ngưỡng mộ - Cậu có chị gái ư thích thật đấy Nhìn thấy vẻ mặt ngưỡng mộ của Uyên Nhi , Bảo Ngọc hít vào một hơi thật sâu - Đúng nhưng hai năm trước chị ấy đã qua đời rồi - Hả ?Uyên Nhi giật mình đứng phắt dậy - Chết ….


Chương 6

6 Chương 6Ánh bình minh xua đi màn đêm tăm tối từng cơn gió lạnh thổi qua làm hàng cây xanh đung đưa trong gió Uyên Nhi và Bảo Ngọc đang trên đường đi tới lớp học , thấy Uyên Nhi có vẻ im lặng Bảo Ngọc quay sang hỏi - Cậu không khỏe à ?Mỉm cười lắc đầu Uyên Nhi nhỏ giọng - Mình không sao cả , còn nữa sao mắt cậu sưng lên vậy ?Đẩy gọng kính lên trên cao Bảo Ngọc quay đi tránh ánh mắt của Uyên Nhi trả lời - Đêm qua mình có chút khó ngủ Bảo Ngọc tuy không hề muốn nói dối Uyên Nhi nhưng có những chuyện cô chỉ muốn giữ cho riêng mình mà thôi …Sau khi nghe câu trả lời đó Uyên Nhi cũng không nghĩ ngợi nhiều hai người lại im lặng đi tiếp , vừa tới cửa lớp thì hai cô bị Khánh Thi chặn lại cô ta cố tình đâm vào Bảo Ngọc khiến cô không có chút phòng bị ngã xuống sàn ,sau đó Khánh Thi trừng mắt với Bảo Ngọc quát - Đi đứng kiểu gì thế mù à ? còn không xin lỗi ?Bảo Ngọc điềm đạm không phản kháng nhưng Uyên Nhi thì như hổ mẹ thấy con bị thương hét toáng lên - Mù cái đầu chị ý chính bản thân đi đứng không chịu nhìn mà còn mạnh miệng Nhìn Uyên Nhi hai tay chống hông mắt mở to không biết sợ là gì Bảo Ngọc lo sợ Uyên Nhi sẽ bị trả thù nên kéo tay cô nói nhỏ - Mình không sao đâu Khánh Thi hài lòng với biểu hiện của Bảo Ngọc nhếch mép cười nhạt - Đừng tưởng thế là xong Cô ta giơ ngón chỏ chỉ vào Uyên Nhi đanh đá ra lệnh - Mày xin lỗi đi tao sẽ tha cho hai đứa Trừng mắt , trừng mắt lại trừng mắt “ Con mụ này điên sao ? “ Uyên Nhi khinh bỉ nghĩ thầm rồi cô nhìn Khánh Thi đang đứng trước mặt ôm bụng cười lớn - Ha ha xin lỗi ha ha Mọi người đứng xung quanh nhìn Uyên Nhi tới đờ đẫn Khánh Thi nhìn Uyên Nhi chằm chằm , Uyên Nhi đột nhiên ngừng cười đứng thẳng dậy nhìn Khánh Thi nói tiếp - Muốn tôi xin lỗi ? chị điên à đi khám đi Bỏ lại biết bao gương mặt thẫn thờ ngơ ngẩn Uyên Nhi kéo Bảo Ngọc vào lớp.


Chương 7

7 Chương 7 Trời ngả về chiều trong phòng y tế Uyên Nhi mở mắt từ từ tỉnh dậy , nhìn xung quanh căn phòng thấy không có ai cô ngước mắt nhìn đồng hồ treo tường.


