Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 41
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Cổ đại, oan gia, HEEditor: tranthithuylam Độ dài: 30 chương + 5 phiên ngoạiCổ nhân nói nơi heo hút không thể sinh ra người hiểu lễ nghĩa quả nhiên không sai.

Danh sách chương Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên


Chương 21: Chương 17 (2)

21 Khi Bạch Vân cũng thu dọn xong phần bài thi mà cô sao chép, dùng khăn vuông gói kỹ lại, đang định nhét vào túi trong ống tay áo rộng thì bị Hạ Nguyên ngăn cản_______

- Đợi lát nữa còn phải gặp bọn Hạ Minh, ngươi nhét một quyển to như vậy vào trong tay áo, trông rất kỳ cục.


Loading...

Chương 22: Chương 18

22 Hạ Nguyên dẫn Bạch Vân theo con hẻm nhỏ quanh trái quẹo phải đi khoảng một khắc, cuối cùng cũng ra khỏi con hẻm dài kia. Vừa bước ra ngoài, cảnh xuân tươi mới ập vào mặt, trước mắt tràn trề sức sống, hẳn là đã đi vào một rừng hoa mênh mông bát ngát.


Chương 23: Chương 19

23 Hạ Minh trợn mắt há hốc mồm chỉ về phía sân bóng, thần sắc ngẩn ngơ, giọng nói mơ màng:

- Công lực xúc cúc của cậu ấy thình lình tăng mạnh trong hai ngày nay, hay là hai ngày trước, khi đá bóng với chúng ta, cậu ấy chỉ là đùa vui với chúng ta thôi, không hề có xíu nghiêm túc nào?

Nhìn Bạch Vân bị tất cả đội viên đội đỏ vây quanh mà vẫn như cá lội, di chuyển như gió, lần nào đoạt được bóng cũng tận dụng triệt để, chuyền bóng bất ngờ, đưa bóng chính xác cho thái thượng hoàng đá vào khung thành ghi điểm.


Chương 24: Chương 20

24 Mọi người tụ tập trong lầu ở sân bóng hoàng gia ăn xong bữa trưa ngự tứ, sau khi đợi Hoàng thượng đón thái thượng hoàng về cung nghỉ ngơi, tất cả cầu thủ cũng giải tán.


Chương 25: Chương 21 (1)

25 - Sao ngươi lại tới đây? Lén trốn ra ngoài à?

Bạch Vân nhỏ giọng hỏi.

- Nha hoàn trung hậu thực thà như ta sao lại làm loại chuyện như lén trốn ra ngoài chứ.


Chương 26: Chương 21 (2)

26 Do cô quan sát quá chú tâm nên không nhận ra Hạ Nguyên đến.

- Đang nhìn gì vậy?

Cậu hỏi bên tai cô.

- A! Ngươi cũng tới rồi.

Bạch Vân bị cậu làm cho hơi giật mình.


Chương 27: Chương 22

27 Hai ma ma che miệng cười khẽ. Với công chúa nhà mình mà nói, nhị gia đương nhiên là tốt đến mức chỉ trên trời mới có, bất kỳ ai so sánh cũng kém hơn.

- Ôi chao, công chúa điện hạ của tôi ơi, nếu nhị gia chỉ muốn qua lại với người xuất sắc như ngài ấy, vậy cả đời này ngài ấy đừng mong kết giao được bằng hữu!

- Trước đây có người còn nói mắt nhị gia không chứa nổi chút nhơ, khinh thường những người dưới tầng lớp quý tộc, không muốn qua lại.


Chương 28: Chương 23 (1)

28 - Xuân Hà đâu?

Hạ Nguyên nhảy xuống khỏi con tuấn mã, ném dây cương cho mã phu bên cạnh, sải bước đi về viện của mình, vừa đi vừa hỏi Xuân Sinh.

- Nhị gia, Xuân Hà sáng sớm đã đến Tiến Tấu viện của Môn Hạ Tỉnh rồi.


Chương 29: Chương 23 (2)

29 Người phụ trách theo dõi Quế ma ma nhanh nhạy chạy về báo cáo tình hình.

Bởi vì sự việc đã phát triển đến mức không chỉ là mấy hạ nhân đánh nhau, giảng hòa là xong chuyện nữa.


Chương 30: Chương 24 (1)

30 Lúc ánh mắt Quế ma ma khôi phục như thường, đầu tiên bà sững sờ, tiếp theo là kinh hãi, hét thất thanh:

- Thuận, Thuận Nhi! Lý Thuận Nhi!

Hét xong, bà tức thì hôn mê, không còn biết gì nữa.


