Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 41
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Cổ đại, oan gia, HEEditor: tranthithuylam Độ dài: 30 chương + 5 phiên ngoạiCổ nhân nói nơi heo hút không thể sinh ra người hiểu lễ nghĩa quả nhiên không sai.

Danh sách chương Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên


Chương 1

1 Tuy trên hoàng lịch viết tháng này đang là mùa thu nhưng ở thôn Tiểu Quy dưới chân Vô Quy Sơn, mùa đông tới rất sớm, mới hạ tuần tháng chín, khắp đất trời đều đã nhuốm màu sương.


Loading...

Chương 2

2 - Mọi người bận rộn cả ngày chỉ tìm được vài cọng rau, trong khi một mình ngươi đào được khoai, ngươi cho rằng có gì tốt?

Tiểu Phương gật đầu lung tung, không biết là có nghe hiểu được lời Tiểu Vân nói hay không, ánh mắt cô bé từ đầu tới cuối luôn nhìn chằm chằm vào đống khoai kia, hai bàn tay nhỏ run run sờ củ khoai, cầm lên ước lượng, run giọng nói:

- Tiểu Vân, hình như củ nào cũng to hơn củ mà ta đào được.


Chương 3

3 - Tiểu Vân, sao ngươi lại cạo trọc rồi?

Tiểu Phương xách một thùng nước đến nhà Tiểu Vân, vừa mở cửa liền la lên như vậy.

Cha mẹ cô sáng sớm đã vào thôn gánh nước, sau khi đổ đầy vại nước thì luôn chia một thùng nhỏ để cô mang sang nhà Tiểu Vân; cô nhấc thùng nước đến chỗ để vại nước nơi bếp, nhanh nhẹn mở nắp vại ra, nín thở dùng sức nhấc thùng nước lên, đổ vào trong vại luôn thấy đáy của nhà Tiểu Vân.


Chương 4

4 Bên kia cầu đang trình diễn một màn chiến tranh giữa các thôn oanh oanh liệt liệt, chấn động lòng người như vậy, nhưng hai cô bé thôn Tiểu Quy lại không hề để ý, cũng không gia nhập.


Chương 5: Chương 5 (1)

5 Thận Nghiêm Am đối với bốn thôn nhỏ dưới núi Vô Quy Sơn mà nói, là một nơi thần bí khó mà thân thiết.

Các thôn dân chỉ biết am này thờ Phật Tổ nhưng không nhận cúng bái lễ Phật hay nhang đèn cung phụng của người ngoài.


Chương 6: Chương 5 (2)

6 - Giới hạn là ý gì?

Tiểu Vân không hiểu từ này nghĩa là gì. Cô còn quá nhỏ, mà mẫu thân lại nói với cô những đạo lý quá lớn, đa phần cô đều không hiểu.


Chương 7: Chương 6

7 Tiểu Vân nhún vai không nói, cô đến bên bếp, mở nắp nồi lên, lấy ra một cái bánh bao đưa cho Tiểu Phương.

- Nè, cho ngươi ăn.

- Ôi? Đây đây, đây là.


Chương 8: Chương 7 (1)

8 - Muội cảm thấy con bé này thế nào?

- Nó suốt ngày ngồi trên đệm như vậy, hơn nửa ngày cũng không di chuyển, chân không tê sao?

- Ta thấy không tê đâu, trẻ nít nông thôn thân thể tốt lắm.


Chương 9: Chương 7 (2)

9 Thận Nghiêm Am là một am ni cô, không phải từ thiện đường.

Khi Tiểu Vân lần đầu tiên được mẹ dẫn đến trước mặt Tĩnh Mặc liền biết Tĩnh Mặc không hài lòng với biểu hiện của cô_____bởi vì cô căn bản không biết cầm bút, chứ đừng nói tới viết chữ.


Chương 10: Chương 8

10 - Ngươi nhìn ra được mấy thôn đồng này đứa nào là nam, đứa nào là nữ không?

Giọng một cậu bé khinh miệt nói.

- Tuy dựa theo y phục thì nhìn không ra_____đều là đồ rách rưới.


Chương 11: Chương 9

11 - A Nguyên, ngày mai ta đi Thận Nghiêm Am bái phỏng trước, tình huống chưa rõ, ngươi trước tiên đừng đi.

Kha Minh đến phòng của Hạ Nguyên thương lượng.


Chương 12: Chương 10

12 Hạ Nguyên bước lên trước, vẹt nhánh cây đặt lên ngực Hạ Minh ra, nói:

- Ngươi rất thú vị, còn có thể xuất khẩu thành chương. Ngươi được đi học đường à?

- Không.


Chương 13: Chương 11

13 - Ê.