Chương 8

8 Chương 8Trên con đường vắng vẻ hai hang cây bên đường đung đưa trong gió , từng cơn gió lạnh buốt thổi trên con đường. Uyên Nhi kéo chiếc khăn len màu trắng lên cao che đi chiếc cổ cùng đôi má đỏ bừng vì gió lạnh , cô quay sang phía Bảo Ngọc nhăn nhăn mũi càu nhàu - Tháng 12 lạnh muốn chết mà vẫn phải đi học Nhìn Uyên Nhi mặt nhăn như quả táo tàu Bảo Ngọc cười mỉm nhún vai - Chịu thôi dù sao cũng vẫn phải học mà Xoa hai bàn tay lạnh buốt vào nhau Uyên Nhi lấy găng tay trong túi áo khoác ra vừa đeo vào tay vừa càm ràm - Đúng là độc ác bắt những cô bé yếu đuối nhỏ bé như chúng ta phải chịu cực trời lạnh muốn đóng băng mà vẫn phải tới trường Bảo Ngọc nghe xong thì cúi đầu thở dài , Uyên Nhi thấy bạn có vẻ mặt đó thì kéo tay Bảo Ngọc đi thật nhanh , đi qua một nhà hang cô nhìn thấy họ đang dựng cây thong mắt bỗng chốc sáng lên cô nhìn Bảo Ngọc vui vẻ hỏi - Noel năm nay cậu có về nhà không ?Tâm trạng đột nhiên xuống thấp tới cực hạn Bảo Ngọc buồn bã lắc đầu - Cha mình không ở trong nước nên mình sẽ ở lại trường Biết bản thân đã vô ý nhắc tới chuyện buồn của Bảo Ngọc , Uyên Nhi gãi đầu bối rối cười ngượng - Mình xin lỗi mình vô ý quá Lắc đầu mỉm cười Bảo Ngọc chấn an Uyên Nhi - Không sao đâu mình ổn mà Ngừng lại một chút Bảo Ngọc hỏi lại Uyên Nhi đang ủ rũ - Cậu thì sao , cậu về nhà chứ chắc hai bác nhớ cậu lắm đấy Một ý kiến chợt hiện ra khiến khuôn mặt cô sáng bừng Uyên Nhi nhảy cẫng lên hai tay đặt lên vai Bảo Ngọc ríu rít - Vậy mình sẽ ở lại với cậu nha Cảm động vì câu nói của Uyên Nhi nhưng Bảo Ngọc cũng là người hiểu chuyện cô biết nếu Uyên Nhi không về cha mẹ cô ấy sẽ buồn lắm , thở dài buồn bã nhưng môi vẫn cố nặn một nụ cười nói với Uyên Nhi - Đừng như vậy hai bác sẽ buồn lắm cậu về nhà đi mình ở lại một mình được mà Nghe tới đây Uyên Nhi vẫn cười vui vẻ lắc đầu - Không đâu thực ra cha mình phải đi công tác ở Anh nhưng vì mình nên mới ở nhà , hiện tại không cần nữa rồi mình sẽ ở lại cùng cậu cha mẹ mình có thể làm việc của họ Bảo Ngọc vui vẻ gật đầu - Vậy cũng được chúng ta sẽ đón giáng sinh cùng nhau Hai người nhìn nhau cười vui vẻ quên đi sự lạnh lẽo của mùa đông giá rét …********************Căng tin đông đúc , Uyên Nhi bê khay đồ ăn đầy ắp chen lấn trong đám học sinh ánh mắt quét một lượt tìm kiếm bóng dáng ai đó , đang mải nhìn quanh Uyên Nhi không để ý có người đã lặng lẽ đi tới phía cô.


Chương 9

9 Chương 9Trời sẩm tối cơn mưa nặng hạt rơi mãi không ngừng nghỉ Uy Vũ ngồi trên lan can dựa đầu vào chiếc cột nhắm mắt nghỉ ngơi , những hạt mưa lạnh giá tạt vào mặt khiến anh bừng tỉnh nhớ lại thái độ của Uyên Nhi lúc chiều anh lại không thoải mái cho dù biết rằng bản thân đã từng làm những chuyện đáng ghét nhưng Uy Vũ không ngờ Uyên Nhi lại ghét anh tới như vậy.


Chương 10

10 Chương 10 Đường phố nhộn nhịp vui vẻ những cây thong cao lớn treo đầy những chiếc đèn neon cùng những vật trang trí xinh đẹp , con đường tràn ngập niềm vui tiếng cười nhưng lẫn trong niềm vui đó có một cô gái nhỏ mặt xị xuống hai mày nhíu lại đi trên đường.


