1 Đêm Giáng Sinh, nhà hàng S kiểu Pháp đẳng cấp nhất thành phố B. Tiền sảnh nhà hàng và nhà bếp phía sau quả là hai thế giới. Tiền sảnh, ăn uống linh đình, tiếng đàn du dương.
2 Thẫn thờ cho đến khi S hết giờ mở cửa, toàn thân Hạ Tử Nhược gần như mệt lả. Nhưng so với vẻ mệt mỏi của cơ thể, cô cảm thấy đầu óc mình quả thực như đã bị bệnh thần kinh.
3 Tổng tài ngày nay đầy rẫy ngoài đường, thời đại cường hào không bằng con chó, Hạ Tử Nhược không biết đến Hoắc Quý Ân cũng là điều bình thường. Nhưng may mắn thay đã có Baidu giúp cô nâng cao trình độ.
4 Suốt mấy ngày nay, tin đồn nóng nhất của S chính là việc tuyển chọn Phó giám đốc nhà hàng, cũng như đánh giá hiệu quả làm việc cùng những người khác. Giờ ăn của nhân viên khác với giờ ăn của khách, bình thường ba giờ chiều mới có thể “ ăn trưa”.
5 Người đàn ông ngồi trước bàn ăn mặc bộ quần áo được cắt may khéo léo, bộ tây trang màu đen chất liệu sang trọng phù hợp với dáng người thon dài, dưới chân là đôi giày da đen bóng lộn, ống quần thẳng tắp dài vừa phải, gọn gàng.
6 Anh chỉ điềm tĩnh và nói: “ Cô ngồi xuống cùng tôi, tôi không có thói quen ăn cơm một mình”. “ …”. Vẻ mặt Hạ Tử Nhược vừa tức giận vừa buồn cười. Nhưng tay cô vẫn bị tên đại ma đầu nắm chặt, không rút ra được, bỏ mặc không xong.
7 Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ năm mới, đến lượt Hạ Tử Nhược được nghỉ phép. Cứ đến cuối năm là thời điểm S bận rộn nhất, cô làm liên tục hơn mười ngày, cuối cùng cũng có thể thư giãn một chút.
8 Bệnh viện Nhân Dân thành phố, phòng bệnh VIP. Trước cửa phòng bệnh, mấy vệ sĩ mặc âu phục đen đứng thẳng tắp. Bọn họ dáng người dũng mãnh, gương mặt không chút thay đổi, đến kiểu tóc cũng nhất quán đều cắt ngắn nhẵn nhụi lạ thường.
9 Hạ Tử Nhược nghĩ cô quả nhiên không nên ôm tư tưởng may mắn đối với Hoắc Quý Ân. Anh ta đồng ý cho cô thời gian một tháng để xử lý chuyện tình cảm của bọn trẻ, cô dễ dàng tin anh ta ngay.
10 Thương thế của Đình Đình không nghiêm trọng, triệu chứng chấn động não nhẹ nhanh chóng được loại trừ, ngay tối hôm đó cô đã tỉnh táo. Chính xác là cô đã sớm khôi phục được ý thức nhưng không muốn mở mắt.
11 Nhìn rõ người ở cửa, vẻ ngạc nhiên trên mặt Hạ Tử Nhược càng sâu hơn: “ Hoắc Đình Đình, sao cô lại tới đây?”. Mặc dù cô mới chỉ nhìn thấy cô gái này một lần, là ở phòng bệnh nhưng gương mặt búp bê xinh xắn của đối phương, cô liếc mắt một cái liền nhận ra ngay.
12 Hôm nay, Hạ Tử Bằng có bài kiểm tra, cậu vội vàng ăn sáng xong, mang theo thuốc cảm trở về trường. Đừng thấy cậu ta tính cách nổi loạn, con người vênh váo, thật ra lại là người học hành tanh tưởi.
13 Mãi đến khi Hạ Tử Nhược ngồi vào ghế phụ, cột chắc dây an toàn, cô vẫn cảm thấy khó có thể tin nổi, sao cô lại lên xe của Hoắc Quý Ân cơ chứ? Nếu miễn cưỡng tìm lý do, có lẽ cô cảm thấy khó hiểu trước sự thay đổi thái độ của người đàn ông này, cho nên cô muốn khám phá đến tận cùng.
14 Nghe từ miệng Hoắc Quý Ân thốt ra danh xưng “ bạn trai”, mặt mũi Hạ Tử Nhược lộ vẻ ngạc nhiên, cô rõ ràng chưa chấm được người đàn ông nào mà! Nhưng ngay khoảnh khắc cô quay đầu nhìn thấy rõ người đang đi tới, vẻ mặt nghi hoặc của cô hoàn toàn cứng lại.
15 Hạ Tử Nhược được Tô Khải đưa về nhà. Cô vừa vào cửa, Hoắc Đình Đình đang xem tivi trên sô pha vội bật dậy buông điều khiển, bước dài tới đón. Cô không nói câu gì kéo thẳng Hạ Tử Nhược vào phòng khách chính, nương theo ánh đèn, nhìn cô từ trên xuống dưới một cách cẩn thận, đủ 360 độ không góc chết đánh giá Hạ Tử Nhược một hồi.
16 Vào giờ này, Hạ Tử Nhược phòng đoán là Hoắc Quý Ân cho người mang đồ dùng cá nhân của em gái tới, vì thế cô không nhanh không chậm đi ra mở cửa. Để thổi tan mùi khói trong bếp, toàn bộ cửa sổ trong nhà đều mở toang.
17 Mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian nhanh như điện xẹt, chỉ hai ba giây, thậm chí còn ngắn hơn. Thái dương Hoắc Quý Ân đập mạnh thình thịch, ánh mắt đang dừng ở nơi mềm mại lộ ra một nửa của Hạ Tử Nhược, chợt nghe ngoài cửa vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, cùng tiếng hô kích động của Hoắc Đình Đình: “ Chị Hạ, bữa sáng đến rồi”.
18 Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Hạ Tử Nhược bận rộn mà yên tĩnh. Hoắc Đình Đình tạm thời thoát khỏi sự quản lý của anh trai, liền như chim sẻ sổ lồng, chơi bời kinh khủng.
19 Hoắc Quý Ân điềm nhiên như không đi vào S. Bên ngoài gió lạnh và tuyết bay, lập tức bị cánh cửa xoay tròn chặn trở lại. Ánh sáng trong nhà hàng rất nền nã, không gian lãng mạn, không khí dấy lên mùi thơm của thức ăn ngon và rượu vang, cùng sự ấm áp thấm vào lòng người.
20 “ Cô cũng phải giúp tôi một việc”. Hoắc Quý Ân nói. Hạ Tử Nhược đột nhiên cảnh giác, ngạc nhiên nhìn anh, ánh mắt và ngữ khí đều gần như đề phòng: “ Việc gì?”.