Cùng với tiếng kêu là một trái cây được thảy nhẹ vào người Tiểu Vân. Trái cây đó va vào thắt lưng cô, đủ để đôi mắt nhạy bén của cô nhìn rõ là trái cây thì lập tức sử dụng tứ chi linh hoạt, trước khi nó rơi xuống đất, cô dùng chân phải đá lên, trước tiên là dùng mu bàn chân hứng lấy, sau đó dùng sức khéo léo tung lên, trái cây bay một vòng tròn, vững vàng rơi vào tay phải của cô.


Chương 14: Chương 12

14 - Nhanh nhanh nhanh! Đá sang bên kia! Chuyền bóng! Không được dùng tay____cũng không được đá luôn người, tránh ra! Ngươi đừng đá! A Sơn, đuổi hắn đi!

Một trận đấu xúc cúc gay go diễn ra vào lúc các quý công tử cực kỳ nhàm chán hầu như sắp chết, dưới sự đề nghị của Hạ Nguyên, Hạ Minh lập tức bảo gia đinh đi tụ tập các thôn đồng thôn Tiểu Quy lại, sau khi nói sơ sơ quy tắc và bảo các hộ vệ làm mẫu, đợi khi các gia đinh vẽ xong sân bóng trên một mảnh đất trống bằng phẳng và lập khung thành đơn giản thì để chúng vào sân bắt đầu thi đấu.


Chương 15: Chương 13

15 - ……. Như vậy, ngươi vẫn muốn mang hạt giống xúc cúc chưa ra đời kia trở lại kinh thành, cho hắn vinh hoa phú quý?

Kha Minh im lặng hồi lâu, hỏi.

- Hừ.


Chương 16: Chương 14 (1)

16 - Tiểu Vân, ta nghe ngóng được từ chỗ Vương Đại Thành rồi, Kha lão gia có tiền nhất trong huyện thành kỳ thực chỉ là một gia nô của Kha công tử kia thôi! Kha lão gia cai quản cả trăm mẫu đất tốt nhất và hai đỉnh núi trồng đầy dược liệu của huyện Vĩnh Định lại chỉ là một người hầu.


Chương 17: Chương 14 (2)

17 Ngày rời khỏi thôn Tiểu Quy, Kha Minh lên núi bái biệt di mẫu, lúc ra khỏi viện mà di mẫu sống, cậu nghe tiếng kêu của Hạ Nguyên____

- Này! Ngươi chắc chắn là cố ý! Nếu không phải ta nhanh như chớp thì bóng đã nện vào mặt ta rồi!

- Bóng hình tròn, ta nào biết nó sẽ lăn đi đâu?

Giọng điệu vô tội.


Chương 18: Chương 15

18 Sau khi lãnh đạo đội xúc cúc nhà mình đánh bại đội xúc cúc hoàng gia không chút lưu tình, Hạ Nguyên không hề có vẻ đặc biệt đắc ý, bảo người khác dẫn tất cả cầu thủ đến “Vạn Vị Lâu” đắt nhất kinh thành ăn mừng một bữa, còn cậu thì sau khi tắm rửa sạch sẽ mồ hôi và bụi bẩn trên người, ăn mặc chỉnh tề, cưỡi ngựa vung roi, chạy thẳng đến phía bắc kinh thành.


Chương 19: Chương 16

19 Dù có nhớn nhác thế nào, Hạ Nguyên vẫn nhớ tên khốn kiếp Bạch Vân này là một cử nhân, còn là một cử nhân sắp đi thi, thanh danh cậu ta không thể có bất kỳ ô uế nào; nếu có, dù chỉ một chút xíu vết nhơ bị lên án thì dù học vấn cậu ta giỏi có thể sánh với Tào Thực, bài thi đủ để thuyết phục đám đại nho giám khảo thậm chí cả Hoàng đế đi nữa, cậu ta cũng không thể trở thành trạng nguyên mà cậu ta luôn tâm niệm từ nhỏ.


Chương 20: Chương 17 (1)

20 Thư phòng của Hạ nhị gia ở trấn quốc công phủ dù là người trong nhà cũng không được phép tùy tiện vào, chớ nói chi là người ngoài. Phần lớn bằng hữu của Hạ nhị gia ngay cả thư phòng nằm ở đâu cũng chưa chắc biết; nhưng hôm nay, thư phòng của Hạ nhị gia lại bất ngờ nghênh đón một vị khách lạ, hơn nữa còn là một vị khách ở trong đó gần hai canh giờ vẫn chưa ra ngoài.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Đừng Hỏi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8



Liệt Hỏa Yêu Phu

Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 18


Bí Mật Song Sinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Nhật Ký Chia Tay

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9



Người Giám Hộ Ưu Tú

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Năm Tháng Vội Vã

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 96


Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 44