Chương 11

11 Chương 11Cuối tháng 12 thời tiết lạnh giá từng cơn gió lạnh buốt thổi qua khiến Uyên Nhi run rẩy cô dùng hai cánh tay nhỏ bé yếu ớt ôm lấy chính mình bắn ánh mắt hung ác về phía Uy Vũ hét lên - Lôi tôi ra đây làm gì hả ?Thấy Uyên Nhi run rẩy vì lạnh Uy Vũ nhíu mày cởi áo vest ra khoác lên người cô , Uyên Nhi chợn trogn mắt nhìn hành động ôn nhu của Uy Vũ cô muốn đẩy anh ra nhưng không nỡ đành đứng đó nhìn anh khoác chiếc áo còn vương lại hơi ấm của anh lên người mình.


Chương 12

12 Chương 12 Bệnh viện Gió lạnh thổi ào ạt cơn mưa râm ran từ đêm qua chưa dứt phòng bệnh trắng toát mang một màu sắc tang thương u ám , Uyên Nhi ngồi bên cạnh giường bệnh ngắm nhìn Bảo Ngọc chìm vào giấc ngủ không yên ổn chốc lát lại nhíu mày khó chịu.


Chương 13

13 Chương 13 Mùa xuân tới gần những tia nắng nhỏ nhoi bắt đầu suất hiện nhưng vẫn cò những cơn gió se lạnh nhẹ nhàng thổi qua , chiếc xe ô tô lướt nhanh trên đường phố đông đúc Uyên Nhi nhấn nút mở cửa sổ ra thò đầu ra ngoài cười tươi như hoa ánh mắt đảo qua đảo lại nhìn cảnh đẹp bên ngoài.


Chương 14

14 Chương 14 Ánh nắng đầu tiên của mùa xuân chiếu sáng rực rỡ trên mọi nẻo đường xua tan đi cái lạnh lẽo âm u của mùa đông , Uyên Nhi tỉnh dậy từ giấc ngủ mộng mị , vươn vai một cái cô đứng lên kéo rèm cửa sổ nhìn ra ngoài tháng một đầu năm trời bắt đầu có những tia nắng ấm áp Uyên Nhi mở tủ lấy một chiếc váy dài màu trắng tinh khiết mặc vào người , xõa tung mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp vệ sinh cá nhân xong cô vui vẻ nhìn mình trong gương nở một nụ cười xinh dẹp rồi đi ra khỏi phòng.


Chương 15

15 Chương 15 Gió ngừng thổi mưa cũng tạnh dần không khí trên núi vì ảnh hưởng của trận mưa mà lạnh buốt Uyên Nhi vùi đầu vào ngực Uy Vũ khóc đến mệt nhoài , nhẹ nhàng vỗ lưng người con gái nhỏ bé trong ngực.


Chương 16

16 Chương 16Nắng ấm nhẹ nhàng bao phủ từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua tán lá , tiếng chin hót líu lo báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu. Uy Vũ nhìn người con gái bé nhỏ đang yên lành ngủ say bên cạnh tuy vai mỏi nhừ nhưng anh cũng không có suy nghĩ sẽ đánh thức cô dậy , lúc này cô hồn nhiên xinh đẹp như một thiên thần , làn da trắng không tì vết đôi mắt nhắm chặt hàng lông mày nhăn lại một chút có lẽ vì tư thế ngủ không thoải mái , đôi môi đỏ thắm bĩu ra nhìn rất đáng yêu.


Chương 17

17 Chương 17 Ánh nắng đầu xuân nhẹ nhàng lan tỏa những cơn gió lạnh nhẹ thổi khiến hàng cây lung tay những bông hoa trong vườn nở to khoe sắc thắm. Uyên Nhi tỉnh dậy từ giấc mơ đẹp khóe môi còn nở một nụ cười , đứng dậy khỏi chiếc giường ấm áp sau khi vệ sinh cá nhân cô nhanh chóng chạy sang phòng kế bên tìm Bảo Ngọc nhưng khi mở cửa thì không thấy ai cả chăn gối đã được gấp lại gọn gàng.