Chương 31: Chương 24 (2)

31 Sau khi đến kinh thành gặp lại cậu, tuần nào cậu cũng sai người đưa lương thực và thuốc bổ tới cho mẫu thân cô, lại còn đưa rất đúng bệnh, đủ thấy cậu đã lén lút điều tra về bệnh tình của mẫu thân.


Chương 32: Chương 25 (1)

32 - Tiểu Vân, ta thực không hiểu mấy người đó của Chiêu Dũng hầu phủ rốt cuộc nghĩ gì nữa! Rõ ràng từ đầu ta đã nói, “Bạch Muội” kia không phải hạ nhân của Minh Tuyên hầu phủ, cô ấy chỉ là một bằng hữu nhờ ta đưa đến Chiêu Dũng hầu phủ tìm người thân mà thôi, không tìm được nên về quê rồi.


Chương 33: Chương 25 (2)

33 - Vậy à? Sao ngươi biết?

Tiểu Phương không tin:

- Bản thư thiếp kia đã tùy táng rồi, rốt cuộc sự thật ra sao đâu ai nói chính xác được.

- Ta đã xem qua điệp khắc bút tích thực rồi, điều ta nói chính là sự thật.


Chương 34: Chương 26 (1)

34 Điều Xuân Sinh gọi là không tiện không phải vì Hạ Nguyên đang bận tối mày tối mặt mà vì cậu bị vây quanh bởi mấy quý tiểu thư phụ trách tiếp đãi nữ khách Bắc man.


Chương 35: Chương 26 (2)

35 - Cười cái gì? Ngươi đắc ý lắm đúng không? Nhiều nữ nhân vây quanh ngươi, ân cần hầu hạ ngươi như vậy, chỉ đợi được lọt vào mắt xanh của ngươi____

- Họ chỉ là người không liên quan, ta không giận họ, cũng không cười với họ.


Chương 36: Chương 27 (1)

36 Kỳ thi mùa xuân của vương triều Đại Ung tổ chức vào trung tuần tháng ba, mồng mười tháng tư yết bảng. Người có tên trên bảng là cống sĩ, vào ngày hai mươi tháng tư vào hoàng cung tham gia thi Đình, do Hoàng đế đích thân ra đề; người đậu thi Đình sẽ được gọi là môn sinh thiên tử.


Chương 37: Chương 27 (2)

37 - Chữ trên tấm bia đá kia hơn ở thể chữ chứ không phải chữ của chính Thái Tổ; chữ của Thái Tổ không đẹp nhưng lại có khí thế bá vương mà không ai sánh được.


Chương 38: Chương 28

38 Liều này đủ mạnh.

Nhưng vẫn còn cái mạnh hơn.

Sau khi kể xong toàn bộ câu chuyện, bao gồm cả cuộc đời lận đận của Lý Thuận Nhi, Hạ Nguyên uống một chén trà cho trơn cổ họng, đồng thời khẳng định Thiên Thịnh đế ngồi đối diện cũng đã ăn bánh, uống trà xong, không lo bị sặc hay bị nghẹn, cậu rốt cuộc cũng tuôn ra liều cực mạnh____

- Cuối cùng, còn hai chuyện nữa, huynh nhất định phải biết.


Chương 39: Chương 29

39 “Thập niên hàn song vô nhân vấn, Nhất cử thành danh thiên hạ tri” (trích “Quy tiềm chí” của Lưu Kỳ thời Nguyên, nghĩa: “Mười năm đèn sách không người hỏi, Một sớm thành danh thiên hạ hay”)

Quỳnh Lâm yến, hoa giăng khắp chốn, ban thưởng ba ngày diễu hành trên phố.


Chương 40: Chương 30

40 Lẳng lặng nghe xong lời Bạch Vân, nỗi lo âu tức giận đầy bụng của Hạ Nguyên cuối cùng bị cô dễ dàng làm tiêu tan vô hình.

Cậu nín thở chăm chú nhìn cô; cậu nghĩ, đây nhất định là những lời ngọt ngào khiến trái tim cậu hạnh phúc nhất trong đời mà cậu từng nghe, đương nhiên, cũng là lần đầu tiên Bạch Vân nói với cậu những lời yêu đương vừa ngọt ngào vừa khí phách như vậy.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 113


Tỷ Tỷ, Ta Yêu Ngươi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Ông Xã Ác Ma Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Thịnh Thế Xấu Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 93



Trùng Sinh Meo Meo Meo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 87



Người Tình Của Yêu Râu Xanh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


33 Ngày Thất Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Nhật Ký Tái Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13