Chương 18

18 Chương 18 Nắng vàng đầu xuân hòa và với làn gió lạnh tại sân bay biết bao người đang vui buồn lẫn lộn Uy Vũ và Tuấn Anh chào tạm biệt mọi người lần cuối rồi bước qua cổng soát vé Uyên Nhi trừng mắt nhìn bóng lưng Uy Vũ bàn tay nắm chặt thành nắm đấm nghiến răng nghiến lợi , Uyên Nhi nhìn thấy bóng anh khuất hẳn trong lòng ngoài tức giận ra hình như còn có chút không nỡ lắc đầu gạt bỏ ngay suy nghĩ quái dị Uyên Nhi quay sang nhìn cô bạn thân nãy giờ vẫn luôn thẫn thờ kéo tay cô - Ngọc đi về thôi Bảo Ngọc dường như không nghe thấy lời Uyên Nhi nói đôi mắt vô hồn vẫn nhìn chằm chằm vào phía bóng lưng Tuấn Anh vừa khuất , một giọt nước chậm rãi lăn dài trên má Bảo Ngọc đưa ngón tay lên quệt đi giọt nước ấy rồi mỉm cười nắm tay Uyên Nhi quay người rời đi.


Chương 19

19 Chương 19 Chưa hè oi ả tiếng chim hót líu lo nhộn nhịp , từng tia nắng vàng chiếu rọi trên những cành cây xuyên qua từng kẽ lá. Uyên Nhi ngồi trên xích đu hai tay chống cằm suy nghĩ làm sao có thể trả thù Uy Vũ , theo như những gì cô quan sát kể từ khi anh quay lại đã hơn nửa ngày nhưng chưa một lần anh bắt chuyện cùng cô thi thoảng có chạm mặt thì cũng chỉ cười lấy lệ rồi đi ra chỗ khác , càng nghĩ càng thấy tức anh ta là cái thá gì mà dám lờ cô đi chứ ? lại còn ra vẻ kiêu ngạo lạnh lùng không thèm để ý đến cô nữa chứ , nhưng Uyên Nhi cảm thấy khó hiểu tại sao cô lại buồn và hụt hẫng khi anh tỏ thái độ lạnh lùng khách sáo đó chứ ? lắc đầu bỏ đi mấy suy nghĩ vớ vẩn về tâm thần bất ổn của bản thân Uyên Nhi vùng vằng đứng dậy đá chân lên phía trước nhưng không ngờ phía trước cô lại là một hòn đá , vì là mùa hè nên Uyên Nhi đi dép xỏ ngón vì vậy khi đá mạnh vào hòn đá đó ngón cái của cô bị lật ngược lên máu rỉ ra ướt đẫm đầu ngón chân trắng nõn xinh đẹp , Uyên Nhi “ á “ lên một tiếng rồi lùi lại ngồi xuống xích đu đau khổ đưa bàn chân lên ngắm nghía “ Thật là đau chết đi được Uy Vũ chết tiệt đều là lỗi tại anh “ Uyên Nhi tức tưởi nghĩ thầm.


Chương 20

20 Chương 20Căn biệt thự ngày ngày luôn ngập tràn tiếng cười nay lại im ắng lạ thường , trong phòng khách mọi khi rất ấm cúng nay lại bao phủ một tầng không khí u ám , Uyên Nhi ngồi trên ghế khuôn mặt biểu lộ rõ vẻ lo lắng cô nhìn Uy Vũ vừa cúp điện thoại lo lắng hỏi - Sao rồi ?Uy Vũ chán nản lắc đầu - Không có - Vậy rốt cuộc cô ấy đang ở đâu chứ ?Uyên Nhi gấp đến quên luôn cái chân đau của mình đứng phắt dậy , một cơn đau đớn lại ập tới khiến cô ngã ngồi xuống ôm lấy bàn chân lại bắt đầu rỉ máu cắn chặt môi để không kêu thành tiếng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hẹn Mưa Ngày Mưa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3


Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 106


Chào Buổi Sáng, Nhan Tiểu Thư

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3


Minh Châu Ám Đầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Khuynh Thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57


Chạy Đâu Cho Thoát

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 67



Đồng Mệnh Tuyệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


35 Milimet Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 44